Chương 2593: Chân tướng phơi bày
Chương 2593: Chân tướng phơi bàyChương 2593: Chân tướng phơi bày
Hạo Thiên Đế vừa định chỉ tay về phía Tần Mục thì điện chủ Hoan Hỉ lại ho khan một tiếng. Hạo Thiên Đế bèn thu ngón tay lại, dương dương tự đắc, cười chế nhạo rồi nói:
- Các ngươi tiếp tục nói đi? Sao không nói nữa? Các ngươi mà cũng xứng nói trầm là một con chó ư?
Bên trên Thiên Đình, các cung điện ầm ầm sụp đổ, nửa người trên của những cường giả tiền sử lẻn qua không ngừng trượt xuống, chết oan chết uổng.
Thanh thế mà việc Thiên Đình sụp đổ tạo ra khiến cho tất cả mọi người càng thêm kinh hãi, sự sắp xếp trước đó của ngũ lão Phong Thứ gần như chẳng có tác dụng gì trước sợi dây đàn kia của Tứ công tử! Chỉ một sợi dây đàn và một tiếng đàn đã cắt đôi được Thiên Đình, thậm chí còn giết chết người đứng đầu trong ngũ lão là Phong Hóa Liên, bản lĩnh này đúng là chưa ai từng nghe nói đến bao giời
Bên trong Thiên Đình vẫn còn có không ít cường giả tiền sử may mắn thoát được kiếp nạn này, không bị thương bởi sợi dây đàn của Tứ công tử, thế nhưng chấn động mà dây đàn mang lại cũng lập tức đánh tan ý chí của bọn họ, khiến đạo tâm của bọn họ sụp đổi
Tứ lão Phong Thứ toát mồ hôi lạnh, đạo tâm của bọn họ cũng đang lung lay chực đổ.
Bọn họ cho rằng chỉ cần bản thân chiếm được tiên cơ thì có thể ngăn cản Di La Cung giáng xuống. Trước đó, Di La Cung chẳng qua là chiếm được đại thế, hơn nữa còn có sự hiện diện của chủ nhân Di La Cung, trấn áp từng kỷ nguyên vũ trụ, cho nên bọn họ mới cam tâm tình nguyện khuất phục.
Hiện giờ bản thân bọn họ chiếm đại thế, công tử Di La Cung cũng chỉ là đám ăn trên ngồi trốc, mua danh chuộc tiếng, xét về tu vi thì cũng chẳng cao minh hơn bọn họ là bao. Bởi vậy, bọn họ mới nảy sinh suy nghĩ ngăn cản Di La Cung, độc chiếm kỷ nguyên thứ mười bảy.
Thế nhưng khi thật sự bắt tay vào hành động, bọn họ mới biết chênh lệnh giữa bản thân và công tử của Di La Cung lớn đến mức nào!
Hạo Thiên Đế đứng dậy, đột ngột tiến về phía trước một bước, sau đó thản nhiên nói:
- Tứ lão Phong Thứ, sao còn không thần phục? Nếu như trẫm kích phát dây đàn một lần nữa, cái gọi là các ngươi vạn năm khổ tu đều sẽ đồng loạt tan thành mây khói! Tân Mục khẽ nhíu mày.
Tân Mục đã sớm đoán được việc đạo tâm của Hạo Thiên Đế sẽ sụp đổ tan rã, thế nhưng không ngờ dáng vẻ của hắn lại trở nên bất kham đến vậy.
Trong trận chiến Nguyên Giới, Vân Thiên Tôn vừa giết chết phân thân Nhị công tử, vừa đánh vào đạo tâm của hắn, khiến đạo tâm của hắn xuất hiện sơ hở.
Trong trận chiến phản công đầu tiên của Diên Khang, Tân Mục giữ chân hắn, hơn nữa còn giữ cho đến khi Giang Bạch Khuê san bằng Huyền Đô, đưa quân tới chỉ viện, khiến hắn mất đi đại thế.
Kể từ khi đó, đạo tâm của Hạo Thiên Đế đã hoàn toàn sụp đổ.
Tân Mục cũng từng gặp tình huống tương tự như vậy.
Sau khi Hạo Thiên Đế chiếm được U Đô, đạo tâm của Tân Mục cũng đã từng hoàn toàn sụp đổ, định lên Thiên Đình nhận tội và quỳ gối đầu hàng.
Nhưng điểm khác biệt lại là, tin tức của Đạo Tổ và Đại Phạn Thiên Vương Phật mà Ngọc Thần Tử mang đến lúc đó chẳng khác nào như đem tới một tia hy vọng cho hắn. Khi đó, cục diện của Diên Khang trước mắt chỉ có thể xoay chuyển dựa vào chút hy vọng ít ỏi này, chiến thắng Thiên Đình tưởng chừng như là điều không thể.
Hạo Thiên Đế cũng có hy vọng giống như vậy. Hy vọng này đến từ thành Ngọc Kinh Tổ Đình, thế nhưng hắn đã không thể cứu lấy đạo tâm, giúp mình tiến xa hơn nữa.
Đó là bởi vì mục đích của Tân Mục và Hạo Thiên Đế không hề giống nhau.
Tần Mục làm tất cả mọi thứ vì để thực hiện lý tưởng hoài bão của mình, vì để có được quyền sống sót, quyền bình đẳng, vì để khiến thần phục vụ cho con người, phổ biến quan niệm cuộc sống hàng ngày của bách tính chính là đại đạo Thánh Nhân.
Sau khi mất hết niềm tin, bất cứ hy vọng nào cũng đều có thể đưa hắn đến gần hơn với lý tưởng hoài bão của mình, bởi vậy đạo tâm của hắn mới ngày càng mạnh mẽ.
Hạo Thiên Đế làm tất cả mọi thứ vì khát vọng quyền lực của mình, đạo tâm của hắn cũng được xây dựng trên cơ sở khát vọng quyền lực.
Cho dù hắn nhận được sự ủng hộ của thành Ngọc Kinh Tổ Đình, thế nhưng đạo tâm của hắn cũng không thể quay về giống như trước đây, bởi vì thành Ngọc Kinh đang nắm giữ lấy hắn, trở thành chúa tể của hắn, mà hắn cũng chỉ là một con rối gỗ mà thôi.
Hắn cách việc độc chiếm quyền lực càng ngày càng xa.
- Tứ lão Phong Thứ, quỳ lạy ta, quỳ lại trầm! Hạo Thiên Đế nhìn về phía bốn người, lạnh lùng nói:
- Trẫm muốn sử dụng sức mạnh của các ngươi! Trâm ra lệnh cho các ngươi lập tức truyền lệnh xuống, bắt giữ Thất công tử Tân Mục, tiêu diệt đám nghịch tặc Diên Khang!
Tứ lão Phong Thứ do dự trong chốc lát. Bốn người liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn thi thể Phong Hóa Liên ngã trên tế đàn, chần chừ mãi không quyết định.
Máu chảy ra từ thi thể của Phong Hóa Liên nhuộm đỏ cả vùng tế đàn này, thế nhưng huyết tế bên trong Tổ Đình vẫn còn hoạt động, cho nên nó nhanh chóng cắn nuốt huyết khí, không nhanh không chậm tiến hành trao đổi năng lượng.