Chương 2463: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (2)
Chương 2463: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (2)Chương 2463: Địa ngục trần gian, bất không vô phật (2)
Hắn yên lòng, nhấc bước chân lên mà đi đến Đại Phạn Thiên cảnh.
Cổ Thần hòa thượng tìm đến Đại Phạn Thiên Vương Phật, hành lễ rồi nói:
- Vương Phật, Linh Quan xin bái lễ.
Hắn lập tức ra tay, chỉ trong một chiêu đã đoạt được tính mệnh của Đại Phạn Thiên Vương Phật.
Cổ Thần hòa thượng giết chết Vương Phật, tiêu diệt luôn linh hồn của hắn, ngay cả linh hồn hắc sa cũng không còn. Hắn cười lớn nói:
- Bản lĩnh của Đại Phạn Thiên Vương Phật cũng chỉ có như vậy thôi sao... Ha ha, Thất công tử quả là ngây thơ, hắn không tìm thấy ta ở đây, đến nơi khác cũng tìm chẳng thấy phân thân khác của ta! Hắn vẫn sẽ luôn trong tình cảnh chậm một bước!
Hắn yên tâm, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy phía trên Đế Thích Thiên cảnh là Đại Phạn Thiên cảnh đang ngay trước mắt.
Cổ Thần hòa thượng đến tìm Đại Phạn Thiên Vương Phật, dùng một chiêu giết chết Vương Phật, đánh cho phồn phách hắn hóa thành hỗn độn, cười nói:
- Bản lĩnh của Đại Phạn Thiên Vương Phật chẳng qua là cũng chỉ có vậy thôi... Ha ha, Thất công tử...
Một lúc sau, Cổ Thần hòa thượng ngửa mặt lên nhìn lên Đại Phạn Thiên cảnh, sau đó đi về nơi đó...
- Thế tôn, nơi này có hòa thượng từ bên ngoài đến.
Đại Phạn Thiên Vương Phật đang trấn giữ bên trong U Đô ở Đại Phạn Thiên cảnh, nghe thấy vậy thì phân thân ra cùng Phật Đà đi đến Đế Thích Thiên cảnh, chỉ thấy một tên đại hòa thượng có gương mặt hung tợn đang đứng bất động cùng với nụ cười ở đó, không hề cử động.
Đại Phạn Thiên Vương Phật cẩn thận kiểm tra một hồi, nói:
- Người này đã trúng luân hồi và mộng cảnh của Mục Thiên Tôn, liên tục luân hồi trong mộng cảnh. Tu vi của hắn rất cao, Mục Thiên Tôn chỉ dựa vào thần thông này thì không thể giết chết hắn, chỉ có thể giam cầm hắn.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía nơi Xã:
- Mục Thiên Tôn đang giữ sức, hắn không còn cách nào để thi triển thần thông mạnh nhất để giết chết tên đại hòa thượng này. Hắn không đến kịp hay không có pháp lực? Hay là cả hai?
Sắc mặt hắn lo lắng, phân phó Chư phật xuống núi, nói: - Tên hòa thượng này không phải là người trong Phật Môn chúng ta, chỉ sợ là hòa thượng của Thiên Đình hoặc Tổ Đình. Nếu hắn có thể tới nơi này, chứng tỏ rằng sức mạnh của Thiên Đình đã ập vào đây, không chỉ quấy nhiễu U Đô. Trần gian lúc này là địa ngục, các ngươi mau xuống núi đi. Địa ngục trần gian chưa yên ổn thì đừng trở về.
Chư phật kính lễ, trong đó một vị Phật Đà chủ động dập tắt ánh phật quang phía sau đầu, nói:
- Một mình Đại Phạn Thiên có thể cản nổi Ma Thần của U Đô không?
Đại Phạn Thiên Vương Phật nói:
- Chỉ cần không phải đích thân Thiên Tôn đến đây, ta tự có cách bảo vệ tính mạng của mình, không cần lo lắng cho ta. Mau đi nhanh đi!
Chư phật nhanh chóng xuống núi, rời khỏi Phật Giới, đến Đại Lôi Âm Tự, hô lên một tiếng, nói:
- Chiến Không sư huynh, tỉnh lại đi!
Ma Viên đang nằm ngủ say ở bên trong Đại Lôi Âm Tự tỉnh lại, chư phật nói:
- Trần gian đã hóa thành địa ngục, khó mà giữ được, ta tạm gác lòng từ bi, đi hàng yêu trừ ma, sư huynh muốn đi không?
Ma Viên đáp:
- Cùng nhau đi.
Hắn ngước nhìn Đại Phạn Thiên cảnh, nơi đó phật quang luôn chiếu rọi vào ban ngày, tỏa ra ánh sáng chói lọi, nhưng tóc của hắn bay phất phới, trên gương mặt cương nghị đó lại lộ ra sự lo lắng.
Chư phật dẫn theo hắn rời đi.
Toàn bộ hai mươi chư thiên của Phật Giới và Đại Lôi Âm Tự chốc lát trống rỗng, chỉ còn lại Cổ Tự Cổ Sát và Cổ Chung, cùng với Cổ Thần hòa thượng đang đứng nở nụ cười ở Đế Thích Thiên cảnh. Tiếng chuông vang lớn.
Tâng cao nhất của Phật Giới, bên trong Đại Phạn Thiên cảnh có một nơi gọi là U Đô. Đó chính là nơi mà năm đó Tân Mục đã hóa thành Tiểu Thổ Bá đại sát tứ phương, nói rằng muốn tiêu diệt Lão Phật để tự mình làm Thổ Bá của Phật Giới.
Phật Giới vốn không có U Đô, không có sinh lão bệnh tử đau khổ, nhưng khi Tân Mục đại náo một trận, giúp Lão Phật thanh tẩy thế lực Thiên Đình chen chân vào Phật Giới, ngay sau đó nơi này có U Đô, Ma Thần của U Đô có thể lên tới nơi này.
Lúc này, Đại Phạn Thiên Vương Phật đang trấn giữ bên trong U Đô, vô số yêu ma quỷ quái ùa đến như nước thủy triều, nhào. về phía Lão Phật!
Ma Thần của U Đô chính là ác niệm và tạp niệm của chúng sinh biến thành, là những suy nghĩ ô uế trong đầu, là ma khí là nguyên khí dơ bẩn nhất. Xét từ phía U Đô Nguyên Giới và U Đô, Đại Phạn Thiên Vương Phật lúc này như một ngọn núi Tu Di toả ra ánh sáng chói lọi, vắt ngang giữa Diên Khang, mặc cho vô số ma quái ma thần lui tới cũng khó mà động đến được thân thể của hắn!
Sau đầu hắn có mười bảy hào quang, một luồng ánh sáng là một Thiên Cung. Phật quang độ hóa rất nhiều ma tính ma niệm trên người yêu ma quỷ quái, thanh tẩy cái ác của chúng sinh.
Hắn bảo vệ Diên Khang, không cho xâm nhập vào cửa ải cuối cùng là U Đô!
Nếu như hắn thua trận, đội quân yêu ma quỷ quái ở U Đô sẽ đồng loạt tràn vào Đại Phạn Thiên cảnh, sau đó tiến quân thần tộc từ Đại Phạn Thiên cảnh, bóng tối sẽ bao trùm Phật Giới hai mươi Trọng Thiên, bao phủ cả Đại Lôi Âm Tự, tiến vào khắp nơi ở Diên Khang!