Chương 2506: Lui binh ba ngàn dặm (3)
Chương 2506: Lui binh ba ngàn dặm (3)Chương 2506: Lui binh ba ngàn dặm (3)
Ba mươi hai âm thanh vật nặng va chạm liên tiếp vang lên, ba mươi ba trọng thiên lập tức bị ép chồng chất lên nhau, mạnh mẽ đè lên Tân Mục và cây thế giới!
Tân Mục bị nghiên ép đến mức xương cốt kêu răng rắc. Hắn phẫn nộ gào lên một tiếng, cơ bắp dưới làn da căng phồng lên, sức mạnh của thân thể Hồng Mông được hắn thôi thúc tới cực hạn!
Đôi giày dưới chân hắn bỗng chốc rách toác, y sam trên người cũng chia năm xẻ bảy, quần cũng nổ tung chỉ còn lại phần nội khố.
Đột nhiên, sau đầu Tam công tử, một tòa Lăng Tiêu Điện vô cùng chói mắt dần dần bay lên, âm ầm đè lên cơ thể Tân Mục!
-ỖAa... Tân Mục khom người, làn da nổ tung, máu bắn tung tóe, cổ họng phát ra tiếng rít gào, tay phải làm kiếm mạnh mẽ vung ra.
- Lão Thất, ngươi chấp mê bất ngộ, xem ra không thể hoàn chỉnh để quay về làm Thất công tử của quá khứ được nữa rồi!
Tam công tử lạnh mặt, tiến gân hơn về phía trước, một loại thần thông kỳ diệu trong tay hắn bùng nổi
Mười ngón tay của hắn di chuyển, mỗi một ngón tay đều đang vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp trong không gian, mỗi một đường vòng cung đều là một loại đại đạo hoàn mỹ đang chảy trôi. Trông nó không giống thần thông, mà càng giống như một loại nghệ thuật tỉnh tế mỹ miều hơn!
Đây là thần thông mà chủ nhân Di La Cung đã sử dụng để giết chết chủ nhân Thiên Đô. Vì để đánh chết cường địch này, thậm chí trước khi xuất chiến, chủ nhân Di La Cung còn bế quan suốt mấy ngàn năm, tham ngộ đại đạo, cuối cùng ngàn năm sau mới chịu xuất quan!
Tam công tử là người được chứng kiến trận chiến ấy. Hắn tận mắt nhìn thấy chủ nhân Di La Cung sử dụng loại thần thông này để giết chết chủ nhân Thiên Đô như thế nào.
Đó cũng là dấu chấm hết cho kỷ nguyên thứ mười bảy, mà đến tận bây giờ, hàng tỷ năm đã trôi qua, căn cơ của chủ nhân Di La Cung sớm đã vượt xa năm đó, sâu không lường được.
Mà trong khoảnh khắc kỷ nguyên thứ mười bảy chấm dứt, Tam công tử cũng mới hoàn toàn tham ngộ được thần thông này, nắm chắc thần thông này.
Hắn vốn cho rằng bản thân vĩnh viễn không có cơ hội sử dụng loại thân thông này, thế nhưng không ngờ rằng, hắn lại có cơ hội dùng nó trên người của Di La Cung, hơn nữa người này còn là Thất công tử!
Bùm bùm bùm!
Cơ thể Tân Mục đột nhiên nổ tung, xuất hiện từng lỗ máu, cho dù hắn sở hữu nhục thân mạnh mẽ nhất kỷ nguyên thứ mười bảy, sở hữu nguyên thần Hồng Mông thì cũng không thể ngăn cản được thần thông này!
Tam công tử nghênh đón nhát kiếm mà Tần Mục chém tới, thần thông được thôi thúc đến cực hạn. Khoảnh khắc nhìn thấy ranh giới sinh tử, đột nhiên bàn tay phải đang chém ra của Tần Mục xòe rộng năm ngón tay, đánh về phía gương mặt của Tam công tử!
Bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng nổ vang lên, bàn tay phải của Tân Mục lập tức bị uy lực của thần thông đánh cho máu thịt be bét, huyết nhục. biến mất, chỉ còn lại xương trắng. Tam công tử sửng sốt, chiêu này của hắn nhắm vào Thiên Đô Khai Thiên Thiên của Tân Mục, thế nhưng chiêu này của Tân Mục lại không phải là Thiên Đô Khai Thiên Thiên.
- Ngươi trúng kế rồi, lão Tam.
Tân Mục với gương mặt bê bết máu mở to mắt nhìn hắn, bàn tay chỉ còn lại xương vẫn nắm chặt lấy gương mặt của Tam công tử. Tần Mục nở một nụ cười khoái chí:
- Ngươi phân tán nhiều sức mạnh như vậy để trấn áp ta, cho nên sức mạnh tự thân của ngươi không đủ để tạo thành một đòn chí mạng. Quả thật ta không đánh lại ngươi, nhưng chắc hẳn ngươi đã từng thấy loại thần thông mà sư phụ khai sáng ra để đối phó với Nhị tỷ rồi đúng không?
Soạt!
Nút thắt dây đỏ đâm sâu vào đầu của Tam công tử, xuyên qua từ sau ót hẳn, đánh tan nguyên khí Hồng Mông và ý thức được sử dụng để chiếm cứ nhục thân Hạo Thiên Đất
Luồng nguyên khí Hồng Mông khủng bố kia cuốn lấy ý thức của Tam công tử rồi bay ngược trở lại. Từng sợi dây đỏ lan rộng ra bốn phương tám hướng, hóa thành một mạng lưới đạo liên dày đặc, nhanh chóng bay về phía sau.
Đạo liên mở rộng khắp bốn phía, siết chặt lấy Lăng Tiêu Bảo Điện đang trấn áp Tần Mục, mang theo tòa Bảo Điện khổng lồ này nhanh chóng bay về phía ý thức của Tam công tử.
Lăng Tiêu Bảo Điện va chạm với ý thức của Tam công tử và luồng nguyên khí Hồng Mông kia. Một tiếng "ầm" vang lên, ý thức của Tam công tử và nguyên khí Hồng Mông đâm vào trong Bảo Điện. Sau đó, nút thắt dây đỏ buộc lấy cửa Bảo Điện, hóa thành một tấm lưới. Tiếp đó, năm sợi dây đỏ lao vào trong điện, khóa chặt ý thức và sức mạnh của Tam công tử.
Tân Mục nở nụ cười, cơ thể lảo đảo bước tới trước mặt hắn. Hạo Thiên Đế khôi phục lại ý thức, mặt mày tái mét, vội vã xoay người chạy trốn, hóa thành một tia lưu quang lao ra khỏi lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục.
Tân Mục cười ha hả, phun ra một búng máu, chặn họng tiếng cười của hắn.
Hắn khí khái ngồi dưới gốc cây thế giới, phía dưới chân là hoa sen Quy Khư.
Lĩnh vực của hắn nhanh chóng thu nhỏ lại, nhưng vẫn còn duy trì diện tích vài dặm vuông.
Lĩnh vực của hẳn nứt toác, khắp nơi đều là lỗ thủng, bốn phía lọt gió. Thân Ma của Thiên Đình bên trong lĩnh vực sớm đã chạy trốn từ lâu, trong lĩnh vực của hẳn chỉ còn lại thi thể đầy đất.