Chương 2586: Một sợi dây đàn nối liền quá khứ (2)
Chương 2586: Một sợi dây đàn nối liền quá khứ (2)Chương 2586: Một sợi dây đàn nối liền quá khứ (2)
- Có lẽ Ngự đệ thật sự lạc đường rồi.
Trong khoảng thời gian hắn nhập mộng trị thương, Kim Thuyên Độ Thế đã bay hơn mười ngày về phía Tổ Đình, hơn nữa cũng đã cách Tổ Đình rất gần.
Tân Mục khẽ nhíu mày, chiếc Kim Thuyền này đi theo những gì mà hắn suy nghĩ, cho nên mới càng ngày càng cách xa Nguyên Giới, tới gần Tổ Đình. Lúc nhập mộng, thế giới trong mộng cảnh của hắn vô cùng lạ kỳ và tráng lệ, song hắn không tài nào khống chế được suy nghĩ, mà ngựa chạy nhanh thì đều do dây cương, cho nên Kim Thuyền mới lựa chọn suy nghĩ mà hắn tâm tâm niệm niệm nhất.
- Không biết những sợi rễ kia của điện chủ Trường Phong có tạo thành tai họa ngầm hay không. Trong lòng hẳn có chút bất an. Đáng lẽ hắn nên ở lại, đợi đến khi thương thế tốt lên rồi mới diệt sạch mọi gốc rễ của điện chủ Trường Phong, vậy thì mới đảm bảo không còn hậu họa gì.
Thế nhưng Kim Thuyền đã tới nơi này, hiện giờ quay về cũng không kịp. Quả thật đúng như hướng đi của Kim Thuyền, nỗi lo lắng với Tổ Đình trong lòng hắn lớn hơn một chút.
- Rễ cây của điện chủ Trường Phong đã bị quan tài táng đạo đánh trọng thương, mà mỗi một sợi rễ đều có đạo thương do quan tài táng đạo để lại. Hắn không có tâm nhìn kiến thức như ta, cho nên không thể xóa bỏ những đạo thương này. Chắc hẳn không có vấn đề gì lớn.
Tần Mục vẫn còn khá yếu, hai lần đối chọi với cường giả cấp điện chủ khiến tu vi của hắn tổn hao nghiêm trọng, mà tu vi lại không phải là thứ dùng việc nhập mộng là có thể khôi phục.
Hắn nghỉ ngơi chốc lát, sau đó dùng suy nghĩ, khiến từng tòa kim điện trên Kim Thuyền tự động biến mất. Tốc độ biết mất của kim điện không hề nhanh, bởi lẽ Tân Mục muốn để cho Lam Ngự Điền có đủ thời gian, giúp hắn có thể chạy từ kim điện này qua kim điện khác.
Một lúc lâu sau, phía trước tầm mắt đã là Tổ Đình, xa xa còn có thể trông thấy liên quân của Diên Khang và chư thiên vạn giới, mà số lượng kim điện trên thuyền cũng chỉ còn lại một.
Lam Ngự Điền cẩn thận từng li từng tí đẩy cánh cửa điện ra, sau đó thò đầu ra ngoài xem thử, lúc thấy Kim Thuyền Độ Thế đã biến thành kích thước khoảng trăm trượng thì mới thở phào nhẹ nhõm, nhấc chân bước ra khỏi kim điện.
- Ngự đệ, ngươi nhìn thấy chưa?
Tân Mục đứng ở mũi thuyền, đưa ngón tay chỉ vào Tổ Đình ở phía xa xăm, sau lưng hắn là chiếc quan tài Thái Dịch đang dựng đứng.
Lam Ngự Điền bước lên phía trước, quan sát quan tài của Thái Dịch, chỉ thấy Thái Dịch lại bị đặt đầu lộn xuống chân, bèn vội vàng dùng sức nhấc quan tài lên, lật ngược lại.
Hắn bước lên phía trước, nhìn theo phương hướng chỉ tay của Tân Mục, chỉ thấy Tổ Đình phong vân dao động, ầm ầm sóng dậy, Thiên Đình lơ lửng trên bầu trời trung tâm của Tổ Đình tỏa ra thần uy cuồn cuộn, thân quang thành mây, kim quang sáng chói, tráng lệ hơn Thiên Đình của trước kia rất nhiều.
Tán cây của cây thế giới cũng đã phát triển đến mức có thể che rợp cả trời xanh, đại đạo như ráng mây tuôn ra từ tán cây, khiến cho trời đất Tổ Đình càng ngày càng rộng lớn. Dưới tán cây thế giới, từng tòa thần thành tráng lệ đang bay lơ lửng, từng chuỗi dây xích vương xuống từ trời cao, xuyên qua mặt đất, nối liền với núi sông, trông hệt như đang khóa những thần thành này lại, tránh cho chúng bay ra bên ngoài bầu trời.
Trong thời gian mấy chục năm, Tổ Đình đã hoàn toàn biến hóa, những cường giả tiền sử và người thành đạo lẻn qua đã thay trời đổi đất, mang đến cho Tổ Đình một vẻ đẹp vừa kỳ lạ vừa chấn động lòng người.
- Ca, ngươi nhìn thấy cái gì?
Lam Ngự Điền quan sát một lúc lâu, không biết thứ mà Tần Mục nói là cái gì.
Tổ Đình quá rộng lớn, những nơi đáng để chú ý cũng rất nhiều, ví như cây thế giới, thánh địa Tổ Đình hay năm đạo thụ trên Thiên Đình đều trông vô cùng bắt mắt.
- Một sợi dây đàn. Hướng chỉ tay của Tân Mục chính là vị trí của thành Ngọc Kinh Tổ Đình. Hắn trâm giọng nói:
- Đó là một sợi dây đàn xuyên qua thời không của kỷ nguyên thứ mười sáu. Sợi dây đàn này đến từ dòng sông Hỗn Độn của kỷ nguyên thứ mười sáu, được Hạo Thiên Đế dẫn dắt, kéo ra khỏi thành Ngọc Kinh Tổ Đình.
Thị lực của con mắt dọc giữa mi tâm của hắn vô cùng đáng kinh ngạc, thậm chí còn có thể xuyên qua thời không, dò xét hỗn độn, nhìn thấy quá khứ.
Thứ mà hắn nhìn thấy chính là sợi dây đàn kéo từ vũ trụ quá khứ, ra khỏi thành Ngọc Kinh Tổ Đình, sau đó kéo dài mãi, vượt qua thời gian dài dằng dặc từ lịch sử sáu tỷ năm của vũ trụ này cho đến hiện tại, tới trước mặt Thiên Đình cùng với Hạo Thiên Đế.
Sợi dây đàn này gân như không thể bị phát hiện, mà cũng chỉ có con mắt của Tân Mục mới có thể nhìn thấy nó, những người khác căn bản không hề chú ý đến sự tồn tại của sợi dây đàn này.
- Hạo Thiên Đế đã không còn tồn tại nữa, giờ hắn chỉ còn là một con chó dưới trướng của thành Ngọc Kinh Tổ Đình mà thôi.
Tân Mục thở dài, trầm giọng nói:
- Việc mà Hạo Thiên Đế cần làm chính là dẫn theo sợi dây đàn này đến Thiên Đình, thần phục năm người thành đạo ở nơi đó, biến thế lực này thành của mình!