Chương 2564: Thái Dịch thoát thân (2)
Chương 2564: Thái Dịch thoát thân (2)Chương 2564: Thái Dịch thoát thân (2)
Dòng sông Hỗn Độn đầu tiên là đại kiếp hủy diệt của vũ trụ đầu tiên, nếu như bước chân lên rồi rơi xuống đó, liệu rằng hẳn còn có thể quay về không?
- Không quan tâm đến hắn nữa!
Tân Mục khuấy động tử khí Hồng Mông, toàn tâm toàn ý thôi thúc cây rìu Thái Dịch. Hắn thẩm nhủ:
- Đầu tiên là phải giải quyết vấn đề trước mắt, chuyện của sau này thì để sau này hẵng tính!
Hắn mở cánh cửa Hỗn Độn Điện ra, tu vi lập tức bùng nổ, lĩnh ngộ về đại đạo Hỗn Độn lại càng sâu hơn.
Bên trong hỗn độn vốn không hề có đại đạo. Loại đại đạo đó là do hắn tạo nên, vượt ra khỏi tầm hiểu biết Di La Cung và Thiên Đô, cho nên chủ nhân Di La Cung mới nói không hiểu lắm.
Hiện giờ mặc dù Tần Mục vẫn chưa viên mãn, hơn nữa cũng không hiểu quá rõ về Hỗn Độn Điện và đại đạo Hỗn Độn, thế nhưng việc tu vi và thực lực tăng tiến lại hoàn toàn là sự thật!
Hắn hệt như một người khổng lồ khai thiên tích địa, tay vung cao rìu, chém gần đứt cánh cửa sài kia dễ như trở bàn tay!
Thế nhưng càng về sau, áp lực lại càng nặng, sáu ngàn bốn trăm loại đại đạo của gian nhà tranh gần như đều đang cùng chống lại hắn!
Tân Mục đột nhiên nhấc chân, sau đó nặng nề dậm xuống, ảo ảnh của tế đàn khi chúng sinh Thiên Đô khai thiên lập tức xuất hiện phía dưới chân hắn!
Hắn dùng tử khí Hồng Mông để diễn hóa thành tế đàn khai thiên, tử khí nông đậm hòa lẫn với nguyên khí Hỗn Độn giúp sức mạnh của hắn lại tăng thêm một bậc!
Rắc...
Hai cánh cửa chợt bay lơ lửng, sau đó bay về hai hướng khác nhaul
Cây rìu Thái Dịch biến mất. Tân Mục dùng hai tay chống đầu gối, thở hổn hà hổn hển, trong lòng vừa mừng vừa sợ:
- Thành công rồi...
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, đột nhiên từng cọng tranh trên gian nhà cũng đồng loạt bay lên, gãy làm đôi trong không trung!
Tần Mục trợn to hai mắt, không biết phải làm sao.
Sau khi đứt gãy, từng cọng tranh của gian nhà lập tức hóa thành từng sợi tử khí Hồng Mông rồi biến mất.
Răng rắc!
Gian nhà tranh không có mái đột nhiên chia năm xẻ bảy, cũng hóa thành từng sợi tử khí Hồng Mông rồi biến mất!
- Thái Thượng sư huynh, việc này không hề liên quan đến ta!
Tân Mục gấp gáp thất thanh nói:
- Sư huynh, ta chỉ mở cửa mà thôi, Thái Thượng Điện của ngươi hoàn toàn không phải do ta phá hỏng!
Gian nhà tranh bốc hơi.
Mà phía sau gian nhà tranh, đạo thụ của Đại công tử Thái Thượng chợt "rắc" một tiếng rồi đổ xuống, hóa thành từng đốm sáng rồi nhanh chóng tiêu tán!
Tần Mục mở to mắt, lắp bắp nói:
- Không thể nào, không thể nào... Thực lực của ta tuyệt đối không thể nào chặt gãy đạo thụ của ngươi, cũng không thể nào bổ đôi Thái Thượng Điện của ngươi. Ngươi gạt ta! Ngươi đừng hòng gạt †a...
Đạo thụ của Đại công tử Thái Thượng hoàn toàn biến mất, không để lại chút dấu vết nào.
Gian nhà tranh cũng đã không còn bóng dáng, chỉ còn sót lại một chiếc quan tài táng đạo lẻ loi dựng đứng sừng sững giữa Chung Cực Hư Không.
Tân Mục nghi ngờ mãi không thôi, chắc chắn hắn không thể phá hủy Thái Thượng Điện, cũng không thể khiến đạo thụ của Đại công tử Thái Thượng biến mất. Vậy thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Chắc hẳn là do Đại công tử Thái Thương thấy ta phá giải được cấm chế của hắn, cho nên mới thu đạo thụ và Thái Thượng Điện của hắn lại. Nhất định là như vậy!
Tần Mục bình tĩnh lại, lẩm bẩm:
- Đừng hòng gạt được ta...
Hắn bước lên phía trước, đánh giá chiếc quan tài táng đạo kia, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Chiếc quan tài này tốt hơn chiếc quan tài của ta nhiều, hơn nữa chế tác cũng đẹp hơn hẳn, ngay cả ta cũng muốn vào trong nằm hưởng phúc. Thái Dịch đạo huynh, ngươi bị nhốt trong đó thật khiến người ta hâm mộ!
Tân Mục ném việc gian nhà tranh và đạo thụ của Đại công tử Thái Thượng biến mất ra sau đầu, không nhịn được mà bật cười ha hả, vuốt ve vách quan tài rồi trêu ghẹo:
- Đạo huynh, ngươi ở trong đó thoải mái chứ?
Hắn không giấu nổi vẻ đắc ý. Năm đó, Thái Dịch thần bí khó lường biết bao, khiến người ta hâm mộ ngước nhìn biết bao, ngay cả Tần Mục cũng không dám làm bừa trước mặt hắn, chỉ có thể tỏ vẻ kính nể sâu sắc.
Mà nay, Thái Dịch bị trấn áp trong chiếc quan tài tuyệt đẹp như vậy, cho nên hẳn không khỏi muốn cười nhạo một phen.
Quả thật chiếc quan tài táng đạo này tỉnh xảo và tỉnh tế hơn chiếc quan tài táng đạo của Tần Mục rất nhiều. Chiếc quan tài táng đạo kia của Tân Mục được Tinh Ngạn làm gấp rút trong thời gian ba tháng, cho nên có rất nhiều chỗ chưa được hoàn mỹ.
Vả lại, nhờ Tinh Ngạn và Thái Sơ để lại đủ loại sai sót, cho nên Tân Mục mới có được một trăm phần trăm cơ hội thoát thân.
Thế nhưng chiếc quan tài táng đạo mà Thái Dịch được "an táng" này lại là thứ tinh xảo được Di La Cung làm ra, hơn nữa chế tác cũng cực kỳ cẩn thận, không hề tồn tại bất kỳ sai sót nào!
Tân Mục tìm thấy một trăm chiếc đinh dài trên sáu vách của quan tài, mỗi một chiếc đinh không chỉ được bố trí theo như đỉnh qua tài thông thường, mà tất cả trận văn bên trên bê mặt đỉnh đều là được luyện thành từ phù văn Hồng Mông độc nhất vô nhị của Di La Cung, có thể nói là vô cùng lợi hại!