Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2518 - Chương 2567: Biến Động Của Tổ Đình (3)

Chương 2567: Biến động của Tổ Đình (3) Chương 2567: Biến động của Tổ Đình (3)Chương 2567: Biến động của Tổ Đình (3)

Mà ở phía xa xăm, nơi vốn dĩ là lãnh địa của Mục Thiên Tôn, trong vùng đất Đại Hắc Sơn, phía dưới gốc cây thế giới, nhiều thần thành tráng lệ chui lên khỏi mặt đất, thậm chí ngay trên cả phiến lá của cây thế giới cũng có vô số thân thành!

Tổ Đình của hiện tại gân như đã thay da đổi thịt thành một diện mạo hoàn toàn khác, không còn giống với diện mạo trước khi bọn họ đưa toàn bộ đại quân tấn công Nguyên Giới!

Đột nhiên, Hạo Thiên Đế ngồi "bịch" xuống đất, không khống chế được cảm xúc, mở miệng gào khóc.

- Mục Thiên Tôn, vì để thắng trẫm, vì để cướp đoạt quyền lực và địa vị của trấm, ngươi chẳng còn biết xấu hổ! Hắn khóc đến mức tê tâm liệt phế, nước mắt tuôn như mưa, vừa mắng vừa gào khóc kể lể:

- Ngươi biết không đánh lại trẫm, cho nên mới thả cường giả tiền sử từ cây thế giới ra. Ngươi vô lại đến thế, ngươi mới chính là tội nhân của vũ trụ này! Mục lão tặc, vì để mua danh chuộc tiếng, ngươi hại cả vũ trụ này, hại tất cả mọi người, ngươi nên tự sát để tạ lỗi với thiên hạ mới đúng! Ngươi sẽ không được chết yên thân đâu!

Đúng lúc này, giọng nói thản nhiên của Tam công tử vang lên từ Lăng Tiêu Bảo Điện phía sau lưng hắn:

- Những cường giả này là do ta bảo điện chủ Linh Quan thả ra, đây chính là cách để chúng ta dành thắng lợi.

Hạo Thiên Đế lập tức ngừng khóc, tôn kính nói:

- Hành động lần này của công tử có thâm ý, không biết ta có thể thỉnh giáo hay không?

Tam công tử Lăng Tiêu nói:

- Cường giả dưới cây thế giới không phải là người thành đạo, cho dù có người thành đạo thì số lượng cũng rất ít. Linh Quan không màng sống chết đánh một trận, thả bọn họ ra, công lao vô cùng to lớn. Những cường giả tiền sử đó rất dễ thu phục, vả lại bọn họ chết càng nhiều thì việc tiến hành huyết tế của chúng ta càng dễ dàng hơn.

Hạo Thiên Đế khom người, im lặng lắng nghe, trên mặt dần dần lộ ra vẻ vui mừng.

Tam công tử tiếp tục nói:

- Nếu như muốn thần phục bọn họ, việc quan trọng nhất chính là tiến vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Sau khi đến nơi đó, trong dòng sông Hỗn Độn thứ mười sáu, Tứ công tử Tử Tiêu sẽ giao cho ngươi một đầu dây đàn. Ngươi nắm giữ được đầu dây đàn này thì có thể năm giữ được trong tay vô số tính mạng! Kẻ nào dám không phục, ngươi chỉ cân dùng dây đàn thì sẽ giết chết được kẻ đó.

Hạo Thiên Đế vui mừng khôn xiết.

Tam công tử nói tiếp:

- Bên cạnh đó, huyết tế của Nguyên Giới cũng đã đến thời kỳ mấu chốt, chỉ cần hai năm nữa, ba điện chủ là Hoan Hi, Trường Phong và Sở Ca sẽ giáng xuống. Có sự giúp đỡ từ ba vị điện chủ này, đại cục đã định.

Hạo Thiên Đế khom người vái lạy, nghẹn ngào nói:

- Được công tử coi trọng hậu ái, Hạo suốt đời không quên!

- Không cần phải như vậy.

Tam công tử Lăng Tiêu thản nhiên nói:

- Di La Cung ta có đức hiếu sinh, nếu như không phải năm đó ngươi lòng dạ khó lường, sinh tâm tư với Di La Cung thì cũng sẽ không rơi xuống kết cục như vậy. Thế nhưng lỗi lầm không phải do ngươi, mà đều là do lão Thất. Hắn là tảng đá vừa cứng vừa bốc mùi trong hố phân, cứ một mực chống đối lại ta nên mới tạo thành nhiều trận thảm sát và chém giết như vậy. Thế nhưng lần này, đại cục đã định.

Hạo Thiên Đế đứng thẳng người, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Mục Thiên Tôn làm xằng làm bậy, ắt sẽ không có kết cục tốt!

Tam công tử cũng cảm thấy bất đắc đĩ, bèn nói:

- Nếu như có thể giết chết hắn, vậy thì hắn đã chết từ lâu rồi. Ngươi đã đưa hắn quay về vũ trụ quá khứ, điều này làm tốt lắm.

Hạo Thiên Đế do dự chốc lát, sau đó mới dũng cảm nói: - Bẩm công tử, Mục Thiên Tôn vẫn chưa bị dìm xuống sông. Dọc đường có kẻ gian quấy phá, thả hắn ra rồi...

Tam công tử im lặng một lúc:

- Thành công chẳng thấy, thất bại có thừa.

Hạo Thiên Đế vội vàng quỳ xuống đất, liên tục dập đầu.

- Đứng dậy, có cốt khí chút đi.

Giọng điệu của Tam công tử có chút không vui:

- Di La Cung ta không phân chia chủ tớ, hễ là người tiến vào Di La Cung thì đều là đạo hữu. Tương lai Di La Cung giáng xuống, nếu như ngươi còn quỳ lạy ta thì sẽ bị người khác chế nhạo. Đầu gối của người thành đạo không thể yếu mềm như thế được.

Hạo Thiên Đế xấu hổ, vội vàng bò dậy.

- Ngươi lập tức chuẩn bị tới thành Ngọc Kinh, nắm giữ một đầu dây đàn vượt qua đại kiếp hủy diệt và hai vũ trụi

Hạo Thiên Đế bình tĩnh lại, nói với Đế Hậu nương nương:

- Chúng ta tới Tổ Đình, Thiên Đình đã bị cường giả tiền sử chiếm cứ. Đối phương có năm người thành đạo, hơn nữa còn có nhiều cường giả tiền sử trợ giúp, thực lực vô cùng mạnh mẽ, không dễ đối phó. Vả lại, tương lai còn phải làm việc cùng nhau, mẫu hậu cứ ở lại nơi này, đừng trực tiếp xung đột với bọn họ, ta tới thành Ngọc Kinh một chuyến rồi quay về.

Đế Hậu nương nương cười khúc khích, nói:

- Hạo Nhi cứ việc đi đi.

Hạo Thiên Đế nghe thấy nàng nói là Hạo Nhi chứ không phải bệ hạ, trong lòng có chút không vui:

- Đợi đến khi đông sơn tái khởi, tất cả những thứ đã mất đi trước đó, ta đều sẽ đòi lại gấp đôi! Hắn quay người rời đi.
Bình Luận (0)
Comment