Chương 2508: Cái chết của Mục Thiên Tôn (2)
Chương 2508: Cái chết của Mục Thiên Tôn (2)Chương 2508: Cái chết của Mục Thiên Tôn (2)
Hạo Thiên Đế liếc nàng một cái rồi nói:
- Tả hữu Vũ Lâm, tả hữu Thần Uy, tả hữu Long Vũ đều là cấm vệ bên người Thiên Đế, làm gì có chuyện có thể phái toàn bộ đi?
Đế Hậu nương nương thâm kinh ngạc, nhưng vẫn không từ bỏ ý định:
- Bệ hạ, chúng ta đều là Thân Chỉ đã thành đạo, mà Thần Chỉ đã thành đạo đều phải giữ gìn lợi ích của Thiên Đình, đều phải liều mạng tranh đấu, sau có thể có chuyện để những Thần Chỉ nho nhỏ như Vũ Lâm, Thần Uy và Long Vũ bảo vệ chúng ta chứ?
Hạo Thiên Đế do dự, nói:
- Mậu hậu nói có lý. Thế nhưng nghịch tặc Long Phi thống lĩnh đại quân Thú Giới đánh lén từ phía sau ta, cần phải có cấm vệ đến tiêu diệt!
Thái Sơ đứng ở bên cạnh quá quyết nói:
- Không cần dùng đến nhiều người như vậy!
Hạo Thiên Đế nói:
- Vậy thì phái đại quân tả hữu Thần Uy tiến đánh thung lung Lam Phong...
Đế Hậu nương nương tức giận đến bật cười:
- Đối phó với Long Phi thì chỉ cần tả hữu Vũ Lâm Quân là được, những cấm vệ khác đều có thể điều tới thung lũng Lam Phong! Sau khi san bằng thung lũng Lam Phong, chúng ta có thể tiến quân thần tốc, đánh tới kinh thành Diên Khang, bình định Diên Khang chỉ bằng một trận chiến!
Hạo Thiên Đế lắc đầu, nói:
- Mẫu hậu, Mục Thiên Tôn vẫn còn ngồi ở đó, lỡ như cấm vệ đều được phái đi, hắn đột nhiên xông đến, vậy thì chẳng phải cấm vệ đều sẽ bị tiêu diệt hay sao? Ngươi lo nghĩ không chu toàn, không cần nói thêm gì nữa.
Đế Hậu nương nương giận dữ, xoay người rời đi.
Thái Sơ đi ra ngoài theo nàng, nói nhỏ:
- Trạng thái của Thiên Đế có gì đó không đúng lắm. Hắn đã mất đi nhuệ khí, không còn can đảm. Trong trận chiến với Vân Thiên Tôn, hắn bị Vân Thiên Tôn hủy diệt phân thân Nhị công tử, đồng thời cũng hủy diệt đạo thân Quy Khư. E rằng hẳn đã rớt khỏi cảnh giới thành đạo, cho nên mới lo được lo mất, không dám tiến lên. Kẻ như hẳn cực kỳ gây bất lợi cho Thiên Đình. Tuy rằng Thiên Đình chắc chắn không thể thất bại, thế nhưng cho dù chiến thắng Diên Khang, nguyên khí cũng sẽ tổn hại, thậm chí nói không chừng đến cả chúng ta cũng có nguy cơ ngã xuống.
Đế Hậu nương nương hiểu ý hắn, chắc chắn Thiên Đình không thể thất bại là bởi vì có thành Ngọc Kinh Tổ Đình!
Trong trận chiến này, cho dù lực lượng bị tổn hại nghiêm trọng, thế nhưng Thiên Đình tuyệt đối sẽ không thua, bởi lẽ chỉ cần huyết tế vài chư thiên, để người thành đạo của thành Ngọc Kinh Tổ Đình giáng xuống, Thiên Đình lập tức có thể hủy diệt cả Diên Khang!
Cuộc chiến này là cuộc chiến tranh không thể nào thất bại, thế nhưng kẻ có thể thất bại lại chính là mười Thiên Tôn bọn họ!
Mười Thiên Tôn có thể ngã xuống, cũng có thể đánh mất địa vị và lợi ích của mình.
Hai người vừa đi vừa đàm luận. Thái Sơ nhìn về phía xa xăm, nói:
- Từ khi Hạo Thiên Đế đăng cơ đến nay, Hỏa Thiên Tôn chết, Lang Hiên Thần Hoàng chết, mà nay Hư Thiên Tôn cũng chết. Từng vị cố hữu lần lượt ra đi khiến ta thổn thức không thôi. Thiên Đế tham luyến quyền thế, không muốn phân chia quyền lực cho kẻ giúp sức, cũng không muốn phân chia quyền lực cho thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Hắn tham luyến quyền thế đến mức khiến cho trận chiến thảo phạt Nguyên Giới này đi vào ngõ cụt. Hiện giờ, hắn lại lo được lo mất, với chúng ta mà nói, chỉ sợ vô cùng nguy hiểm.
Đế Hậu nương nương dừng bước, cười mà không như cười, nói:
- Ngươi muốn phế truất Hạo Thiên Đế, bản thân đăng cơ một lần nữa sao? Thái Sơ, lúc này thay đổi Thiên Đế sẽ khiến lòng quân dao động, Thiên Đình bất bại cũng phải thất bại!
Thái Sơ chấn động, nhìn chằm chằm vào nàng, đột nhiên nói: - Ngươi không phải là Nguyên Mẫu phu nhân! Nguyên Mẫu phu nhân sẽ không phân tích ưu cái lợi cái hại nghiêm túc như vậy!
Đế Hậu nương nương bước về phía trước, nói:
- Phu thê bọn ta một phe, bây giờ người mới nhìn ra ta không phải tiểu tiện nhân muội muội kia ư? Ha ha, nam nhân à, toàn là kẻ suy nghĩ bằng thân dưới... Thái Sơ, ngươi vẫn chưa phát hiện ra sao? Chủ lực của trận chiến này đã không còn là chúng ta, mà là Di La Cung! Trong trận chiến này, chúng ta chỉ cần giữ cái mạng mình cho tốt là được.
Thái Sơ bước nhanh về phía nàng, hạ giọng nói:
- Sau khi người thành đạo của Di La Cung tới đây, quyền thế của chúng ta đều sẽ hóa thành bọt biển!
- Còn hơn là mất mạng. Đế Hậu nương nương bỏ lại câu này, để lại hắn đứng đó rồi thong dong rời đi.
Thái Sơ nhíu mày, không hề bước theo nàng.
Hạo Thiên Đế đứng trên cao nhìn về phía xa, chỉ thấy Thái Dương Thiên Tôn dẫn theo đại quân Thần Sư Thiên Đình và Thái Âm Thiên Tôn dẫn theo đại quân Thủy Sư Thiên Hà hùng hổ tiến công thung lũng Lam Phong.
Hai lộ đại quân đi vòng qua Tần Mục, lấy Tân Mục làm trung điểm, vẽ thành một vòng tròn lớn.
Mà hiện giờ, lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục càng thêm đổ nát, bán kính đã thu nhỏ vài trăm dặm. Khí tức của Tần Mục cũng ngày một suy yếu, nhỏ tới mức khó lòng quan sát.
Hạo Thiên Đế cẩn thận cảm ứng, Tân Mục lúc này trông hệt như ngọn nến trước gió, dường như có thể dập tắt bất cứ lúc nào.
- Hắn bị thương rồi. Tam công tử sử dụng thân thông của chủ nhân Di La Cung khiến hắn bị thương nặng. Chắc hẳn thương thế của hắn cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí nói không chừng sẽ chết!