Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2512 - Chương 2561: Chung Cực Lãnh Tịch (2)

Chương 2561: Chung Cực Lãnh Tịch (2) Chương 2561: Chung Cực Lãnh Tịch (2)Chương 2561: Chung Cực Lãnh Tịch (2)

Thời gian dần trôi, dưới sự mở rộng của Chung Cực Hư Không, Tứ Cực Thiên dần dần xa rời Tổ Đình, sao trên bầu trời cũng càng ngày càng nhiều, vũ trụ càng ngày càng lớn, Huyền Đô không ngừng mở rộng, vũ trụ cũng không ngừng phát triển.

Đến những năm đầu của thời đại Long Hán, bản đồ vũ trụ đã rộng lớn hơn thời đại Thái Cổ không biết bao nhiêu lần!

Nếu như lấy Tứ Cực Thiên và Tổ Đình làm điểm quan sát, chúng ta sẽ phát hiện khoảng không gian giữa Tứ Cực Thiên và Tổ Đình đang không ngừng mở rộng!

Nguyên nhân sâu xa của tất cả những việc này chính là sự phát triển liên tục của Chung Cực Hư Không!

Chung Cực Hư Không thúc đẩy sự bành trướng của các tâng hư không, mà các tầng hư không lại thúc đẩy vũ trụ không ngừng mở rộng, cuối cùng dẫn đến việc không gian giữa các chư thiên với nhau liên tục kéo dãn, khoảng cách giữa các vì sao cũng càng lúc càng xa nhau.

Đây là minh chứng cho Chung Cực Lãnh Tịch.

- Quá trình hình thành, phát triển, phá hủy và tan biến không hề xuất hiện theo trình tự, rất có thể vụ trũ tương lai sẽ chỉ còn xuất hiện hai giai đoạn là hình thành và tan biến.

Đại công tử Thái Thượng chợt khô khan nói ra thứ đạo ngữ đơn giản hơn nhiều, không còn bao hàm tin tức phức tạp như trước đó nữa:

- Kết quả mà sư phụ suy luận ra chính là kỷ nguyên thứ mười bảy chỉ còn lại hai giai đoạn là hình thành và tan biến. Hắn không tìm ra được phương pháp giải quyết, cho nên mới mất hết lòng tin.

Trong quá khứ, quá trình từ khi sinh ra đến khi chết đi của một vũ trụ bao gôm hình thành, phát triển, sụp đổ và hủy diệt. Sau đó, vũ trụ phải trải qua sinh diệt, tái tạo lại một vũ trụ hồng hoang mới, cuối cùng lại tiếp tục quá trình hình thành, phát triển, sụp đổ và hủy diệt.

Cây thế giới và Quy Khư giúp cho quá trình hình thành, phát triển, sụp đổ và hủy diệt được tuần hoàn một cách ổn định.

Mà có lẽ vũ trụ kỷ nguyên thứ mười bảy vẫn đang trong quá trình hình thành, những cuối cùng lại hóa thành hư không.

Tân Mục sững sờ ngồi ở nơi đó, mãi một lúc lâu sau mới đột nhiên bật cười rồi nói:

- Thái Thượng sư huynh, những điều ngươi nói với ta này có liên quan gì tới việc †a tới cứu Thái Dịch đâu? Đại công tử Thái Thượng trông hệt như một người đã chết, trên cơ thể không còn chút khí tức sinh mệnh nào. Hắn tiếp tục dùng đạo ngữ đáp lại:

- Sở dĩ sư phụ hủy diệt Thiên Đô cũng chính là bởi vì như vậy. Thiên Đô khai thiên tích địa trong kỷ nguyên thứ bảy, diễn hóa ra vũ trụ càn khôn, kết quả cuối cùng cũng sẽ dẫn đến Chung Cực Lãnh Tịch. Sư phụ tính ra Chung Cực Lãnh Tịch, cho nên dưới tình huống không thuyết phục được đành phải ra tay. Mà ngươi cũng biết, Thiên Đô chính là Thái Dịch.

Tần Mục im lặng.

Hai người đối mặt với nhau, ai nấy đầu không nói gì.

Đại công tử Thái Thượng nói rõ lý do vì sao phải trấn áp và giam cầm Thái Dịch, nếu như thả Thái Dịch ra rất có khả năng sẽ dẫn đến việc vũ trụ kỷ nguyên thứ mười bảy phát triển theo con đường Chung Cực Lãnh Tịch vĩnh hằng, cho nên hắn mới không chấp thuận yêu cầu thả Thái Dịch của Tân Mục.

Tân Mục cũng ý thức được điều này, thế nhưng bản thân hắn cũng không nắm chắc liệu có giải cứu được Thái Dịch hay không, vậy nên cũng chỉ có thể im lặng.

Mãi một lúc lâu sau, Tân Mục mới từ từ nói:

- Sư phụ không giải quyết được, cho nên mới ngã xuống. Thế nhưng liệu việc ngươi giữ lại Thái Dịch có thể giải quyết được không?

Đại công tử Thái Thượng lắc đầu.

Nếu như giữ lại Thái Dịch có thể giúp giải quyết tất cả mọi thứ, vậy thì chủ nhân Di La Cung cũng không nhất thiết phải ngã xuống.

Tân Mục không nhanh không chậm nói: - Nếu đã như vậy, hà tất phải trấn áp Thái Dịch? Hắn không hề liên quan đến quá trình sinh diệt của kỷ nguyên thứ mười bảy, ngươi trấn áp hắn cũng không có tác dụng gì.

Đại công tử Thái Thượng mở mắt ra. Trong đôi mắt hắn tràn ngập tử quang, sau đó cảnh tượng vũ trụ hỗn độn mênh mông thuở đầu khai thiên tích địa nhanh chóng hiện ra trong tử quang. Hắn nói:

- Hắn là kẻ thù của Di La Cung.

Tần Mục cười nói:

- Vậy thì ta có được tính là kẻ thù của Di La Cung không?

Tử khí trong mắt Đại công tử Thái Thượng hoàn toàn biến thành hỗn độn, dường như hắn đang nghỉ ngờ, đến cả bản thân hắn cũng không biết được rốt cuộc Tân Mục là đệ tử của chủ nhân Di La Cung hay là kẻ thù của Di La Cung. Tân Mục mỉm cười, nói:

- Thật ra Di La Cung cũng chỉ là nơi tập hợp những người thành đạo có cùng chung lý tưởng mà thôi. Sư phụ cũng vậy, ngươi cũng vậy, mà ta cũng vậy. Lý tưởng giữa chúng ta không hề khác nhau, mục tiêu của chúng ta đều là vì cứu lấy thế giới. Ngươi tán thành lý tưởng của sư phụ, nhất cử nhất động đều thể hiện ra lý tưởng của sư phụ, mà ta cũng như vậy. Sư huynh, sư phụ không hề giết Thái Dịch, cũng không hề trấn áp hắn. Ngươi cảm thấy nếu như sư phụ thật sự muốn giữ lại hắn, hắn có thể rời khỏi Di La Cung sao?

Đại công tử Thái Thượng lắc đầu:

- Nếu như sư phụ muốn giết hẳn thì lần trước khi hắn tiến vào Di La Cung khiêu khích, hắn đã bị giữ lại trong cung thay vì bị đánh xuống kỷ nguyên thứ tư.
Bình Luận (0)
Comment