Chương 2443: Hạ cờ giữa trời đất (2)
Chương 2443: Hạ cờ giữa trời đất (2)Chương 2443: Hạ cờ giữa trời đất (2)
Vô số Thần Ma chân đạp mặt biển, xông về phía đại doanh Đông Thiên, uy năng của từng món thần khí cỡ lớn được kích phát, thần pháo Xạ Nhật khởi động, sát khí của các sát trận hướng lên trời khởi phát, khuấy động gió mây!
Cũng lúc đó, không biết bao nhiêu Thần Ma từ đáy biển mò tới bên dưới đại doanh, phá vỡ nền móng của đại doanh, lao thẳng vào bên trong thành, mà dưới biển còn có Đại Côn trên người khoác áo giáp nhảy khỏi mặt nước, trên lưng mỗi Đại Côn đều có hơn mười vị Thần Ma đứng ở đó rút kiếm lâu ra, kiếm lâu trút xuống như mưa.
Vào lúc này, Địa Đức Nguyên Quân Công Tôn Yến phi thân đi về phía đại doanh Đông Thiên.
Trước mặt biển, trong phút chốc có vô số chồi non từ trong đại doanh mọc ra, từng cành tung bay, khóa không biết bao. nhiều tướng sĩ của Đông Thiên lại!
Vốn dĩ tướng sĩ Đông Thiên chỉ cần có thể kết thành trận pháp trận thế là có thể đối chọi lại với Địa Đức Nguyên Quân.
Tuy rằng Địa Đức Nguyên Quân là nữ nhi của Địa Mẫu Nguyên Quân, nhưng tu vi của nàng chỉ tương đương với cường giả Đế Tọa tu thành mười mấy tòa Thiên Cung, còn không được gọi là Thiên Tôn. Hơn nữa, Địa Đức Nguyên Quân cũng chưa trải qua chém giết nhiều, kinh nghiệm chiến đấu không đủ, muốn áp chế nàng thì chỉ cần mấy chục vạn Thần Ma, bố trí trận pháp hoàn chỉnh là đã có thể giao đấu với nàng.
Nhưng mà giờ phút này đại quân hỗn loạn, chia rẽ, cuối cùng không người nào có thể ngăn cản Công Tôn Yến!
Công Tôn Yến được xưng là Tiểu Địa Mẫu, đối mặt với kẻ cùng cảnh giới thì có lẽ nàng không phải là đối thủ, nhưng mà đối mặt với sự chia rẽ của tướng sĩ Đông Thiên, vậy thì thế cục sẽ nghiêng về một phía!
Chỉ nhìn thấy những nơi thần thông nàng đi qua, những tướng sĩ đang chiến đấu trong Đông Thiên thay nhau mộc hóa, máu thịt hóa thành gỗ, biến thành từng pho tượng gỗi
Công Tôn Yến không cách nào mộc hóa nguyên thần của những Thần Ma này, nhưng mà nguyên thần thoát khỏi thân thể thì còn lại bao nhiêu chiến lực?
Trong đại doanh Đông Thiên, nguyên thần của tướng sĩ Đông Thiên bay lượn, nhưng ngay sau đó đã bị tướng sĩ Diên Khang và Thần Long Đông Cực Thiên công kích, thay nhau sụp đổ, tan rã, thậm chí hóa thành linh hồn hắc sal
Từng đợt cát đen cuộn trào dọc theo mặt biển, chảy về phía Thiên Âm Giới.
Thanh Đế đang bị vây khốn thấy thế không khỏi mất hết can đảm, đòn đánh này của Giang Bạch Khuê có thể nói là chặt đứt tất cả hy vọng của hắn, chỉ sợ sáu mươi lộ quân hầu Đông Thiên thua không còn manh giáp!
Chỉ kém một chiêu, cả bàn đều thua!
- Giang Bạch Khuê, ta...
Đông Thiên Thanh Đế vừa mới mở miệng nói chuyện, còn chưa kịp nói ra hai chữ đầu hàng, đột nhiên Đông Đế Thanh Long bùng nổ, lao thẳng vào quân đội trong trận doanhI
Sau vài chiêu, Đông Đế Thanh Long giết chết nguyên thần của Thanh Đết
Khuôn mặt của Đông Đế Thanh Long dữ tợn hung ác, móng vuốt chụp lấy bản thể của Thanh Đế, cây cổ thụ kia há mồm phun ra thần hỏa, nhen lửa cổ thụ, để cổ thụ hóa thành tro tàn ngay trong thần hỏal
- Thanh Đế, ngươi giết nhiều tử tôn của ta như vậy, còn sỉ nhục thân xác ta, đoạt tổ địa của ta, nô dịch hậu nhân của ta, hôm nay ta lột da lóc thịt ngươi đã quá hời cho ngươi!
Thanh Long há mồm phun ra một luồng long tức, thổi tro tàn của Thanh Đế bay đầy trời, hung ác nói:
- Đối thủ cũ, lên đường đi!
Ba lộ đại quân đang vây đánh Thanh Đế thấy vậy không biết làm sao.
Đông Đế Thanh Long sau khi trút lửa giận xong, trong lúc lơ đãng nhìn thấy gương mặt trầm như nước của Giang Bạch Khuê, trong lòng không khỏi lộp bộp.
Sắc mặt Giang Bạch Khuê càng thêm u ám, Đông Đế càng thêm lo sợ.
- Thanh Long Thiên Tôn, ngươi muốn anh dũng chất trận tại Đông Hải này sao?
Giang Bạch Khuê mặt trâm như nước, từ tốn nói: - Vốn dĩ Thanh Đế muốn đầu hàng ta, hẳn đầu hàng rồi, đại quân Đông Thiên sẽ bị ta khống chế, tướng sĩ Diên Khang không những không cần tiếp tục chém giết với đại quân Đông Thiên nữa, ngược lại chiến lực sẽ dư ra rất nhiều. Hiện tại, Thanh Đế bị ngươi giết chết, các lộ đại quân của Đông Thiên nhất định thề chết chống cự, tướng sĩ Diên Khang của ta không biết phải chết bao nhiêu mới có thể đánh bại được bọn họ.
Đông Đế Thanh Long sợ hãi hắn còn hơn Tần Mục, nghe vậy vội vàng cười xòa nói:
- Thực lực của ta mạnh mẽ hơn so với Thanh Đế, đại quân Thần Long của Đông Cực Thiên ta cũng yếu hơn không đại quân Đông Thiên là bao. Quốc sư, trọng dụng Thanh Đế, không bằng trọng dụng ta! Ngàn vàng dễ kiếm tướng tài khó cầu, ta nguyện làm một tướng tài xông pha chiến đấu dưới trướng của quốc sưi Giang Bạch Khuê không nói gì.
Đông Đế thầm lo sợ, không khỏi quan sát khuôn mặt của hắn.
Một lúc lâu sau, Giang Bạch Khuê nói:
- Vậy thì Đông Đế đang chờ đợi gì? Còn không xuất chiến?
Cuối cùng Đông Đế Thanh Long cũng yên lòng, lập tức xuất chiến, đánh về phía đại doanh Đông Thiên, thâm nghĩ:
- Lúc hắn gọi ta là Thanh Long Thiên Tôn thì lửa giận và sát ý bùng lên, còn lúc gọi ta là Đông Đế thì lửa giận và sát ý đã tiêu tan. Xem ra lúc này ta có thể bình yên rồi.
Giang Bạch Khuê nhìn hắn lao thẳng vào đại doanh Đông Thiên, thanh kiếm nắm chặt trong tay lúc này mới chậm rãi buông ra.