Chương 2510: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sông
Chương 2510: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sôngChương 2510: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sông
Hoa Lưu Chiếu ngẩng đầu nhìn trời, hai hàng lệ chảy dài trên gò má:
- Có thể làm thế nào đây? Để tận trung với Thiên Đình, báo đáp ơn tri ngộ của bệ hạ, chúng ta chỉ có thể tiếp tục đâm đầu vào ngõ cụt. Nếu như Thiên Đình thắng thì còn may, sử sách sẽ ghi danh chúng ta, thế nhưng nếu như Thiên Đình thất bại, ha ha, đời sau bêu danh...
Hai vị Cổ Thần Thái Cực thống lĩnh hai lộ đại quân Thủy Sư Thiên Hà và Thần Sư Thiên Đình, một trái một phải tiến quân từ nơi cách Tân Mục ngồi ba vạn dặm. Thái Dương Thiên Tôn và Thái Âm Thiên Tôn để lại trung quân, thời thời khắc khắc giám sát nhất cử nhất động của Tần Mục.
Chỉ thấy Tân Mục vẫn ngồi ở đó, cúi đầu không nhúc nhích. Đột nhiên, lĩnh vực Thân Tàng của Tân Mục hoàn toàn biến mất, khí tức hóa thành hư vôi
- Khởi bẩm Thiên Tôn!
Có thần tướng vội vàng tới bẩm báo:
- Mục Thiên Tôn đã chết!
Thái Dương Thiên Tôn và Thái Âm Thiên Tôn dường như đồng thời cùng nhận được tin tức. Bọn họ vui mừng khôn xiết, thế nhưng trong lòng lại hơi do dự. Hai người bọn họ nhìn về phía Tần Mục, chỉ thấy nhục thân Tân Mục đột nhiên máu chảy như suối, hóa thành một vùng biển máu. Thi thể của Tần Mục ngồi trong biển máu, tử khí dâng trào trong biển, nguyên khí Hỗn Độn ngập tràn.
Cây thế giới và hoa sen Quy Khư của Tân Mục vẫn còn đó, thế nhưng quả thật khí tức đã biến mất!
- Mục Thiên Tôn thật sự chết rồi sao? Hai vị Thiên Tôn không dám khẳng định.
- Giả vờ giả vịt!
Hạo Thiên Đế đứng trước đại điện biệt cung bật cười ha hả, cay nghiệt nói:
- Mục lão cẩu, ngươi đừng mơ tưởng lừa gạt được trầm!
Hạo Thiên Đế hung ác nhìn Tân Mục ở đẳng xa. Hắn đột nhiên xoay người, bước tới trước Lăng Tiêu Bảo Điện, chỉ thấy cánh cửa của Lăng Tiêu Bảo Điện vẫn bị mạng lưới dây đỏ khóa chặt, không thể tiến vào bên trong.
Mà bên trong cũng truyền tới từng đợt dao động vô cùng đáng sợ, trông như thể có ai đó đang đánh nhau trong điện.
Đó chắc hẳn là ý thức của Tam công tử đang điều khiển sức mạnh của Lăng Tiêu Bảo Điện để đối kháng với nút thắt dây đỏ của Tân Mục, thử phá giải thần thông của nút thắt dây đỏ!
Hạo Thiên Đế khom người vái lạy, nói:
- Lăng Tiêu công tử, Mục Thiên Tôn không còn khí tức, phải chăng đã chết?
Động tĩnh bên trong điện đột nhiên lắng xuống, giọng nói của Tam công tử VỌng ra:
- Thất công tử Di La Cung vẫn luôn ở vũ trụ quá khứ, làm sao hắn có thể chết được? Trong kỷ nguyên vũ trụ quá khứ, không biết bao nhiêu người muốn giết hắn, thế nhưng chẳng phải hắn vẫn còn sống sờ sờ hay sao. Cho dù là đại kiếp hủy diệt hay là đại kiếp sáng sinh thì cũng đều không giết chết được hắn. Chẳng qua bây giờ hắn bị thương quá nặng, cho nên mới tranh thủ cơ hội giả chết mà thôi.
Hạo Thiên Đế sửng sốt:
- May mà không trúng kết
Tam công tử nói: - Thế nhưng thương thế của hắn cực kỳ nghiêm trọng, chắc hẳn không còn lại bao nhiêu sức mạnh, nếu không hắn cũng sẽ không dùng thời gian nửa tháng để thu nhỏ Thần Tàng, vờ vịt giả chết. Nếu như trong thời kỳ đỉnh cao, một chiêu diệt thế một chiêu khai thiên của hắn cũng có thể chữa trị được vết thương trên người hắn. Chiêu đó của ta là thân thông do sư phụ khai sáng để giết chết chủ nhân Thiên Đô. Hắn đã trúng chiêu, cho nên việc muốn tự diệt vô cùng khó khăn! Sau khi tự diệt, muốn khai thiên trọng sinh lại càng trở nên gian nan muôn phần! Hiện giờ, trạng thái của hắn là không sống không chết. Hắn đang thử mượn việc tự diệt để phá giải đạo thương ta để lại trên người hắn, nhưng lại không thể phá giải được!
Hạo Thiên Đế ngẩng đầu, thất thanh nói:
- Ý công tử là sao? - Hiện giờ hẳn chỉ còn lại ít sức chiến đấu, sức mạnh cũng chẳng còn mấy, cho nên không còn nhiều uy hiếp. Ngươi hoàn toàn có thể bắt hắn, đưa đến Tổ Đình rồi dìm xuống sông.
Tam công tử trầm giọng nói:
- Nếu ném hắn xuống sông Hỗn Độn của thành Ngọc Kinh, hắn sẽ không thể quay về nơi này, trừ khi hắn cũng tiến hành huyết tế! Thế nhưng, huyết tế là do ta chủ trì, cũng do ta sắp xếp suốt mười sáu kỷ nguyên vũ trụ, ta sẽ không cho hắn cơ hội quay về. Chỉ cần đưa hắn trở về quá khứ, ngươi sẽ không còn phải lo lắng về hắn, Diên Khang cũng chỉ cần một cái búng tay là bại.
Trái tim Hạo Thiên Đế đập loạn một nhịp. Sau khi khom người cảm tạ, hắn đứng thẳng dậy, nhìn về phía Tân Mục ở đẳng xa.
- Đây là thân thông do sư phụ do sư phụ khai sáng, dùng để vây khốn Nhị công tử Vô Cực. Mặc dù lão Thất chỉ học được chút ít, thế nhưng nếu muốn phá giải, e rằng ta cũng phải mất đến năm sáu năm mới có thể phá giải được một thức thân thông này.
Giọng nói của Tam công tử vang lên:
- Những ngày này, ngươi cứ làm tốt việc của ngươi, đừng tới làm phiền ta. Ta phải toàn tâm toàn ý phá giải nút thắt dây đỏ, nếu như phân tâm thì rất dễ bị phản phệ. Ngươi cũng không được chạm vào nút thắt dây đỏ, hiểu chưa?
Trong đầu Hạo Thiên Đế chỉ còn một suy nghĩ, không nghe rõ lời nói của hắn.
Trong tầm mắt của hắn là Tân Mục đang ngồi dưới gốc cây thế giới. Hai vị Cổ Thần Thái Cực ra lệnh cho người tới quan sát.