Chương 2449: Huyết chiến Ngọc Nhai Quan (3)
Chương 2449: Huyết chiến Ngọc Nhai Quan (3)Chương 2449: Huyết chiến Ngọc Nhai Quan (3)
Tướng sĩ Diên Khang dưới sự lãnh đạo của các đời Nhân Hoàng dàn sẵn trận địa, chuẩn bị nghênh tiếp đại quân Nam Thiên xông tới, nhìn thấy sắc mặt của trưởng thôn đỏ bừng, nhưng không thôi thúc được thần khí ba mươi Trọng Thiên Kiếm Đạo, vội vã lớn tiếng nói:
- Tô Tiểu Tử, sao vẫn không huy động Kiếm Đạo?
- Pháp lực của ta không đủ!
Trưởng thôn trán đầy mồ hôi lạnh, hắn rất sự rất muốn huy động toàn bộ uy lực của thần khí Kiếm Đạo, nhưng sức mạnh của thần khí lại không phải là thứ mà pháp lực của hắn điều khiển được.
Mười mấy vị cường giả Đế Tọa Nam Thiên kia đều thở phào một hơi, lập tức xông ra khỏi thân khí ba mươi Trọng Thiên Kiếm Đạo, định giết trưởng thôn trước khi hắn thôi thúc được thần khí.
Đúng vào lúc này, Sơ Tổ Nhân Hoàng bước lên phía trước:
- Tô Mạc Già, dẫn nguyên thần!
Trưởng thôn hiểu ý, nguyên thần bay lên trời, cùng lúc nguyên thần của Sơ Tổ cũng bay đi, nguyên thân hai người đan xen giữa không trung, nguyên khí hội tụ, uy lực của thần khí Kiếm Đạo ba mươi Trọng Thiên đột nhiên bùng phát!
Uy lực của thần khí Kiếm Đạo lớn hơn uy lực chiêu kiếm của trưởng thôn rất nhiều. Nó lập tức nhốt mười mấy cường giả Đế Tọa Nam Thiên vào trong, Kiếm Đạo phát ra lúc này khiến bầu trời trên mặt biển của Nam Hải xuất hiện cảnh tượng tráng lệ xoay quanh từng tầng chư thiên.
Lúc này, Kiếm Đạo chói sáng khiến cho đám người Nam Đế, Tê Hạ Du đang vây quét tướng sĩ tàn quân của Nam Thiên nhìn thấy cực kỳ rõ ràng, không tự chủ mà nhìn xung quanh.
- Là Khai Hoàng sống lại sao? Hay là Mục Thiên Tôn ra tay?
Tê Hạ Du hoảng sợ nghi ngờ.
Uy lực Trọng Thiên thứ nhất của thần khí Kiếm Đạo ba mươi Trọng Thiên không quá mạnh, nhưng càng lên cao càng mạnh, ba cường giả Đế Tọa Nam Thiên bị nhốt trong Trọng Thiên thứ ba mươi đột nhiên bị uy lực của Kiếm Đạo nuốt chứng, trực tiếp bị cắt thành từng mảnh, nhục thân và nguyên thần biến mất không sót lại chút gì!
Hơn mười cường giả Nam Thiên khác dùng sức lao ra ngoài, nhưng cũng mình đầy thương tích, thê thảm nhất là những người trong Trọng Thiên thứ hai mươi chín, thứ hai mươi tám, máu thịt trên người gần như không còn nguyên vẹn.
Ngay lúc bọn họ xông ra khỏi thân khí Kiếm Đạo, thần khí Kiếm Đạo to lớn đột nhiên sụp đổ, tan thành bột mịn.
Suy cho cùng, thân khí Kiếm Đạo không phải do hẳn luyện hóa, mà Kiếm Đạo của trưởng thôn nhờ cơ duyên hảo hợp nóng chảy trăm vạn thần binh tạo thành thần khí Kiếm Đạo, lần kích phát uy lực này đã vượt quá sức chịu đựng của thần khí nên mới tan vỡ.
Nhưng kết quả lần này cũng thật phi thường.
Cùng lúc đó, trăm vạn Thần Ma Nam Thiên bại trận xông lên Ngọc Nhai Quan, các đời Nhân Hoàng lãnh đạo tướng sĩ Diên Khang lập tức rơi vào một trận tử chiến!
- Chống đỡI
Nhân Hoàng Tầ Khang cao giọng nói:
- Chống đỡ cho đến khi Nam Đế và Tà Hạ Du đến sẽ giành thẳng lợi! - Ai cản ta, giết!
Tướng sĩ Nam Thiên điên cuồng chém giết, khiến người khác khiếp sợ.
Bọn họ biết, nếu như bị ngăn cản ở Ngọc Nhai Quan, vậy thì nghênh đón bọn họ chính là đám người Xích Minh, Nhị Hoàng, Xích Đế, Nam Đế, đến lúc đó, tất cả bọn họ đều sẽ chôn thân tại đây.
Chỉ khi mở được một con đường máu, công phá Ngọc Nhai Quan, mới có thể tụ họp với đại quân Thiên Đình!
Trận chiến này quả là một trận đẫm máu, chiến đấu thịt nát xương tan, cũng là một trận chiến chó cùng rứt giậu đáng sợ nhất. Bại quân Nam Thiên trở nên điên cuồng, hung hãn không sợ chết, cho dù bị giết bao nhiêu người cũng không một ai thoái lui hay đầu hàng!
Bên cạnh các đời Nhân Hoàng, từng gương mặt quen thuộc gục ngã, Nhân Hoàng cũng bị thương. Mà Sơ Tổ liên thủ với trưởng thôn đối đầu với mười mấy cường giả Đế Tọa, trận chiến càng ác liệt.
Bầu trời dần dần tối lại, nhưng trận chiến ở Ngọc Nhai Quan vẫn chưa kết thúc. Ở phía xa, mặt trăng dần xuất hiện, ánh trăng chiếu tới, rọi sáng Ngọc Nhai Quan bị máu nhuộm đỏ.
Trận chiến vẫn tiếp tục, ánh trăng xiêu vẹo, lái con thuyền mặt trăng đi càng lúc càng xa.
Quân đội của Xích Hoàng, Minh Hoàng khá chậm, vẫn ở phía sau.
Bọn họ tiến về phía trước, chỉ thấy bên trên hùng quan của Ngọc Nhai Quan treo đầy thi thể Thần Ma, mà phía dưới đáy vực cũng chứa đầy thi thể Thần Ma.
Nhưng ở bên trong vẫn có thần thông chấn động truyền đến, Xích Đế Tê Hạ Du lập tức điều khiển thuyền Phượng Hoàng xông lên phía trước, bay đến Ngọc Nhai Quan, chỉ thấy chiến trường trải dài đến ngàn dặm phía sau, trên đường khắp nơi đều là Thân Ma tử trận, lửa trận hừng hực.
Thuyền Phượng Hoàng vẫn tiếp tục tiến về phía trước, tiến đến nơi thân thông phát ra chấn động, chỉ thấy đám người Sơ Tổ Nhân Hoàng và Tô Mạc Già đang thống lĩnh mấy ngàn tướng sĩ Diên Khang, gần như điên cuồng chém giết với quân địch.
Tướng lĩnh bên cạnh Sơ Tổ chỉ còn lại sáu bảy người.
Mười vạn tướng sĩ chỉ còn lại bọn họ, dù là Nhân Hoàng cũng chỉ còn vẻn vẹn tám vị.
Trận chiến ở Ngọc Nhai Quan, mức độ oanh liệt vượt ngoài sức tưởng tượng.
Sơ Tổ ngẩng đầu, hai mắt toàn là máu, trong huyết sắc, hắn nhìn thấy trên thuyền Phượng Hoàng là vô số Phượng Hoàng chín đầu bay đến.