Chương 2526: Đại quyết chiến Lam Phong (2)
Chương 2526: Đại quyết chiến Lam Phong (2)Chương 2526: Đại quyết chiến Lam Phong (2)
Thiên Đình sở hữu binh tốt ngựa khỏe, số lượng Thần Ma cũng nhiều hơn hẳn Diên Khang, mà nay lại còn chiếm ưu thế về cảnh giới, bên người Hạo Thiên Đế còn có ba vị Thiên Vương, bất cứ lúc này cũng có thể tới viện trợ cho Huyền Đô. Bởi vậy, chúng ta không thể ở lại thung lũng Lam Phong nữa.
Sơ Tổ nhíu mày:
- Ý của lão sư là...?
- Chủ động xuất kích, san sẻ áp lực với Giang Bạch Khuê!
Tiều phu Văn Thiên Các vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt ở đây đều im lặng.
Trận chiến thung lũng Lam Phong đã khiến Diên Khang tử thương vô số, lúc này còn chủ động xuất kích, chỉ sợ chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Bọn họ đều hiểu được mục đích của tiều phu là dùng sức mạnh quân đội của thung lũng Lam Phong để giữ chân đại quân chủ lực của Thiên Đình, khiến Thiên Đình không thể tới viện trợ cho Huyền Đô, giúp Giang Bạch Khuê có cơ hội đánh hạ Huyền Đô!
Thế nhưng, quả thật binh lực của Diên Khang quá ít ỏi, giữ chân đại quân chủ lực của Thiên Đình gần như là chuyện lấy mạng ra để bù vào, không biết sẽ có bao nhiêu người chết trong trận chiến này!
Một lúc lâu sau, vẫn không ai nói gì.
Tiều phu nhìn tất cả mọi người, nói:
- Bất kể như thế nào cũng không thể để Thiên Đình nhàn nhã được. Đội quân Vô Ưu Hương của ta có thể xung phong ra trận đầu tiên.
Khóe mắt ai nấy đều giật liên hồi. Vô Ưu Hương làm tiên phong, chỉ sợ có đi mà không có về.
Đột nhiên, Tân Mục nói:
- Tấn công Thiên Đình là điều bắt buộc, có điều áp lực của các ngươi cũng không lớn lắm. Trận chiến này phải đánh bằng sức mạnh của cả một đất nước, dùng toàn bộ lực lượng của Diên Khang để tấn công Thiên Đình, giúp Giang Bạch Khuê có thể giành chiến thắng ở Huyền Đô!
Ngụy Tùy Phong nói:
- Sư đệ, ý của ngươi là sao?
- Bỏ tất cả phòng ngự, toàn lực tấn công!
Tân Mục quả quyết nói:
- Tây Đế Bạch Hổ và Long Kỳ Lân tấn công từ phía tây, Bắc Đế Huyền Vũ và đại sư huynh tấn công từ phía bắc, kinh thành Diên Khang bỏ phòng thủ, mời nhạc phụ của ta là Diên Phong Đế dẫn binh hỏa tốc tới chỉ viện cùng với Địa Đức Nguyên Quân Công Tôn Yến, hơn nữa di chuyển bằng cổng truyền tống sẽ càng nhanh hơn! Địa Đức Nguyên Quân buộc phải sử dụng chân thân! Trong các học cung học viện như Đạo Môn, Tiểu Ngọc Kinh, Văn Đạo Viện, Thái Học Viện, Thiên Thánh Học Cung và Li Giang Học Cung, hễ là Thần Chỉ thì đều phải ra trận!
Mọi người lại im lặng một lần nữa. Quả thật kinh thành Diên Khang vẫn còn một nhánh quân do Diên Phong Đế nắm quyền chỉ huy, thế nhưng nếu điều động tất cả Thần Chỉ của học viện học cung, lỡ như trận chiến này thất bại, vậy thì e rằng truyền thừa của Diên Khang cũng sẽ kết thúc!
- U Đô cũng cần phải ra trận.
Tân Mục trầm giọng nói:
- U Thiên Tôn, Diêm Vương, Tân Phượng Thanh tấn công đại quân Thiên Đình từ U Đô, Thổ Bá có thể sử dụng cả Sinh Tử Bộ và Thiên Luân Lục Đạo. Lão sư nhấc ta ra khỏi quan tài, đưa ta đến tiền tuyến! Mặc dù áp lực của trận chiến này rất lớn, song đại thế lại thuộc về ta.
Mọi người trầm mặc trong chốc lát. Đột nhiên, giọng nói không nhanh không chậm của Huyền Đế vang lên:
- Mục Thiên Tôn đang đánh cược bằng vận mệnh của cả Diên Khang sao?
- Ta không đánh cược!
Tần Mục bình tĩnh nói, ánh mắt sắc bén:
- Mà là chúng ta đã có năng lực chống lại Thiên Đình. Giang sư đệ đích thân chỉ huy trận chiến Huyền Đô, cho nên trận chiến này đã không thể thua được nữa rồi.
Hắn muốn đứng dậy, thế nhưng không thể cử động nổi, chỉ đành trầm giọng nói:
- Mấu chốt của trận chiến này nằm ở việc đối phương có ba người thành đạo là Thái Sơ, Đế Hậu và Hạo Thiên Đế. Đây chính là đòn sát thủ lớn nhất của đối phương! Mà sau khi Giang sư đệ đến Huyền Đô, Nguyệt Thiên Tôn và Lãng Uyển cũng sẽ quay về. Về phía chúng ta, chiến lực cấp Thiên Tôn có Nguyệt, Lãng, U Thanh, Huyền, Vũ, Bạch, Hư, Ngự, Yến, còn có cả Thái Thủy. Thiên Công ở lại Huyền Đô, loại trừ.
Tiều phu Văn Thiên Các nói:
- Chiến lực cấp Thiên Tôn của đối phương có Cổ Thần Thái Cực, hữu Thần Sách, tả Long Vũ, hữu Long Vũ, tả Thần Uy, hữu Thần Uy, tả Vũ Lâm, hữu Vũ Lâm. Bàn về chiến lực cấp Thiên Tôn thì chúng ta chiếm ưu thế, thế nhưng chúng ta còn cần có người đối phó với người thành đạo, vô cùng nguy hiểm.
Tân Mục nói:
- Tả hữu Vũ Lâm Quân phụ trách áp giải quan tài của ta đến Tổ Đình, đã bị Hư Sinh Hoa chặn lại, không thể trở về được, vậy thì đã bớt đi được hai đội quân sở hữu chiến lực cấp Thiên Tôn. Thái Thủy!
Thái Thủy tiến lên phía trước.
Tân Mục sa sâm mặt mày, nghiêm túc nói:
- Đạo huynh, dù cho như thế nào đi chăng nữa, Cổ Thần Thái Cực cũng đã không thể trở thành đạo hữu của ngươi được nữa rồi.
Thái Thủy trầm mặc.
Tân Mục nói:
- Bọn họ đã trở thành mười Thiên Tôn, hơn nữa trở thành mười Thiên Tôn cũng đồng nghĩa với việc vĩnh viễn không thể quay đầu. Ngươi không cứu được bọn họ, mà bọn họ cũng không thể tỉnh ngộ được nữa.
Thái Thủy khàn giọng nói:
- Ta hiểu rồi.