Chương 2491: A Sửu và Hư Thiên Tôn
Chương 2491: A Sửu và Hư Thiên TônChương 2491: A Sửu và Hư Thiên Tôn
Hạo Thiên Đế đang định nói gì đó để cứu vãn thể diện, nhưng đột nhiên trong Tử Tiêu Bảo Điện truyền ra đạo ngữ khó hiểu, khiến hắn phải nuốt lời muốn nói xuống.
Trái tim hẳn run lên, cảnh giác, biết vấn đề của mình xuất phát từ đâu.
Tuy rằng trước đó hẳn thất bại nhiều lần, trăm vạn năm trước trong thịnh hội Dao Trì, hắn bị Tân Mục đánh như một con chó, lãng phí ngàn năm không thể tự gánh vác cuộc sống, ăn uống ngủ nghỉ vệ sinh đều ở trên giường bệnh.
Dù vậy, hắn vẫn đứng lên một lần nữa, sau đó liên tiếp làm ra một chuỗi sự nghiệp kinh thiên động địa.
Trong vùng đất Thái Hư, hắn gặp phải sự ngăn cản của Thái Đế, lưỡng bại câu thương với Thái Đế, tiếp đến bị Tân Mục phá vỡ kế hoạch chữa trị của hẳn, bị Tân Mục truy sát sáu mươi vạn dặm trước hai quân, thanh danh mất hết, gần như không gượng dậy nổi.
Sau đó, hắn lại bị Thần Nữ Thái Tố uy hiếp, không thể không quỳ lạy Thái Tố, biến thành con rối của Thái Tố.
Mặc dù như vậy, hắn vẫn có thể đông sơn tái khởi không những chữa khỏi thương thế, còn có thể học trộm đạo pháp của Thái Tố, cuối cùng luyện hóa Thái Tố, giết chết Thái Đế, lấy sức mạnh thành đạo, tu thành Đại La Thiên, đàn áp các Thiên Tôn khác, diệt trừ kẻ chống đối, lên ngôi Thiên Đế, ám toán giết Khai Hoàng Tần Nghiệp, khiến Tân Mục bạc đầu trong một đêm, hoàn thành đại nghiệp thống trị thế gianl
Thử hỏi trong trời đất, ai có thể làm được đến bước này trong cục diện thay đổi nhanh chóng như vậy?
Chỉ có một mình Hạo mà thôi!
Còn hiện tại thì sao?
Hắn cứ vậy mà ngã xuống ư?
Hắn không cam lòng!
Hắn có thể vực dậy, có thể mượn sức mạnh của Tam công tử và Tứ công tử để phản công. Hắn có thể chiếm thế chủ đạo, chiến đấu huy hoàng, đánh bại Tần Mục, xóa bỏ nỗi nhục, đoạt lấy sức mạnh của Tam công tử và Tứ công tử, độc chiếm kỷ nguyên thứ mười bảy, trở thành bóng ma bao phủ kỷ nguyên vũ trụ!
Nhưng vào lúc này, một luồng sức mạnh cuồn cuộn xông đến từ Lăng Tiêu Điện. Trong lúc nhất thời, cơ thể của Hạo Thiên Đế mất đi kiểm soát, thậm chí ngay cả ý thức của bản thân cũng bị dồn sang một bên!
Nỗi không cam lòng của hắn lập tức biến thành tuyệt vọng, nhỏ yếu và bất lực. Tam công tử đang mượn cơ thể của hắn để nói chuyện với Tân Mục, sức mạnh cường đại như vậy, đạo hạnh thâm thúy đến không thể lý giải đủ để đánh nát niềm tin vừa nhen nhóm lên của hắn!
Hắn giống như một món đồ trang trí, một món công cụ, khi Tam công tử và Tứ công tử muốn sử dụng thì có thể trực tiếp lấy ra sử dụng, không cần hỏi hắn. Sau khi dùng xong, muốn ném đi đâu thì ném, không cần sự đồng ý của hắn!
- Lão Thất.
Trong miệng của Hạo Thiên Đế vang lên giọng điệu lạnh nhạt của Tam công tử Di La Cung:
- Ngươi không đấu lại bọn ta, hà tất phải đau khổ giãy giụa? Bây giờ ngươi có một cơ hội trở lại vũ trụ quá khứ, gia nhập môn hạ của sư phụ, an phận làm Thất công tử của ngươi, làm giấc mộng xuân thu của ngươi, chẳng phải rất tốt sao? Hậu quả duy nhất của việc ngươi ngăn cản bọn ta giáng xuống, đó chính là bọn ta phá hủy gần như tất cả mọi thứ của ngươi, ném ngươi về quá khứ.
Trong Tử Tiêu Điện vang lên giọng nói của Tứ công tử:
- Lão Thất, chủ động quay về vũ trụ quá khứ thì còn có thể giữ thể diện, bị bọn †a ném về thì chỉ mất mặt Thất công tử Di La Cung là ngươi.
Tần Mục cười ha hả:
- Nói cứ như các ngươi đấu được với ta vậy. Ba cộng bốn bằng bảy, cách tính đơn giản như vậy, lão Tam lão Tứ, các ngươi không hiểu sao? Các ngươi cộng vào với nhau cũng vừa hay là đối thủ của ta mà thôi.
Đột nhiên, Thái Sơ biến sắc, lập tức chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh cuồn cuộn từ trong Tử Tiêu Điện nổi lên, trong khoảnh khắc dồn ý thức của hẳn sang một bên!
Hắn nghe được trong miệng của mình vang lên giọng nói của Tứ công tử:
- Lão Thất, mồm mép lanh lợi.
- Đúng là ngươi có khả năng hơn người, nhưng thực lực không phải dựa vào cái miệng. Bọn ta quản lý kỷ nguyên thứ mười bảy sáu tỷ năm, nền tảng tu luyện ở vũ trụ này bị do bọn ta giành lấy, tước đoạt bốn cảnh giới là Ngọc Kinh, Lăng Tiêu, Đế Tọa, Thiên Đình của tướng sĩ dưới trướng ngươi, ngươi còn có bản lĩnh gì đấu với bọn ta?
Đế Hậu nương nương liếc nhìn Thái Sơ và Hạo Thiên Đế bị khống chế, đột nhiên phì cười.
Hạo Thiên Đế và Thái Sơ đồng loạt quay đầu nhìn về phía nàng.
Đế Hậu nương nương cúi đầu nhìn mũi chân của mình, mũi chân phải vẽ vòng tròn dưới đất. Nàng thấp giọng cười nói:
- Hạo Nhi và tiên phu đều rơi vào tay giặc, hiện tại người có tư cách tranh đoạt đế vị chỉ còn lại lão nương. Cuối cùng lão nương có thể muốn làm gì thì làm rồi, hì hì...
Ánh mắt của Tân Mục cũng dừng trên người nàng, mỉm cười, thâm nghĩ:
- Quả nhiên Đế Hậu và Nguyên Mẫu đã không thể tách rời được nữa. Các nàng phá thần thông Luân Hồi của ta, sau đó hoàn toàn hợp thành một thể. Nhưng hình như Lam Ngự Điền để lại trong cơ thể nàng thứ gì đó rất phi thường, có lẽ có thể lợi dụng...