Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2508 - Chương 2557: Trận Chiến Huyết Tú (3)

Chương 2557: Trận chiến Huyết Tú (3) Chương 2557: Trận chiến Huyết Tú (3)Chương 2557: Trận chiến Huyết Tú (3)

Không một nam nhân nào có thể chống lại sự quyến rũ của nàng! Mấy trăm Tạo Vật Chủ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị diệt vong, nếu muốn sinh sôi sinh tồn, vậy thì buộc phải thay đổi huyết thống, không vì mong muốn quyên lực hay quyền lợi gì, mà là chỉ vì sống sót!

Giang Bạch Khuê ngẫm nghĩ, mấy trăm Tạo Vật Chủ thì quả thật đã gần tới bước diệt vong, nếu như khả năng sinh sản còn kém, vậy thì trên cơ bản đã có thể xếp vào chủng tộc bị tuyệt chủng rồi.

- Đừng làm loạn quá.

Giang Bạch Khuê nói:

- Có một vài người khi đã nổi giận thì có lẽ tộc Tạo Vật Chủ sẽ thật sự tuyệt chủng. Thúc Quân cười nói:

- Yên tâm. Lãng Uyển tự có chừng mực. À mà trong quân các ngươi có dược sư không? Ta bị thương rồi...

Diên Khang.

Thương thế của Tần Mục đã tốt lên hai phần, cuối cùng cũng có thể rút đỉnh quan tài cắm trên người ra, xuống giường đi lại.

Trong mấy tháng này, Linh Dục Tú vẫn luôn chăm sóc hắn, chỉ sợ hắn chạy lung tung khắp nơi.

Cực quang trên bầu trời vẫn vô cùng hỗn loạn, bay tới bay lui, rõ ràng và trận chiến giữa Thái Thủy và hai vị Cổ Thần Thái Cực vẫn chưa kết thúc.

Linh Dục Tú ngẩng đầu nhìn lên, cảm thấy khó hiểu, bèn hỏi:

- Thái Thủy đánh Thái Cực, sao mà lại khó khăn đến vậy? Tân Mục lảo đảo, vẫn chưa thể đứng vững, Linh Dục Tú vội vàng đỡ lấy hắn.

Tân Mục thở dốc, cười nói:

- Nếu như đánh với Thái Cực thì quả thật rất khó, không thể phát huy được hết sức mạnh. Kệ hắn đi, hai vị Cổ Thần Thái Cực này đã không thể trở thành mối họa lớn được nữa, vấn đề mấu chốt nhất hiện tại chính là đã tìm thấy tế đàn huyết tế mà Hạo Thiên Đế để lại hay chưa.

- Lam Ngự Điền tìm kiếm khắp nơi, chắc hẳn đã có tin tức rồi.

Linh Dục Tú an ủi hắn:

- Ngươi đừng lo lắng quá. Lam Ngự Điền thần thông quảng đại, bản lĩnh phi phàm, nếu như hắn tìm được thì chắc chắn cũng sẽ phá hủy được những tế đàn huyết tế kia.

Tần Mục lắc đầu:

- Điều ta lo lắng là huyết tế đã bắt đầu lâu như vậy, ắt hẳn hầu hết người thành đạo của Di La Cung đã giáng xuống. Với thực của hắn thì chưa thể đối phó với người thành đạo của Di La Cung. Cho dù có thêm một người thành đạo là Thương Quân thì cũng chưa chắc đã có khả năng chống lại người thành đạo của Di La Cung!

Hắn thở dài một tiếng, ngẩng đầu nhìn trời sao, một lúc sau mới nói:

- Ta vẫn phải tới Chung Cực Hư Không một chuyến, tới gặp Đại công tử. Cho dù có như thế nào đi chăng nữa thì ra cũng phải khiến hắn thả Thái Dịch ra! Hiện giờ Hạo Thiên Đế vẫn chưa biết Tổ Đình đã thất thủ, Thiên Đình của hắn đã đổi chủ, bị những kẻ tiền sử lẻn qua chiếm cứ rồi.

Hắn đẩy tay Linh Dục Tú ra, cố gắng đi vài bước, nhưng suýt nữa thì ngã xuống.

Linh Dục Tú bước tới dìu hắn. Tần Mục thở hồng hộc, nói:

- Giang sư đệ chỉ cần đánh đuổi Hạo Thiên Đế đến Tổ Đình, hai bên sẽ sự tàn sát lẫn nhau, Thiên Đình sẽ hoàn toàn diệt vong. Có lẽ Hạo Thiên Đế và Đế Hậu vẫn sống sót, thế nhưng cũng không đáng lo ngại, song điều ta lo lắng hơn cả chính là bọn họ cấu kết với nhau làm việc xấu. Với tâm tính hiện giờ của Hạo Thiên Đế, rất có khả năng hắn sẽ làm việc này. Đến lúc đó, thứ mà chúng ta phải đối mặt sẽ là cả người tiền sử lẻn qua và người thành đạo của Di La Cung! Áp lực mà chúng ta phải đương đầu sẽ còn lớn hơn trước đây rất nhiều!

- Chỉ có tới Chung Cực Hư Không gặp Đại công tử Di La Cung, thả Thái Dịch ra, trận chiến ở Tổ Đình mới có cơ hội xoay chuyển tình thết

Linh Dục Tú lắc đầu nói:

- Thương thế của ngươi vẫn chưa khỏi, làm sao có thể tới Chung Cực Hư Không được đây? Tốt nhất là ngươi cứ nằm im dưỡng thương, đừng chạy loạn lung tung. Huống chỉ, thời gian mà đại quân Thiên Đình quay về Tổ Đình cũng phải đến mười năm.

Tần Mục ngẫm nghĩ, gật đầu, quay trở lại trong phòng, lẳng lặng lĩnh hội.

Hắn tiếp tục nhập mộng, từng tầng mộng cảnh trải rộng, rất nhiều Tân Mục nho nhỏ trong mộng cảnh đang mày mò nghiên cứu biến hóa phù văn của đạo thương, tham ngộ ảo diệu trong đó.

Năm này nối tiếp năm khác trôi qua, sáu năm sau, cuối cùng miệng vết thương trên người Tân Mục cũng dần thu nhỏ, mặc dù khí huyết vẫn chưa đủ, thân thể còn khá yếu ớt, thế nhưng đã không còn đáng lo ngại nữa.

Ngày hôm đó, Tần Mục sắp xếp hành trang, leo lên Kim Thuyền Độ Thế, nói:

- Bây giờ có thể tới thăm gian nhà tranh kia được rồi! Kim Thuyền Độ Thế lái vào Chung Cực Hư Không. Tân Mục đứng ở mũi thuyền, Kim Thuyền lặng lễ trôi, giương buôm đi đến nơi mà hắn muốn tới.

- Thời điểm bốn mươi hai năm đã rất gần rồi, chắc hẳn ngươi cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện.

Tân Mục đứng trên mũi thuyền, không hề quay người lại. Phía sau lưng hắn, một bóng người mờ mờ ảo ảo xuất hiện. Nếu như có ai đó nhìn vào người kia, người kia sẽ lập tức biến mất.

Tân Mục không hề nhìn người kia mà chỉ tự nói một mình:

- Trận chiến với Thiên Đình sắp kết thúc rồi. Trong trận chiến này, Vô Ưu Hương bị hủy diệt, tướng sĩ của Vô Ưu Hương chỉ còn lại hơn hai ngàn người, thế nhưng con dân của Vô Ưu Hương vẫn được bảo toàn.
Bình Luận (0)
Comment