Chương 2581: Tráng sĩ tuyệt tự (3)
Chương 2581: Tráng sĩ tuyệt tự (3)Chương 2581: Tráng sĩ tuyệt tự (3)
Trong tinh không, Kim Thuyền Độ Thế bị vô số rễ cây quấn chặt lấy. Những chiếc rễ cây kia hệt như những con long xà, bám đầy mặt ngoài của Kim Thuyền, một phân bay lượn trong tinh không, quấn quanh những tỉnh cầu khác, kéo theo thể xác khổng lồ của bản thân hắn đi về phía Tổ Đình.
Kim Thuyền Độ Thế càng ngày càng lớn, khiến tốc độ của hắn càng ngày càng chậm lại.
Thế nhưng hắn cũng không thể kéo những chiếc rễ của mình ra khỏi thuyền. Có thể nói, trận chiến giữa hắn và Lam Ngự Điền khiến hắn không biết phải làm sao, bởi lẽ cái tên trông có vẻ lương thiện thật thà này thật ra lại là kẻ vô cùng giảo hoạt. Sau khi giết chết một Lam Ngự Điền, hắn lại pháp hiện ra đó chỉ là một thần khí hình người được chế tạo ra từ thần khí Tạo Hóa. Sau đó, hắn lại giết thêm một Lam Ngự Điền nữa, nhưng đó vẫn là thần khí hình người!
Sau khi đồng loạt giết sạch mười mấy Lam Ngự Điền trên thuyền, hắn vẫn không thể tìm ra được chân thân của Lam Ngự Điền đang ở đâu.
Lúc đó, hắn vừa khéo cảm nhận được cái chết của điện chủ Sở Ca, cho nên không khỏi hoảng loạn, lập tức dừng việc đánh nhau với cái tên giảo hoạt này, sau đó nhanh chóng rời đi. Thế nhưng hắn không ngờ rằng, chiếc Kim Thuyền Độ Thế này lại tiếp tục tăng tốc, cán qua người hắn, khiến hắn choáng váng đầu óc!
Điện chủ Trường Phong dừng lại để chiến đấu, thế nhưng lại không thể tìm thấy Lam Ngự Điền ẩn thân ở khắp nơi, cho nên chỉ đành rời khỏi Kim Thuyền rồi tiếp tục lên đường. Có điều Kim Thuyền lại đâm vào phía sau hắn một lần nữa, khiến hắn lại bị đè bẹp ở dưới đáy thuyền. Hai lần bị đè bẹp thì cũng thôi đi, nhưng mấu chốt là chiếc Kim Thuyền này rất kiên nhẫn truy kích, mỗi lần va chạm đều vô cùng mạnh mẽ, chọc hắn tức đến mức xì khói đầu, thế là vô số rễ cây của hắn lập tức bay ra, chui vào trong cung điện trên Kim Thuyền, tìm kiếm cái tên mập mạp cứ cười hì hì kia.
Hắn chẳng những không tìm thấy tên mập mạp cười hì hì kia, mà còn kinh hãi phát hiện ra, khi mỗi một rễ cây của hắn chui vào mỗi một cung điện thì chiếc Kim Thuyền này sẽ lại lớn thêm một phần, trên thuyền cũng xuất hiện thêm một tòa kim điện khác.
Hắn không ngừng phân tách ra càng nhiều rễ hơn, đâm vào càng nhiều kim điện hơn, thế nhưng số lượng của kim điện cứ như là vô tận, hơn nữa Kim Thuyền cũng càng ngày càng khổng lồ! Điều càng đáng giận hơn là, cái tên mập mạp luôn miệng cười hì hì kia cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong từng tòa đại diện, dùng ấn pháp lạ kỳ phong ấn từng sợi rễ của hắn trong đại điện, khiến hắn không thể rút rễ về được!
Lần giáng xuống này, số lượng rễ của hắn vốn không nhiều, chỉ giáng xuống một phần, mà cây không có rễ thì chắc chắn sẽ chết, cho nên hắn chắc chắn không thể bỏ những chiếc rễ này được. Bởi vậy, mặc dù hắn biết mình đã trúng kế, thế nhưng cũng chẳng biết phải làm sao, chỉ có thể kéo theo Kim Thuyền Độ Thế điên cuồng lên đường, hy vọng có thể tới Tổ Đình trước khi Tần Mục tìm đến.
€ó điều kéo theo chiếc thuyền khổng lồ như vậy đi trong tinh không quả thật rất tốn sức, khiến hắn không thể không thâm kêu khổ.
Điện chủ Trường Phong là một trong bảy mươi hai điện chủ của thành Ngọc Kinh, cho nên đương nhiên hẳn đã từng thấy thần vật như Kim Thuyền Độ Thế này, hơn nữa cũng đã từng nghe lời đồn đại về nó từ những người thành đạo khác.
Thế nhưng bảo vật Kim Thuyền Độ Thế này của chủ nhân Di La Cung đã vô cùng hoang tàn, cho nên không một ai dám lên thuyền nghiên cứu thăm dò, bởi vậy hắn mới không biết gì nhiều về sự ảo diệu của Kim Thuyền Độ Thế, cho nên mới bị Lam Ngự Điền giữ chân như vậy.
- Rốt cuộc cái tên tiểu tử này đến từ nơi chết tiệt nào vậy? Hắn âm hiểm ngoan độc đến thế, còn dùng chiêu thức tà môn như vậy để giữ chân ta.
Điện chủ Trường Phong chợt nhớ ra gì đó:
- Trước đó hắn gọi Thất công tử là ca ca, chẳng lẽ hắn chính là đệ đệ ruột của Thất công tử? Chẳng trách, hóa ra là cùng một huyết mạch!
Hắn cố gắng kéo theo Kim Thuyền. Dưới chân hắn, một sợi rễ cây vươn dài ra, thăm dò bên trong vâng mặt trời ở phía trước, những sợi rễ cây khác cắm vào không trung, xuyên qua ba mươi sáu tầng hư không, kéo theo thân thể khổng lồ của hắn đi về hướng mặt trời kia.
Người thành đạo có sức lực vô cùng mạnh mẽ, mặc dù điện chủ Trường Phong là Thần Mộc thành đạo, thế nhưng hắn cũng chưa bao giờ phải chật vật đến thế. Tiếc rằng Lam Ngự Điền quá giảo hoạt, rõ ràng không phải là đối thủ của hắn, thế nhưng lại dùng cách kỳ lạ này để giữ chân hắn.
- Chắc hẳn ngươi là tráng sĩ tuyệt tự.
Một giọng nói lanh lảng vang lên, truyền vào lỗ tai của điện chủ Trường Phong.
Điện chủ Trường Phong giật nảy mình, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy ba mươi sáu tâng hư không vặn vẹo méo mó, xoắn thành hình tròn, thậm chí ngay cả vầng mặt trời phía trước mặt hắn cũng bay lên theo từng hư không, rơi vào trong vòng tròn kia.
Ánh mặt trời chiếu rọi, vòng tròn ba mươi sáu tầng hư không tản ra hào quang rực rỡ. Sau đó, vòng tròn đó càng ngày càng thu nhỏ, dựng đứng sau đầu một thiếu niên tóc hoa râm.
- Tráng sĩ tuyệt tự, ngươi vẫn còn một con đường sống.