Chương 2569: Thiên Vũ Bách Chức Đồ (2)
Chương 2569: Thiên Vũ Bách Chức Đồ (2)Chương 2569: Thiên Vũ Bách Chức Đồ (2)
Bá Châu, Diên Khang.
Thương Quân đang làm việc trong một đốc tạo xưởng chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xăm. Tiếng quát của quản đốc bỗng vang lên:
- Tiểu Thương, ngươi lại thất thần rồi! Mau làm việc đi, coi chừng tháng này không có tiên công đâu!
Thương Quân do dự chốc lát, sau đó cầm khăn lau vết bẩn trên gương mặt, nói với quản đốc:
- Mục Thiên Tôn phóng kiếm khí, gọi †a qua đó, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì lớn. Ta qua đó một chuyến trước, ngươi cho ta nghỉ phép hai ngày là được.
Tên quản đốc kia tức đến bật cười:
- Mục Thiên Tôn gọi ngươi qua đó? Sao ngươi không nói là mời ngươi qua đó giết người thành đạo đi? Cái tên trẻ tuổi nhà ngươi trông có vẻ thành thật, nhưng không ngờ lại là kẻ lươn lẹo lắm trò! Ngươi mà còn tiếp tục bỏ bê công việc, tiền công tháng này của ngươi sẽ bị trừ sạch!
Thương Quân đỏ bừng mặt, lắp bắp giải thích:
- Thật sự là Mục Thiên Tôn đang gọi ta, ta trước giờ chưa từng nói dối...
Đám người làm công xung quanh đó đều đồng loạt cười vang, Thương Quân cũng không biết phải làm sao. Sau khi đến Diên Khang, hắn định trải nghiệm cuộc sống ở nơi đây, ban đầu thì còn rất hài lòng, thế nhưng khổ nỗi là Diên Khang không nuôi người lười.
Nếu như là lúc trước, khỏi phải nói đến Thần Ma, ngay cả thần thông giả cũng đều được đám người thường cung phụng như lão tổ tông, cho dù đi đến đâu cũng không phải lo cơm no áo mặc.
Thế nhưng người dân Diên Khang hiện giờ đêu sống dựa vào tài năng, dựa vào năng lực để kiếm cơm, việc ỷ vào thân phận thần thông giả và Thần Ma để ăn uống miễn phí đã là chuyện không còn có khả năng xảy ra.
Thương Quân muốn đến Diên Khang để trải nghiệm cuộc sống, thế nhưng không có tiền thì không thể làm được gì, hơn nữa hắn cũng không có năng lực gì khác. May mà hắn có sức mạnh, vả lại còn tinh thông đao pháp, cho nên bèn tới đốc tạo xưởng ở Bá Châu để tìm một công việc, kiếm chút tiền bạc chỉ tiêu, miễn cưỡng đủ sống qua ngày.
- Tiểu Thương, hai ngày tới nhất định phải giao hàng, ngươi đi rồi thì không tài nào hoàn thành được.
Quản đốc đợi tiếng cười của đám nhân công lắng xuống mới nói nhỏ với hắn: - Năng lực của ngươi rất tốt, chút nữa ta sẽ bảo bên trên trả gấp đôi tiền công cho ngươi...
Hắn còn chưa dứt lời, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện dao động dữ dội, một gương mặt khổng lồ chợt xuất hiện trong không trung, che khuất non nửa bầu trời phía đông của Diên Khang, hơn nữa đó cũng chẳng phải gương mặt của ai khác mà chính là của Mục Thiên Tôn.
- Thương Quân, Thương Quân!
Gương mặt do nguyên khí hóa thành kia mở miệng, giọng nói của Tần Mục vang lên:
- Người thành đạo tiền sử giáng xuống, ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Nếu như ngươi vẫn đang ở Diên Khang, vậy thì hãy mau chóng tới nơi kiếm quang xuất hiện, ta đợi ngươi ở đó!
Tên quản đốc và đám thần thông giả làm công kia đều trợn mắt há hốc mồm, đồng loạt nhìn vê phía Thương Quân, trong lòng thẩm nhủ:
- Chẳng lẽ Tiểu Thương chính là Thương Quân mà Mục Thiên Tôn đang tìm kiếm?
Thương Quân đột nhiên xé rách không trung rời đi, trên bầu trời vang vọng ba mươi lăm tiếng vang lớn hệt như sấm sét.
Người tên "Tiểu Thương" kia đột ngột lướt qua người quản đốc, dùng một bước xuyên qua ba mươi lăm tầng hư không!
- Trước hết cứ cho ta xin nghỉ hai ngày, ta sẽ quay về hoàn thành công việc saul
Bên ngoài bầu trời vọng lại giọng nói của "Tiểu Thương".
Bên trong đốc tạo xưởng, ai nấy đầu lắp bắp kinh hãi, ngẩng đầu nhìn trời, mãi một lúc lâu sau mới định thần lại được.
Trong tâng hư không thứ ba mươi lăm, bên trên Kim Thuyên Độ Thế, Tân Mục và Lam Ngự Điền lẳng lặng chờ đợi. Đột nhiên, một bóng người lóe lên, một nam tử trẻ tuổi với tướng mạo vô cùng bình thường xuất hiện trước mặt bọn họ.
Tân Mục hưng phấn nói:
- Thương Quân đến rồi. Ngự đệ, trong trận chiến này, mỗi một người trong số ba người chúng ta đều phải đối phó với một người thành đạo tiền sử. Trong ba người, mắt xích yếu nhất nằm ở ngươi. Ngươi không cần phải ra tay giết người, chỉ cần ngăn chặn người thành đạo kia là được. Đợi đến khi ta hoặc Thương Quân giải quyết xong đối thủ thì sẽ lập tức tới giúp ngươi!
Lam Ngự Điền do dự một lúc, nói:
- Vậy thì các ngươi phải nhanh một chút, ta tuyệt đối không ngăn cản được người thành đạo của Di La Cung đâu.
Tân Mục quả quyết nói: - Ngươi yên tâm, tốc độ của ta và Thương Quân vô cùng nhanh! Thương Quân!
Tân Mục nhìn về phía Thương Quân, trầm giọng nói:
- Không biết lần này kẻ tới từ Di La Cung sẽ là ai, thế nhưng tám năm rồi vẫn chưa thể hoàn toàn giáng xuống, chứng tỏ kẻ này không hề tâm thường, chắc hẳn là cường giả cấp điện chủ. Mục đích trong trận chiến này của ngươi chính là giết chết đối phương. Nếu như không thể giết chết...
Thương Quân hiểu ý của hắn, nói:
- Ta sẽ khiến bọn chúng phải lết cái thân tàn phế rời đi. Dưới dao của ta, muốn toàn vẹn rời khỏi thì không có khả năng! Sau khi ta để lại đạo thương, ngươi có thể lần theo dấu vết của đạo thương, việc tìm kiếm kẻ đó không hề khó!
Tân Mục thở phào nhẹ nhõm, cười nói: - Có câu nói này của ngươi thì ta yên tâm rồi. Ngự đệ, nói vị trí của ba người thành đạo Di La Cung đi!