Chương 2504: Lui binh ba ngàn dặm
Chương 2504: Lui binh ba ngàn dặmChương 2504: Lui binh ba ngàn dặm
Tân Mục trượt xuống khỏi cây thế giới. Đột nhiên, nguyên khí Hỗn Độn bỗng dưng tràn ngập bên trong Hỗn Độn Điện, sau đó cuộn trào tuôn vê bốn phương tám hướng, bao phủ lấy cây thế giới!
Giờ phút này đây, cây thế giới hệt như đang cắm rễ trong Quy Khư, bên trong nguyên khí Hỗn Độn phía xung quanh tràn ngập những cơn gió nóng, trông hệt như một trận đại kiếp diệt thế, tất cả đại đạo đều không còn tồn tại!
- Chút mánh khóe mà thôi.
Tứ công tử Tử Tiêu thờ ơ nói, sau đó cất bước đi vào trong trận đại kiếp hủy diệt kia.
Dưới gốc cây, Tần Mục nhấc tay làm thủ thế muốn rút kiếm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Tứ công tử đang bước đi trong nguyên khí Hỗn Độn.
Bóng dáng của Tứ công tử dần trở nên rõ ràng, thân thể càng lúc càng lớn. Hắn thong dong bước đi trong đại kiếp hủy diệt do Tân Mục diễn hóa như thể vạn pháp bất xâm, vĩnh hằng bất diệt, gió lòng cũng không thể mảy may làm gì được hắn.
Đúng lúc này, trong thung lũng Lam Phong phía xa xa, Nguyệt Thiên Tôn di chuyển ngón tay, tiếng đàn vang lên. Dưới sự khống chế của nàng, từng âm luật của tiếng đàn lọt vào trong lĩnh vực của Tần Mục, truyền tới tai Tứ công tử.
Tứ công tử vừa nhấc bước chân lên đã nghe thấy tiếng đàn, tinh thần đột ngột dao động, đạo tâm bỗng chốc rối loạn.
Kiếm quang lóe lên.
Tân Mục rút kiếm ra, cánh tay vung kiếm là tay phải của hắn! Thiên Đô Khai Thiên Thiên!
- Kẻ khinh đạo!
Tứ công tử lùi về phía sau, thế nhưng đường kiếm quang này đã bổ đôi tầng tầng lớp lớp hỗn độn, nhát kiếm khai thiên chém vào giữa mi tâm của hắn. Trong đầu Tứ công tử xuất hiện một vùng hỗn độn, ý thức trong phút chốc như thể bị tách rời!
Nhát kiếm này của Tần Mục chém tan ý thức của hắn, hủy diệt sức mạnh của hắn.
Ầmầm!
Phía sau Tứ công tử, Tử Tiêu Điện âm ầm sụp đổ, cảnh tượng vũ trụ hồng hoang khai thiên tích địa bỗng xuất hiện!
Thái Sơ lập tức chiếm cứ lấy thân xác, hóa thành một tia nguyên khí Thái Sơ chạy trốn về phía xa, nhưng cũng hoảng sợ khi nhìn thấy bản thân cách Tần Mục ngày một gần hơn!
Xoetl Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, vươn tay tóm lấy gáy hẳn, ném hắn ra khỏi lĩnh vực của Tân Mục.
Tam công tử Lăng Tiêu sa sâm mặt mày, nhìn bàn tay của Tần Mục, thản nhiên nói:
- Lão Thất, ngươi học thần thông của kẻ khinh đạo, dùng nó đối phó với Di La Cung, ngươi đúng là dụng ý khó dò!
- Kẻ khinh đạo?
Tần Mục thở dốc, thử cố gắng hồi phục vết thương trên người, thế nhưng sự biến hóa trong Hồng Mông Nhất Chỉ của Tứ công tử Tử Tiêu đã vượt xa hắn, khiến hắn không thể phá giải trong một thời gian ngắn.
Với hắn mà nói, muốn phá giải biến hóa của chiêu thần thông này không phải là không có khả năng. Tân Mục cũng từng học Hồng Mông Nhất Chỉ, chẳng qua phương diện biến hóa không sánh bằng Tứ công tử mà thôi. Chỉ cần tham ngộ ra biến hóa trong vết thương, hắn lập tức có thể chữa trị được đạo thương.
- Lão Tam, ngươi gọi chiêu này của ta là thân thông của kẻ khinh đạo ư?
Hắn miễn cưỡng cầm cố vết thương, cười mà như không cười nói:
- Chiêu này của ta không nằm trong thần thông đạo pháp của Di La Cung, vậy tức là thần thông của kẻ khinh đạo sao? Sư phụ không có ở đây, các ngươi lại càng không có cốt khí, bụng dạ hẹp hòi. Không chấp nhận người khác thì cũng thôi đi, giờ đến cả thần thông đạo pháp mới cũng không chấp nhận, đúng là khiến người ta quá thất vọng. Chẳng trách bây giờ Di La Cung lại chướng khí mịt mù như thết
Tam công tử Lăng Tiêu sa sâm mặt mày, lạnh lùng nói:
- Lão Thất, ngươi không biết lai lịch của kẻ khinh đạo, học tập thân thông của bọn chúng thì cũng có thể thông cảm được. Trận chiến giữa Di La Cung chúng ta và Thiên Đô đã kéo dài mười sáu kỷ nguyên vũ trụ. Thiên Đô không phải là chính đạo, mà là khinh nhờn đại đạo thiên địa, tự cao tự đại, làm hỗn loạn đại đạo thiên địa. Mà nay, ngươi cũng đang đi trên con đường chệch hướng này!
Hắn chắp hai tay sau lưng, thờ ơ nói:
- Trận chiến giữa ngươi với ta chỉ là đấu đá nội bộ trong Di La Cung, cho dù đánh đến mức đầu rơi máu chảy thì vẫn chỉ là cuộc đọ sức giữa sư huynh đệ, thế nhưng trận chiến giữa kẻ khinh đạo Thiên Đô và Di La Cung thì lại khác. Đây là cuộc đấu tranh giữa hệ thống đại đạo, giữa chính và tà! Lão Thất, ngươi đừng tự phạm sai lâm!
Tân Mục cười ha hả:
- Lão Tam, hiện giờ ngươi liên thủ với lão Tứ, định hủy diệt hệ thống đại đạo của ta, còn bảo ta không thể sử dụng thần thông mạnh nhất của ta hay sao? Đúng là vô cùng nực cười!
Tam công tử tối sâm mặt mày, ảo ảnh của đạo thụ xuất hiện phía sau lưng. Hắn trầm giọng nói:
- Tâm tư của lão Tứ có nhược điểm, ngươi nắm bắt nhược điểm của hắn nên mới có thể đắc thủ, khiến hắn không thể không bại mà lui. Thế nhưng, ta không hề có loại nhược điểm đó. Ta gia nhập Di La Cung sớm hơn, thành đạo cũng sớm hơn. Năm đó, khi sư phụ loại bỏ Thiên Đô, ta cũng có mặt ở đó. Ngươi thi triển thần thông của kẻ khinh đạo trước mặt ta, ta sử dụng tuyệt học của sư phụ, ta giết chết ngươi hệt như sư phụ giết chết chủ nhân Thiên Đô!