Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2479 - Chương 2528: Phản Công Thiên Đình

Chương 2528: Phản công Thiên Đình Chương 2528: Phản công Thiên ĐìnhChương 2528: Phản công Thiên Đình

U Thiên Tôn hiểu ý, quay người rời đi.

Linh Dục Tú quay đầu lại, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía quan tài táng đạo nằm giữa thung lũng Lam Phong và đại doanh Thiên Đình. Nàng lẩm bẩm:

- Tất cả mọi người đều đang liều mạng, tất cả mọi người...

Thung lũng Lam Phong.

Nhóm viện binh đầu tiên đến nơi đây lại là đám thợ thủ công của Diên Khang và người câm. Sau khi tới nơi, bọn họ lập tức bận rộn bù đầu, đợi đến ngày thứ hai, từng cánh cổng truyền tống trận đã được dựng lên.

Nhóm viện binh thứ hai đến nơi này là Lâm Hiên đạo chủ, Đạo Tổ và cao thủ thuật số của Đạo Môn. Sau khi tới nơi, bọn họ lập tức điều chỉnh thuật số của mỗi một cánh cổng truyền tống, nối liền chúng với cánh cổng truyền tống nằm ở các thần thành khác của Diên Khang.

Chư vị dược sư bước ra khỏi cánh cổng truyền tống chính là nhóm viện binh thứ ba. Sau khi tới nơi, bọn họ lập tức lấy đan lô của mình ra, luyện chế dược thạch cần thiết cho việc duy trì cổng truyền tống.

Đợi đến khi làm xong xuôi, khi từng cánh cổng truyền tống của thung lũng Lam Phong được liên thông với rất nhiều thần thành của Diên Khang, đại quân Thần Ma của các thần thành trong Diên Khang bắt đầu di chuyển qua cổng truyền tống một cách có trật tự.

Cổng truyền tống là bảo vật được thiết kế ra dựa vào thân thông truyền tống. Việc sử dụng thần thông truyền tống để dịch chuyển một khoảng cách xa tiêu tốn khá nhiều pháp lực, đặc biệt là lúc truy sát phân thân của điện chủ Linh Quan, cho dù là Tân Mục cũng không thể chịu nổi.

Thứ mà cổng truyền tống tiêu hao chính là dược thạch.

Việc vận chuyển binh lực quy mô lớn như của Diên Khang tiêu tốn cực kỳ nhiều dược thạch, bởi vậy Diên Khang rất ít khi dùng cổng truyền tống để vận chuyển binh lực, trừ khi trong tình huống khẩn cấp.

Hiện giờ chính là thời khắc cấp bách nhất!

Khoảnh khắc Nguyệt Thiên Tôn và Thần Vương Lãng Uyển quay trở về, tiều phu Văn Thiên Các cũng biết Giang Bạch Khuê đã tới chiến trường Huyền Đô, bởi vậy hai người họ mới có cơ hội trở về.

- Vô Ưu Hương, xuất binh...

Cánh cổng thành của từng thần thành trong thung lũng Lam Phong mở ra, những tướng sĩ còn lại của Vô Ưu Hương đều lên đường. Đế Dịch Nguyệt, Thanh Hoàng, Đế Thích Thiên, Điền Thục, Trạc Trà, ngư ông và các lão tướng may mắn còn sống sót của Thiên Đình Khai Hoàng đều thống lĩnh đại quân rời khỏi thung lũng Lam Phong, xuất phát về hướng đại doanh Thiên Đình.

Rất nhiều lực sĩ nâng quan tài của Tần Mục lên, đi ở vị trí đầu tiên.

Linh Dục Tú và tướng sĩ các quân của Diên Khang đứng trên tường thành đưa mắt tiễn đội quân Vô Ưu Hương rời khỏi thung lũng Lam Phong.

Quân đội của Vô Ưu Hương làm tiên phong, mà làm tiên phong cũng chính là làm một mũi đao sắc bén xé xác kẻ thù. Nếu như không thể xé xác kẻ thù, vậy thì mũi đao sẽ bị bẻ gấy!

Chuyến này, đội quân của Vô Ưu Hương sẽ phải đối mặt với trận chiến ác liệt trước nay chưa từng có. Trong số những người ra khỏi thành hiện giờ, không biết bao nhiêu người có thể sống sót trở về!

Từ khi Thiên Đình xâm lược đến này, bất kể là Diên Khang hay là Vô Ưu Hương thì đều rơi xuống thế bị động phòng ngự, khi Thiên Đình tấn công, Diên Khang và Vô Ưu Hương cũng chỉ có thể phòng thủ.

Mà nay, đây là lần đầu tiên Diên Khang chủ động tấn công, không cần nghĩ cũng biết sự tức giận và phản kích của Thiên Đình sẽ đáng sợ đến mức nào!

Thế nhưng nếu như muốn thắng trận này, Vô Ưu Hương buộc phải dùng mũi đao nhọn mạnh mẽ đâm thủng lớp da trông như thể vô địch kia của Thiên Đình!

- Lý Du Nhiên!

Xích Đế Tê Hạ Du một thân một mình bước ra khỏi thành, gọi Đế Thích Thiên rồi nói:

- Ngươi là Lý Du Nhiên!

Đế Thích Thiên lắc đầu: - Thí chủ hà tất phải cố chấp với cái tên này. Ta là chỉ là một đại phật phân nộ, mà phật chính là Như Lai, đối xử bình đẳng với chúng sinh, không danh không phận.

Hắn dẫn quân đi xa.

Xích Đế Tề Hạ Du lái thuyền Phượng Hoàng bay tới, đứng trên thuyền hỏi vọng xuống:

- Ngươi đã quên chuyện trong quá khứ rồi sao?

Đế Thích Thiên ngẩng đầu nhìn dung mạo xinh đẹp của nàng, nói:

- Thí chủ, sau lưng ngươi còn có Phượng tộc, việc gì phải lưu luyến tình cảm phàm tục. Nếu như ngươi cho rằng ta là Lý Du Nhiên, vậy thì ta chính là Lý Du Nhiên. Như Lai đại từ đại bi, yêu thương chúng sinh, cũng yêu thương ngươi. Quay về đi.

Tê Hạ Du mở to mắt, nhìn hắn đi xa.

Trên tường thành của thung lũng Lam Phong, Diên Phong Đế bước tới, đứng bên cạnh Linh Dục Tú, trâm giọng nói:

- Trận chiến đâu tiên này buộc phải đâm thủng một lỗ hổng trên tuyến phòng ngự của đại doanh Thiên Đình. Vô Ưu Hương đi chuyến này, chỉ sợ nguy hiểm trùng trùng.

Linh Dục Tú nhìn phụ thân của mình, Diên Phong Đế cũng đã già đi vài phần, lộ vẻ tang thương hơn nhiều so với vị hoàng đế trung niên quyết tâm cải cách và thực hiện biến pháp năm đó, thế nhưng tỉnh khí thần của hắn vẫn còn rất dồi dào, tinh thần phấn chấn.

- Phụ hoàng, ngươi chỉ huy trận chiến này đi.

Linh Dục Tú nói.

Diên Phong Đế lắc đầu, cười nói:

- Ngươi là một người lãnh đạo đủ tư cách. Nếu không phải ngươi đã gả cho Tân Mục, ta cũng sẽ không định tiếp quản Diên Khang. Ngươi không quyết đoán bằng ta, nhưng ngươi tỉ mỉ hơn ta, kiên nhân hơn ta, cũng biết cách che giấu khuyết điểm, che giấu ưu điểm.
Bình Luận (0)
Comment