Chương 2512: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sông (3)
Chương 2512: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sông (3)Chương 2512: Bỏ xác vào quan tài dìm xuống sông (3)
Tinh Ngạn cầm theo ý chỉ của Hạo Thiên Đế tới lấy nguyên liệu, các quân tuy giận nhưng không dám nhiều lời.
Trên dưới Thiên Cung Tạo Phụ, vô số thợ thủ công nhiều không đếm xuể đồng loạt đốt cháy lò đan, nung chảy các loại thần binh. Tinh Ngạn thiết kế linh kiện của quan tài táng đạo, hai tháng sau, quan tài táng đạo đã bước đầu thành hình.
Hạo Thiên Đế đích thân hạ lệnh cho văn võ bá quan tới luyện chế quan tài dưới sự chỉ huy của Tỉnh Ngạn, ngay cả người thành đạo như Đế Hậu nương nương và Thái Sơ cũng được điều động.
Sau một tháng nữa, quan tài táng đạo đã luyện thành.
Tinh Ngạn mang chín mươi chín chiếc đỉnh đã được luyện chế xong tới, nói:
- Mấy chiếc đinh này, một nửa đóng lên người Mục Thiên Tôn, một nửa đóng lên quan tài, khiến hắn và quan tài hợp thành một thể, không tài nào trốn thoát được.
Sau khi giao nộp, hắn ngẫm nghĩ một phen, nói:
- Bệ hạ, thần vẫn luôn muốn lấy bộ não của Mục Thiên Tôn, cho nên muốn đích thân đi một chuyến, xem thử xem có thể cắt đầu của Mục Thiên Tôn xuống hay không.
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Lòng trung thành của Thiên Tôn thật đáng khen ngợi. Thế nhưng, uy lực còn lại của Mục tặc cực kỳ đáng sợ, ngươi với thực lực như bây giờ không thể nào tiếp cận được hẳn. Chuyện này, tốt nhất là để thái thượng hoàng và mẫu hậu đi làm. Tỉnh Ngạn chỉ đành từ bỏ ý định.
Thái Sơ và Đế Hậu nương nương mang theo quan tài táng đạo và chín mươi chín chiếc đinh cùng tới "nơi táng thân" của Tân Mục. Đợi tới khi đến nơi, Thái Sơ đột nhiên chỉ cảm thấy đại đạo của bản thân đang không ngừng rục rịch, dường như sắp bị hủy diệt thành hỗn độn, thế là không khỏi tấm tắc khen ngợi:
- Đúng là uy lực mạnh mẽt
Hai người bước tới gốc cây thế giới, lúc đang định tiếp cận Tân Mục, đột nhiên khóe mắt Đế Hậu nương nương giật giật, nàng hét lên một tiếng, vung tay tung một chưởng Đại Uyên Quy Khư về phía cái bóng của Tần Mục!
Cái bóng của Tần Mục lập tức vặn vẹo, sau đó một đường đao quang bỗng chốc bổ đôi từ phía trung tâm của Đại Uyên. Âm thanh "răng rắc" vang lên, Đại Uyên nứt làm đôi! - Thương Quân!
Thái Sơ giật nảy mình, miệng vết thương lại âm ỉ đau nhức. Hắn vội vàng nói:
- Tử Đồng, ngươi cầm chân Thương Quân, ta đưa Mục Thiên Tôn vào quan tài!
Đế Hậu nương nương hừ một tiếng, xung quanh xuất hiện từng vết nứt nhỏ màu đen kịt. Sau đó, nàng đại chiến với cái bóng của Tần Mục.
Cái bóng trên mặt đất của Tân Mục di chuyển, vặn vẹo, lớn lên, hóa thành hình dáng của một người cầm đao, ra tay đánh một trận với nàng trên mặt đất!
Thái Sơ vội vàng di chuyển "thi thể" của Tần Mục, thế nhưng không ngờ khi hắn thử di chuyển "thi thể" này, đầm máu Hỗn Độn dưới chân lại di chuyển theo, hơn nữa cây thế giới cũng bị nhấc lên không trung, trọng lượng vô cùng nặng!
- Mục Thiên Tôn sau khi chết còn nặng như vậy!
Thái Sơ hừ một tiếng, di chuyển Tân Mục cùng với cây thế giới và đầm máu Hỗn Độn. Hắn thôi thúc quan tài táng đạo, đợi đến khi quan tài phóng to lên thì để thi thể Tân Mục vào trong đó.
Thái Sơ thở phào một hơi, lấy đinh ra đếm một lượt, sau đó không khỏi do dự:
- Tinh Ngạn Thiên Tôn nói rằng một nửa số đinh này đóng lên nhục thân của Mục Thiên Tôn, một nửa đóng lên vách quan tài, thế nhưng chỗ này chỉ có chín mươi chín chiếc định, không thể chia đều được!
Tiết tấu của trận chiến giữa Đế Hậu và Thương Quân ngày một nhanh hơn. Thái Sơ không nghĩ nhiều nữa, đóng năm mươi chiếc đinh lên khắp nơi trên nhục thân của Tân Mục.
Trên cơ thể Tân Mục có vô số vết thương do thần thông của Tam công tử để lại, hơn nữa số lượng vết thương lại vừa khéo là năm mươi, tương ứng với năm mươi chiếc đỉnh.
Thái Sơ đóng nắp quan tài lại, sau đó đóng nốt bốn mươi chín chiếc đinh còn lại lên vách quan tài, khiến quan tài bị đóng chặt.
Ngay lập tức, luồng sức mạnh khủng bố không thể tin nổi phát ra từ nhục thân của Tần Mục biến mất, hoàn toàn bị ngăn cách bởi quan tài.
Thái Sơ thở phào nhẹ nhõm, lập tức tới giúp đỡ Đế Hậu nương nương đối phó với Thương Quân. Thế nhưng, Thương Quân cũng đột nhiên vung đao xé rách không gian, phi thân nhảy vào trong đó, biến mất không còn tăm hơi.
- Đừng đuổi theo!
Thái Sơ ngăn cản Đế Hậu, nói:
- Xử lý Mục Thiên Tôn quan trọng hơn! Thương Quân chắc chắn sẽ lén lút đi theo quan tài táng đạo, chúng ta chỉ cần bố trí mai phục trên đường là có thể giết chết hắn!
Đế Hậu hiểu ý, quay về đại doanh Thiên Đình với hắn. Hạo Thiên Đế ra lệnh cho hữu Vũ Lâm Quân, nói:
- Áp giải chiếc quan tài này tới thành Ngọc Kinh Tổ Đình!
Vũ Lâm Quân đều là Bán Thân có cánh, tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh, nghe xong ý chỉ thì lập tức áp giải chiếc quan tài táng đạo bay ra khỏi Nguyên Giới, hướng về phía Tổ Đình.
Thái Sơ và Đế Hậu nương nương, một người ẩn thân trong Chung Cực Hư Không, một người ẩn thân trong thần thông Quy Khư, lặng lẽ đi theo, chờ đợi Thương Quân hiện thân rồi giết chết hẳn.
Vũ Lâm Quân lặn lội đường xa trong tinh không, phi hành suốt mấy tháng trời, thế nhưng Thương Quân từ đầu đến cuối lại không hề hiện thân, khiến hai người bọn họ càng thêm nôn nóng.