Chương 2599: Cường giả tuyệt thế (2)
Chương 2599: Cường giả tuyệt thế (2)Chương 2599: Cường giả tuyệt thế (2)
Tứ lão Phong Thứ đánh đến đỏ cả mắt, không phân đúng sai, không phân trắng đen, chỉ điên cuồng ra tay về phía bọn họ.
Tân Mục nhíu mày, liếc nhìn về phía cái rương kia, trâm giọng nói:
- Nguyệt, được rồi.
Nguyệt Thiên Tôn thu cổ cầm lại. Một bông hoa đào bỗng dưng nở rộ trên ngón tay nàng, cánh hoa rơi xuống càng lúc càng nhiều, đợi đến khi Lê Thứ và Thương Nham Thúy xua tan hoa đào thì bóng dáng của Tân Mục và Nguyệt Thiên Tôn đã biến mất.
- Tứ lão Phong Thứ đúng là mạnh mẽ dũng cảm.
Nguyệt Thiên Tôn đưa theo Tần Mục rời khỏi Thiên Đình, lúc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tứ lão Phong Thứ đang bao vây điện chủ Hoan Hỉ và Hạo Thiên Đế, hơn nữa còn chiến đấu rất thảm khốc, đánh đến mức Thiên Đình gần như biến thành một vùng phế tích!
- Bản lĩnh của bốn lão giả này hơn người, thế nhưng không phải là đối thủ của sợi đàn kia của Tứ công tử.
Tần Mục nhìn về phía xa, tỏ vẻ lo lắng:
- Điều mà ta lo lắng chính là Tứ công tử đại sát tứ phương sẽ khiến cho Di La Cung giáng xuống nhanh hơn.
Thời điểm Tứ công tử gảy dây đàn lần thứ nhất, quả thật Tần Mục rất kinh ngạc, bởi lẽ dưới đòn đánh ấy, ngay cả người thành đạo cũng hồn phi phách tán. Đương nhiên đó là do Tứ công tử đã có sự chuẩn bị từ trước, không phải là thủ đoạn bình thường.
Nhưng cho dù là như vậy đi chăng nữa thì tứ lão Phong Thứ vẫn không phải là đối thủ của Tứ công tử, huống chỉ là bên cạnh còn có thêm một điện chủ Hoan HỈ?
Đúng lúc này, một loạt âm thanh "lọc cọc lọc cọc" vang lên. Một cái rương nhanh chóng chạy ra khỏi Thiên Đình, tới gần Tân Mục, thân mật cọ vào bàn chân Tân Mục mấy cái.
Tân Mục mỉm cười, lấy nửa thân dưới của điện chủ Sở Ca ra, cười nói:
- Muốn không?
Cái rương vội vàng nhảy cẵng lên, cố gắng lấy món bảo vật này rồi cất vào trong người, thế nhưng từ đầu đến cuối lúc nào cũng chỉ thiếu một chút.
Tần Mục cười ha hả, đưa mắt nhìn nam tử lạ lẫm đang bước tới. Nam tử kia râu ria xôm xoàm, trông rất oai phong, vả lại cũng không giống Nhân tộc, trên mặt mọc đầy vảy thăn lằn, trên đỉnh đầu cũng có mấy cái xương thắn lằn dựng đứng lên. - Tỉnh Ngạn.
Tân Mục mỉm cười rồi nói.
Nam tử kia đánh giá nửa thân dưới của điện chủ Sở Ca, ánh mắt trông vô cùng khác thường, đồng tử dựng thẳng lên. Hắn hỏi:
- Thân thể của người thành đạo?
- Điện chủ Sở Ca - một trong bảy mươi hai điện chủ của Di La Cung, có lẽ là điện chủ có thực lực cường đại nhất.
Tân Mục nói:
- Để đối phó hắn, ta cũng đã tốn không ít công sức.
Tinh Ngạn gật đầu:
- Ta muốn nó. Ngươi cần ta làm việc gì?
Tân Mục đặt quan tài Thái Dịch xuống đất:
- Mở chiếc quan tài này, giúp người bên trong bình an ra ngoài.
Tinh Ngạn bước lên phía trước, kiểm tra một phen, sau đó nói:
- Chiếc quan tài này hoàn mỹ hơn chiếc ta làm cho ngươi nhiều. Nếu như là trước đây thì ngay cả ta cũng không mở được.
Tân Mục nhíu mày, Tinh Ngạn tiếp tục nói:
- Thế nhưng chiếc quan tài này đã bị dây đàn của Tứ công tử gọt đi một lớp, xuất hiện lỗ hổng, chỉ cần cho ta thời gian nửa năm, ta sẽ mở chiếc quan tài này ra.
Tân Mục nhíu mày:
- Nửa năm quá lâu, ba tháng thế nào?
Tỉnh Ngạn thản nhiên nói:
- Trong thời gian ba tháng, ta chỉ có thể đảm bảo đưa cho ngươi một kẻ tàn phế. Tân Mục đau đầu, nghiến răng nói:
- Vậy thì nửa năm! Cho dù có như thế nào đi chăng nữa thì ngươi cũng phải cứu hẳn ra ngoài sao cho hoàn chỉnh.
Tân Mục giao nhục thân của điện chủ Sở Ca cho Tinh Ngạn rồi nói:
- Ngươi mang quan tài đi đi, nửa năm sau ta sẽ tới gặp người trong quan tài! Nếu như không gặp được, ngươi cũng biết thủ đoạn của ta rồi!
Tinh Ngạn không thèm quan tâm đến lời uy hiếp của hắn, ánh mắt nhìn Tân Mục cứ là lạ. Hắn nói:
- Chất lượng của chiếc quan tài thuộc hàng thượng phẩm, cho dù ngươi có tìm kiếm mấy ngàn năm trong Tổ Đình cũng không thể tìm ra thứ nguyên liệu làm được chiếc quan tài tốt như vậy. Ngươi thật sự nỡ đưa chiếc quan tài này cho ta sao? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta chiếm làm của riêng à? Tân Mục bật cười, nói:
- Đạo hữu, chẳng lẽ ngươi còn có thể độc chiếm chiếc quan tài này, để bản thân mình vào trong đó nằm hay sao?
Tinh Ngạn ngẫm nghĩ, gật đầu, nhìn chằm chằm vào quan tài rồi nói:
- Ta cũng rất muốn thử. Chất lượng của chiếc quan tài này vô cùng tốt.
Nguyệt Thiên Tôn không thể hiểu nổi, đánh giá Tinh Ngạn một phen, sau đó thâm nhủ:
- Hình như cơ thể này của Tinh Ngạn không phải là cơ thể thật của hắn thì phải? Rốt cuộc hắn trông như thế nào vậy?
Nàng càng ngày càng tò mò:
- Mục Thiên Tôn, Hư Sinh Hoa, Giang Bạch Khuê, Tinh Ngạn, Hoa Quyên Tú, Tư Ấu U và Tân Phượng Thanh, tính ra Thiên Tôn ở thời đại này cũng không hề ít, chẳng kém gì những năm đầu Long Hán! Những người này đều là nhân vật có thành tựu đặc biệt trong lĩnh vực của riêng mình, nếu như nói về việc đóng góp cho hệ thống tu luyện, chắc hẳn Hư Sinh Hoa còn phải xếp trước Tân Mục.
Mà sự đóng góp của Tinh Ngạn lại nằm ở những cống hiến đáng kinh ngạc của hắn cho Văn Đạo Viện.