Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2418 - Chương 2467: Hư Công Tử Diên Khang Và Linh Quan Di La Cung

Chương 2467: Hư công tử Diên Khang và Linh Quan Di La Cung Chương 2467: Hư công tử Diên Khang và Linh Quan Di La CungChương 2467: Hư công tử Diên Khang và Linh Quan Di La Cung

Tần Mục duõi hai ngón tay, giữ thần hồn của hắn, dùng tay trái vẽ một vòng tròn trên không trung, sau đó búng ngón tay, đưa thần hồn vào trong vòng tròn.

Thân hồn có ký ức, vòng tròn ấy giống như một tấm gương, lập tức hiện lên ký ức của thần hồn phân thân Linh Quan!

Chỉ thấy ba phân thân khác của điện chủ Linh Quan, hai phân thân mang theo đạo quả, một phân thân mang theo đạo hoa, điên cuồng đi về phía Tổ Đình!

Phân thân có tốc độ nhanh nhất đã nhìn thấy Tổ Đình phía xal

Tân Mục phất tay áo, ba phân thân Linh Quan lập tức vỡ nát!

Hắn đứng dậy, xé toạc không gian rời đi Thấy hẳn kiệt sức, Tây Đế Bạch Hổ lập tức nâng kèn lên thổi mạnh.

Tutu.

Trong tiếng còi, khí huyết của Tân Mục đột nhiên tăng lên gấp mấy lần. Nhạc Đình Ca, Long Kỳ Lân và Tây Đế Bạch Hổ nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một trận pháp truyền tống lớn màu tím dài mấy vạn dặn, vô cùng phức tạp. Trận pháp đột nhiên xoay chuyển, tiếng nổ ầm ầm, trận pháp và Tân Mục biến mất không còn tăm tích!

- Mục Thiên Tôn trông rất mệt mỏi. Không biết bản thân có đuổi kịp ba phân thân không?

Nhạc Đình Ca tỏ vẻ lo lắng, hai phân thân của điện chủ Linh Quan đều mang theo đạo quả, phân thân còn lại mang đạo. hoa, pháp lực cao hơn những phân thân khác rất nhiều.

Rõ ràng Tân Mục đã bôn ba cả một chặng đường dài, nhục thân hay pháp lực đều tiêu hao cực kỳ lớn, thân thể mệt mỏi, dù đuổi kịp ba phân thân của điện chủ Linh Quan, chỉ sợ đối phương dùng khỏe ứng mệt!

- Với sức đi của hắn, từ đây tới Tổ Đình, cho dù dùng trận pháp truyền tống gấp không gian lại, thậm chí dốc sức di chuyển cũng phải mất năm sáu ngày.

Nhạc Đình Ca tính toán một lúc rồi trầm giọng nói:

- Mà trong thời gian năm sáu ngày, chỉ sợ phân thân thứ nhất của Linh Quan đã tới cây thế giới Tổ Đình! Hắn căn bản không thể đuổi kịp ...

Bốn ngày sau, Tổ Đình mù mịt bóng đêm.

Trời còn chưa sáng mà phía đông đã hửng sáng. Hư Sinh Hoa ngẩng đầu lên, nhìn thấy đạo thụ của Thái Dịch đã biến mất trong Chung Cực Hư Không, thế là xách thùng sắt bước xuống chỗ cây thế giới, chuẩn bị tu bổ đỉnh núi Đại Hắc Sơn bị Vỡ ra.

Ngay cả khi Nguyên Giới tranh đấu tới mức trời đất u ám, trời long đất lở, dưới tán cây thế giới Tổ Đình vẫn luôn an tĩnh.

Hư Sinh Hoa cũng an tĩnh giống như vậy. Hắn xách một cái thùng sắt, không chút vội vã ra ngoài Đại Hắc Sơn. Tối hôm nay, bên ngoài Đại Hắc Sơn tối tăm mù mịt, mang khung cảnh của kinh hoàng của sự hủy diệt.

Hắn đã quen rồi, không quan tâm, chỉ đợi mặt trời mọc.

Chờ cho đến khi mặt trời mọc, mọi thứ sẽ được phục hồi.

Cuối cùng, khi mặt trời cũng mọc, tỉa nắng đầu tiên rọi xuống cây thế giới, từng Đại Hắc Sơn dần hiện rõ trong tâm mắt hắn. Hư Sinh Hoa xách theo thùng sắt, đứng trên đỉnh một ngọn núi vỡ, nhìn thấy bên ngoài Hắc Sơn, một vị Cổ Thần đang đi tới, trên đỉnh đầu lơ lửng đạo quả đang xoay tròn chuyển động.

Hư Sinh Hoa nhìn thấy vị Cổ Thần này thì bèn nâng thùng sắt trong tay lên. Cổ Thần tò mò nhìn hắn, chỉ thấy nam tử nho nhã này ở trước mặt hắn giơ thùng sắt

lên, uống một hơi cạn sạch nước trong thùng!

- Linh Thánh, Linh Quan Điện Di La Cung bái kiến Hư đạo hữu.

Đạo quả sau đầu Cổ Thần quay tròn, phát ra đạo âm thanh tịnh. Hắn tò mò hỏi:

- Hư đạo hữu, chắc hẳn nước trong thùng sắt này là đạo lộ trên cây của Thái Dịch?

Đạo lộ này là bảo vật ngươi dùng để tu bổ Đại Hắc Sơn, sao lại cứ thế mà một hơi uống sạch?

Hắn không nhịn được cười nói:

- Thất công tử để ngươi trấn thủ nơi này là để ngươi tu bổ vết nứt trên cây thế giới, không để các cường giả thời tiền sử lén tới, vậy mà ngươi lại uống sạch đạo lộ, ngươi định giải thích với hắn như thế nào?

- Thật ra ngày nào ta chẳng uống.

Hư Sinh Hoa đặt thùng sắt xuống, nghiêm túc nói:

- Ba mươi năm qua, ngày nào ta cũng uống đạo lộ, mỗi ngày ít nhất cũng tu sửa được một ngọn núi.

Linh Quan cười lớn:

- Thất công tử không biết nhìn người, nhờ cậy người thân thiết, để một người vu

lợi như ngươi ở đây trông coi cây thế giới, làm sao có thể thành công?

Hư Sinh Hoa vừa luyện hóa đạo lộ, vừa quan sát kẻ tự xưng là Cổ Thần Linh Thánh. Chỉ thấy hắn đầy bụi bặm, trên người còn có chút sương sớm, có lẽ hắn đã đi đường suốt đêm, trong đêm đã tới bên ngoài Đại Hắc Sơn, không thể thừa dịp lúc ban đêm mà vào núi.

Đại Hắc Sơn cực kỳ đặc biệt.

Khi màn đêm bao trùm, thế giới bên ngoài là cảnh tượng vũ trụ hủy diệt đáng sợ, nhưng ban ngày sẽ trở lại bình thường, cho nên vào núi vào ban đêm là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Không được ra ngoài vào buổi tối là lẽ thường tình của cư dân Đại Hắc Sơn, có lẽ Linh Thánh cũng biết điều này.

- Sở dĩ mỗi ngày ta đều uống một phần đạo lộ là muốn giải quyết một vấn đề khó khăn.

Hư Sinh Hoa kiên nhẫn giải thích. Thật ra hắn hoàn toàn không cần giải thích với Linh Quan điều gì cả, nhưng tính cách hắn là như vậy.
Bình Luận (0)
Comment