Chương 2411: Cái chết của Long Hao Thiên Tôn (3)
Chương 2411: Cái chết của Long Hao Thiên Tôn (3)Chương 2411: Cái chết của Long Hao Thiên Tôn (3)
Thiên Vương Dực La ngẩng đầu, cười lạnh nói:
- Long Hao Thiên Tôn, người cũng định tạo phản sao?
Con rồng lớn kia chính là Long Hao. Sắc mặt nó u ám, ánh sáng phóng ra từ đôi mắt, vô số cự thú Thái Cổ trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lập tức thân bất do kỷ bay lên, từng con lần lượt nối tiếp nhau chui vào khe nứt trên bầu trời, bị hắn cưỡng ép kéo về Thú Giới!
Long Kỳ Lân thầm tức giận, khó hiểu ngẩng đầu, sa sầm nói:
- Nghĩa phụ...
VùI
Hai mắt Long Hao tỏa sáng, Long Kỳ Lân ra sức chống cự, nhưng vẫn bay lên trong không trung, đi vào Thú Giới.
Long Kỳ Lân vật lộn để thoát ra, quay lại nhìn Mạnh Vân Quy và thái tử U Minh, hét lớn:
- Phải sống tiếp! Chờ ta trở lại! Nhất định phải sống tiếp...
Vết nứt trên bầu trời khép lại, bóng dáng của Long Kỳ Lân biến mất.
- Nghĩa tử của ta tự ý xuất binh, ta sẽ trừng phạt nghiêm khắc.
Giọng nói của Long Hao vang vọng trời đất, sau đó bóng rồng khổng lồ kia cũng quay về Thú Giới.
Thiên Vương Dực La cười lớn, nhanh chóng rời thành. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số trận pháp bên trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng nhất thời bị mất khống chế. Không có cự thú Thái Cổ của Thú Giới, vô số trận pháp đều không hoạt động!
Đại quân Thần Ma của Thiên Đình lao vào hai mươi tám chư thiên trong Thanh Thiên Tràng, tướng sĩ Vũ Hóa Doanh bị giết tới mức máu thịt tung toét
Thái tử U Minh và Mạnh Vân Quy cùng trải qua biến cố này, tự biết thế thua đã định, nguyên thần của hai người xuất ra, các loại thần thông tung hoành, một trận liều chết, che chở vô số binh sĩ trong Vũ Hóa Doanh đang ra sức thoát khỏi vòng vây, cố gắng phá bỏ Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, chạy trốn tới ngoại giới!
Thái tử U Minh nắm lấy cây trụ ngọc Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, muốn thu hồi hai mươi tám chư thiên trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, mang món bảo vật này đi. Nhưng vào lúc này, Thiên Vương Dực La thôi thúc Nam Thiên Môn Tổ Đình, đạo hỏa trong hai dãy núi đó cháy hừng hực, đạo vận dày đặc. Nam Thiên Môn trấn áp xuống, ép tới mức trong thân thể của thái tử U Minh truyền đến tiếng nổ vang "bùm bùm'" không dứt. Hắn nổi giận gầm lên, dốc hết tất cả sức lực tới cực hạn, nguyên thân xuất khiếu, tràn ngập đạo quang chói mắt, nhưng vẫn không thể nhổ được Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lên.
Hắn còn đang giãy giụa muốn nhổ lên, đột nhiên Mạnh Vân Quy bay đến, kéo hắn bay đi:
- Thái tử Bắc Đế, nếu còn không rời đi, ngươi sẽ không rời đi được nữa đâu!
Bọn họ vừa rời đi, Thiên Vương Dực La lập tức dùng đôi cánh xé rách một vùng hư không.
Thiên Vương Dực La đáp xuống đất, vô số đại quân lao ra từ hai phía của hắn, tạo thành một đội hình để tiêu diệt tàn dư của Vũ Hóa Doanh.
Thiên Vương Dực La quay đầu lại, nhìn về phía Bạch Ngọc Quỳnh, thản nhiên nói:
- Bạch Thiên Sư, mặc dù trận pháp của ngươi không bằng Mạnh Vân Quy, nhưng không đến mức có quá nhiều lỗ hổng như vậy chứ? Không ngờ ngươi lại để Mạnh Vân Quy và loạn đảng trốn thoát!
Bạch Ngọc Quỳnh bước lên phía trước, nói:
- Trình độ của Mạnh Vân Quy vượt xa ta, Thương Thiên Sư còn bại trong tay hắn, huống chỉ là ta? Cũng may trận này chúng ta đã thắng!
Thiên Vương Dực La không hề truy cứu, thu hồi Thanh Thiên Tràng và Nam Thiên Môn, truy sát Mạnh Vân Quy và thái tử U Minh. Hắn nói:
- Bạch Thiên Sư, ngươi là người thông minh, ngươi nên thấy chiều hướng đang nghiêng về bên nào. Theo chiều hướng này, tất cả những người ngăn chặn đều sẽ bị nghiền nát thành từng mảnh! Mạnh Vân Quy chính là ví dụi
Bạch Ngọc Quỳnh giữ yên lặng, theo sát bước chân của hẳn.
Nàng truyền đạt từng mệnh lệnh, thay đổi trận pháp, truy sát bao vây chặn đánh tàn dư của Mạnh Vân Quy.
Thú Giới, trong Thiên Cung của Long Hao Thiên Tôn.
Bịch bịch!
Long Kỳ Lân quỳ xuống đất, vái lạy liên tục, nước mắt giàn giụa như mưa:
- Vì sao nghĩa phụ lại triệu hoán bọn ta về đây? Nghĩa phụ, ngươi đã vi phạm lời thề với giáo chủ...
- Đủ rồi!
Long Hao Thiên Tôn ngồi trên bảo tọa trong Lăng Tiêu Bảo Điện, chín khuôn mặt buồn bã, hét lên:
- Phi, là vi phụ cứu ngươi! Ngươi không nhìn ra thế cục của thiên hạ sao? Hạo Thiên Đế, phía sau còn có sự ủng hộ của thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Theo chiều hướng này, cho dù là Diên Khang hay là Vô Ưu Hương thì đều sẽ bị nghiền nát thành từng mảnh, không còn tồn tại! Ngay cả người được cho là Tân giáo chủ, Mục Thiên Tôn, cũng không thể chịu nổi một đòn dưới thế cục trước mắt này! Suýt nữa ngươi đã vùi lấp, hủy diệt cả Thú Giới của ta.
Long Kỳ Lân dập mạnh đầu xuống đất đến mức trên mặt đất toàn máu tươi, nước mắt hắn biến thành máu. Hắn khóc lớn, nói:
- Nghĩa phụ, ta không muốn thấy ngươi chết, ngươi không đấu lại giáo chủ! Nếu ngươi một lòng một dạ với giáo chủ, hiện tại hãy nhanh chóng xuất binh đến Nam Thiên, còn có đường sống...
Long Hao Thiên Tôn giận dữ, đứng dậy khỏi đế tọa, lớn tiếng nói:
- Long Phi, ngươi mất trí rồi! Ta nương nhờ vào Mục Thiên Tôn thì có lợi ích gì? Hắn có thể hứa cho ta chức vị Thiên Tôn không? Hay có thể cho ta vinh hoa phú quý vô tận không? Hắn không thể cho ta được bất cứ thứ gì!