Chương 2425: Hai nhạc mẫu
Chương 2425: Hai nhạc mẫuChương 2425: Hai nhạc mẫu
Trên đời này, vị thân có tốc độ nhanh nhất, không phải Phượng Hoàng chín đầu Xích Đế Tê Hạ Du, cũng không phải Cổ Thần Đại Nhật Tinh Quân nổi tiếng với tốc độ, càng không phải tộc trưởng tộc Kim Sí Đại Bàng Thiên Vương Dực La.
Mà là Nam Đế Chu Tước đang cưỡi đạo hỏa bay đến.
Nam Đế Chu Tước đang vỗ cánh bay đến, đạo hỏa trong lúc bay làm vô số không gian và các chư thiên biến dạng!
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh, Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc!
Chu Tước kia tung cánh đuổi theo nguyên thần của Thiên Vương Dực La, qua vài lần lên xuống, nguyên thần của Thiên Vương Dực La bị vỡ vụn, lại bị đạo hỏa hóa thành tro bụi, đốt thành linh hồn hắc sa. Chu Tước vươn cánh bay đến, đáp xuống mũi thuyền nô lệ kia, thân thể càng lúc càng nhỏ, ngửa mặt lên trời khóc bi thương:
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh, Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc!
Trong mắt nàng hiện lên sự mờ mịt, đủ ký ức hỗn loạn, không ngừng ập đến, khiến đầu óc nàng rối bời.
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh, Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc...
Nàng dường như chỉ biết lặp lại câu nói này, nhưng không biết nó có nghĩa là gì, chỉ có thể khóc hết lần này đến lần khác, cố gắng nhớ lại quá khứ.
Phía sau nàng, một bé gái Nam Thiên Nhân tộc dũng cảm bước lên phía trước, run rẩy đưa bàn tay ra, đạo hỏa không nóng như bé gái tưởng tượng, ngược lại rất dịu dàng. Bé gái kia nhẹ nhàng vuốt ve lông vũ của nàng, muốn giúp nàng trấn tĩnh trở lại.
Nàng quay đầu lại, nhìn bé gái kia, trong mắt vẫn còn mơ hồ:
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh, Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc...
- Ngươi là Bạch Ngọc Quỳnh của Nhân tộc.
Bé gái kia nói với nàng.
Chu Tước an tĩnh trở lại.
Nam Đế Chu Tước có hàng ngàn vạn ký ức, khi thần hồn Chu Tước thức tỉnh, cũng là lúc ký ức của Nam Đế thức tỉnh.
Một trăm chín mươi bảy ký ức của Bạch Ngọc Quỳnh đã hoàn toàn bị thổi bay, ký ức lộn xộn không thể tả nổi.
Nàng không thể nhớ rõ bản thân là ai.
- Ta là Bạch Ngọc Quỳnh.
Chu Tước thỉnh thoảng vẫn nói như vậy.
Nàng chỉ nhớ trong tim nàng có giọng nói của một nam tử, giọng nói kia biến thành niềm tin, khiến nàng bảo vệ vùng đất Nam Thiên này, cùng với dân chúng ở vùng đất này.
Thái tử U Minh trở về Nam Thiên, nhìn thấy Bạch Ngọc Quỳnh hóa thành Chu Tước đứng trên đầu thuyền.
Bạch Ngọc Quỳnh vẫn còn đang ngơ ngẩn, mang theo Nhân tộc Nam Thiên trên con thuyền này rời xa vùng đất chiến tranh từ Thiên Hà theo bản năng.
Thái tử U Minh bước tới, Bạch Ngọc Quỳnh dường như biết hắn, nhưng lại không nhận ra hắn, cũng không có động thủ với hắn.
Thái tử U Minh kiểm tra một phen, nhíu mày, ký ức trong đầu Bạch Ngọc Quỳnh quá nhiều. Ký ức nhiều như vậy, hơn nữa còn vô cùng hồn loạn, dẫn đến thần trí của nàng không rõ ràng.
Thái tử U Minh đã tìm cách sắp xếp ký ức cho nàng, nhưng ký ức của nàng thật sự quá phức tạp, khiến thái tử U Minh không thể xuống tay.
- Nàng đã xảy ra chuyện gì?
Hắn dò hỏi người dân Nam Thiên.
Những người trên thuyền kể việc trải qua cho hắn, nhưng bọn họ chỉ là dân thường, không biết tại sao Bạch Ngọc Quỳnh biến hóa thế này.
Thái tử U Minh có chút mờ mịt, không biết nên xử lý tình huống này như thế nào.
Phía xa xa, Thương Bình Ẩn dẫn đầu tàn quân Thiên Đình, không dám tới gần.
Nơi này là kho lương của Thiên Đình, Dực La Thiên Vương mặc dù bại, nhưng Thiên Đình chắc chắn vẫn sẽ phái thêm nhiều binh lực lớn mạnh hơn đến, kiếp nạn của Nam Thiên sẽ còn tiếp tục. Thái tử U Minh nhìn Thương Bình Ẩn ở phía xa, Thương Bình Ẩn chống Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đứng trên lâu thuyên đẳng xa.
Lưu Ly Thanh Thiên Tràng bị Dực La Thiên Vương cướp đi, hiện tại rơi vào trong tay Thương Bình Ẩn.
Thái tử U Minh không biết phải làm sao, mặc dù hắn là thái tử của Nhị Đế Huyền Vũ, nhưng hắn không giỏi dẫn binh đánh trận, nhất là dẫn dân thường Nam Thiên không có sức lực thì lại càng bó tay.
Những người trên lầu thuyền kia mà hắn cứu đã bị hắn đưa đến chư thiên khác tạm thời lánh nạn, nhưng đây cũng là kế tạm thời, nếu như Thiên Đình tăng binh, số kiếp những Nhân tộc này đã định.
Đúng lúc này, thái tử U Minh đột nhiên cảm nhận được một sức mạnh triệu hoán kỳ quái từ trong hư không. Sức mạnh này khóa chặt hắn, nhưng không phải triệu hoán hắn, mà là trong một thế giới khác có người đang thi triển thân thông triệu hoán nghịch hướng, cố gắng đi tới.
Hắn khẽ giật mình, khí tức này là khí tức của Long Kỳ Lân, hắn rất quen thuộc, cho nên không phản kháng.
Một lát sau, Long Kỳ Lân đứng trên đỉnh đầu một con Hư Không Mẫu Thú, đến từ Thú Giới.
- Chiến sự Nam Thiên kết thúc rồi?
Long Kỳ Lân nhìn xung quanh, hơi kinh ngạc, dò hỏi:
- Mạnh Vân Quy đâu?
Thái tử U Minh kể lại việc đó, Long Kỳ Lân im lặng một lúc lâu, nói:
- Tráng sĩ chân chính.
Thái tử U Minh mời hắn tới xem Bạch Ngọc Quỳnh. Long Kỳ Lân kiểm tra một hồi, nói: - Tình huống trước mắt của nàng rất kỳ lạ, giống như ký ức của Nam Đế Chu Tước thức tỉnh, xen lẫn với ký ức gần hai trăm kiếp của nàng, bởi vậy dẫn đến ký ức của nàng hỗn loạn. Nếu hai ký ức hoàn toàn dung hợp, nàng sẽ tỉnh lại.
- Bạch Ngọc Quỳnh sau khi tỉnh lại vẫn là Bạch Ngọc Quỳnh sao?
Thái tử U Minh hỏi.