Chương 2532: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (3)
Chương 2532: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (3)Chương 2532: Đoạt đại thế, trận chiến đầu tiên! (3)
Đại quân các lộ của Thiên Đình lập tức xuất quân. Hoàng Thiên Tỷ tiên phong dẫn đầu, chỉ huy đại quân xông lên phía trước. Hắn cao giọng nói:
- Hủy diệt Vô Ưu Hương, bắt sống Mục Thiên Tôn!
Các tướng sĩ dưới trướng hắn hưng phấn tới mức đỏ cả mặt, lớn tiếng hét lên:
- Bắt sống Mục Thiên Tôn...
Tiều phu Văn Thiên Các thôi thúc nguyên thần, đồng thời truyền lệnh cho các quân Vô Ưu Hương. Trận thế lập tức biến hóa, đại quân Vô Ưu Hương đồng loạt bay lên không trung, đáp xuống tán cây thế giới của Tần Mục.
Cành lá của cây thế giới đung đưa, lần lượt xuất hiện trong các tầng hư không khác nhau. Tiều phu bố trí xong trận thế thì lập tức hét lớn:
- Khiêng quan tài, tiến lên phía trước!
Đám lực sĩ kia của Vô Ưu Hương ra sức khiêng quan tài, nghênh đón đại quân đang lao tới của Hoàng Thiên Tỷ. Hai đại quân còn chưa va chạm thân thể, trận chiến đụng độ giữa các loại thân thông trên bầu trời đã diễn ra. Thần thông của Thiên Đình và Vô Ưu Hương khuấy động không trung, thần binh va chạm với thần binh, ánh sáng lóe lên rực rỡ lóa mắt!
Đám lực sĩ khiêng quan tài tiến tiến lên phía trước. Dư âm thần thông và mảnh vỡ thần binh bay vù vù xung quanh bọn họ, có thứ xuyên qua cơ thể, có thứ đâm thủng nguyên thân, không ngừng có lực sĩ ngã xuống.
Cứ mỗi khi như vậy, một người khổng lồ của Vô Ưu Hương sẽ bước xuống khỏi cây thế giới, thay thế vị trí của lực sĩ vừa ngã xuống kia, tiếp tục khiêng quan tài tiến về phía trước.
Bên trong lĩnh vực Thần Tàng, các tướng sĩ của Vô Ưu Hương chiếm ưu thế tuyệt đối. Bọn họ phá tan thần binh thần thông của đối phương, thậm chí thần binh thần thông của tướng lĩnh các quân còn lao ra khỏi vòng vây thân thông của đối phương, giết chết tướng địch, khiến tướng sĩ của đại quân Đông Thiên Vương tử thương vô sốt!
Thế nhưng, quân số của đại quân Đông Thiên Vương thật sự quá nhiều, hơn nữa còn chiếm ưu thế về mặt cảnh giới, cho nên không ít thần thông vẫn tấn công được vào bên trong. Trong ba mươi ba tầng hư không phía trên cây thế giới, thi thể của các tướng sĩ Vô Ưu Hương không ngừng rơi xuống.
Đại quân của đối phương ngày một tới gần hơn. Phía trên tán cây của cây thế giới, tọa ky của Yên Vân Hề - Lư Ma Vương Lã Tránh hóa thân thành Ma Thần đầu lừa thân người, cười khúc khích nói:
- Tiểu Hắc Miêu, Ngư nhi và lão Ngưu, các ngươi không phải sợ, có ta ở đây thì nhất định có thể bảo vệ các ngươi chu toàn!
Một con mắt của hắn đã bị mù, nguyên nhân là bị kẻ địch làm bị thương trong trận chiến Vô Ưu Hương.
Hắc Hổ Thần nắm hai chiếc rìu lớn, hừ một tiếng. Trên gương mặt của hắn có một vết sẹo sâu hoắm, kéo dài từ bên phải trán đến bên trái cằm dưới. Đây cũng là vết thương để lại sau trận chiến Vô Ưu Hương.
Hai con cá nhỏ hóa thành một đôi phu thê mặc y phục màu đỏ chót, trên người cũng chẳng chịt vết thương.
Ngưu Tam Đa đứng thẳng người dậy, lỗ mũi xì ra khói: - Lã Tránh, ngươi cứ lo cho mình trước đi. Dù gì lão tử cũng là kẻ từng được Thái Sơ đích thân phong làm Kim Ngô Vệ, từng đại náo Thiên Hà, từng đánh bại Cổ Thần!
Ầm!
Khi đại quân Vô Ưu Hương đụng độ với đại quân Đông Thiên Vương, lực sĩ khiêng quan tài lập tức đứng mũi chịu sào, chỉ trong nháy mắt đã tử thương hơn phân nửa. Khoảng khắc lực sĩ đứng phía trước bị giết rồi ngã xuống, những lực sĩ đứng phía sau nhanh chóng phải gánh chịu sức nặng của chiếc quan tài táng đạo, bị ép đến mắt tai miệng mũi chảy máu, xương cốt bị nghiền nát, thế nhưng vẫn quyết chống đỡ không gục ngã.
Có điều chẳng mấy chốc, cây thế giới cũng bị nghiêng nghiêng ngả ngả, con đường tiến lên phía trước bị chặn lại, tất cả tướng sĩ đứng trên tán cây đều không thể đứng thẳng nổi. Giọng nói của tiêu phu vang lên:
- Lã Tránh, Ngưu Tam Đa, các ngươi đi khiêng quan tài tiến lên phía trước, nhất định phải thủ vững quan tài, khiêng Mục Thiên Tôn tới đại doanh của Thiên Đình!
Năm người lập tức lao xuống khỏi tán cây. Lã Tránh cười he he, nói:
- Các huynh đệ, ta sẽ bảo vệ các ngươi. Tu vi của các ngươi còn yếu, không bằng ta. Ta sẽ chắn ở phía trước, các ngươi không cần phải lo cho ta. Ta có củ cải!
Năm người nhấc chiếc quan tài táng đạo lên. Lã Tránh hét một tiếng, cơ bắp trên cơ thể nổi cuồn cuộn. Hắn cong lưng đứng chắn ở phía trước, khiêng quan tài tiến lên.
Vô số Thần Ma của Đông Thiên Vương lao tới, Đế Dịch Nguyệt lập tức bay lên, nghênh đón Hoàng Thiên Tỷ. Người ta thường nói "bắt giặc trước bắt vua sau', cho nên nàng buộc phải giết chết Hoàng Thiên Tỷ trong thời gian ngắn nhất, đại phá đại quân Đông Thiên Vương, như vậy mới có khả năng bảo vệ được những tướng sĩ khác của Vô Ưu Hương!
- Đế Dịch Nguyệt, ngươi cũng xứng làm Khai Hoàng sao?
Hoàng Thiên tỷ cười ha hả, không hề sợ hãi, từng tòa Thiên Cung hiện ra sau đầu, kết thành Tiểu Thiên Đình:
- Ngươi thấp hơn ta ba bán cảnh giới, không phải là đối thủ của ta! Ngươi là kẻ có thiên phú cao nhất của thời đại Khai Hoàng, cũng là Bán Thần, vì sao lại muốn giúp Nhân tộc?
- Hóa ra ngươi cũng biết ta là người có thiên phú cao nhất trong vòng bốn vạn năm nay!
Đế Dịch Nguyệt quát lên một tiếng, thần thông va chạm dữ dội với thần thông của Hoàng Thiên Tỷ.