Chương 2642: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong (2)
Chương 2642: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong (2)Chương 2642: Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong (2)
- Sư phụ đã từng nói với ta, tính cách của ta quá hung bạo, muốn ta phải suy nghĩ cẩn thận rồi mới làm. Hắn nói ta cười rất đẹp, rất ngây thơ, vì vậy mới đặt cho ta một đạo hiệu, tên là Hoan Hỉ. Hắn hy vọng ta có thể nở một nụ cười mỗi khi bốc đồng, lúc cười phải ngẫm nghĩ lại, sau đó bước ra khỏi cơn bốc đồng đó. Hắn hy vọng ta có thể cười mãi, giữ được vẻ ngây thơ trong đạo tâm. Từ khi tu hành đến nay, ta cũng làm như những gì hắn kỳ vọng, thường xuyên mỉm cười với thế gian, chuyện ngu xuẩn cũng bớt đi rất nhiều.
Thương Quân hờ hững nói:
- Quả thật ngươi cười lên rất đẹp.
Tiếng đàn vọng ra từ trong rừng đạo thụ, bóng dáng thấp thoáng của Nguyệt Thiên Tôn và Giang Bạch Khuê đang phá giải khu rừng này cũng dần tới gần.
Rừng đào lan rộng, phạm vi bao phủ càng lúc càng lớn.
Điện chủ Hoan Hỉ thở dài, thế nhưng máu tươi lại chợt trào ra từ cổ họng của nàng. Nàng điều chỉnh khí tức, chậm rãi hạ cái chân còn lại, khoanh chân ngồi xuống, nụ cười trên mặt chợt biến mất:
- Sư phụ nói, khi ta không cười nữa, đó là lúc ta nguy hiểm nhất. Nguy hiểm này không chỉ nhắm vào đối thủ của ta, mà còn nhắm vào chính ta. Bởi vì khi ta không cười, đó là lúc ta không tỉnh táo nhất.
Phía sau nàng, từng tầng Đạo Cảnh ầm ầm bùng nổi
Thương Quân chậm rãi tra thanh đao. trong tay vào vỏ, cơ thể cũng chậm rãi khom xuống.
Lĩnh vực Sát Đạo ba mươi sáu trọng thiên hình thành dưới chân hắn. Cơ thể hắn kéo căng, có cơ bắp thả lỏng, có cơ bắp siết chặt, có cơ bắp lại đàn hồi hệt như lò xo.
Hai người vào tư thế chuẩn bị.
Ánh mắt của điện chủ Hoan Hỉ khóa chặt lấy Thương Quân. Nàng thấp giọng nói:
- Thương Quân, ngươi tự tay hủy diệt kỷ nguyên thứ mười sáu sinh ra ngươi, sau đó còn phát điên trong đại kiếp hủy diệt, giết chết người thành đạo. Đại công tử Thái Thượng không lấy mạng người, nhưng ta thì khác.
Ầm!
Nàng tung người nhảy lên, đạo quang chói lòa phát ra từ hai nửa của Bảo Điện, khiến Bảo Điện tan rã trong đạo quang. Điện chủ Hoan Hỉ nói:
- Điện còn đạo còn, điện hủy đạo vong! Hôm nay, ta dùng đạo hạnh của mình, tiễn tên ma đầu là ngươi và ta cùng lên đường!
Giờ phút này, chiến ý của nàng đã dâng cao đến giới hạn trước nay chưa từng cóI
Nếu như nàng chạy trốn, cho dù là Nguyệt Thiên Tôn cũng không thể giữ được nàng, thế nhưng nàng lại ở lại, quyết chiến sinh tử với Thương Quân!
Trong lòng điện chủ Hoan Hỉ có một quan niệm đang chèo chống nàng, khiến nàng ngăn cản Thương Quân, khiến nàng không tiếc tính mạng quyết chiến một trận để giết chết Thương Quân, đổi lấy cơ hội giáng xuống cho người thành đạo của Di La Cung.
Nguyệt Thiên Tôn và Giang Bạch Khuê có quan niệm của riêng mình, Thương Quân cũng có quan niệm của riêng mình. Quan niệm ấy chống đỡ bọn họ chiến đấu với kẻ mạnh, đạt được nguyện vọng của mình.
Mà điện chủ Hoan HỈ cũng có.
Quan niệm của nàng là quan niệm của Di La Cung. Chính bởi vì nó là quan niệm của Di La Cung, cho nên mới khiến người thành đạo của mười sáu kỷ nguyên vũ trụ coi Di La Cung là thánh địa trong lòng mình.
Vì quan niệm này, bọn họ có thể xông pha khói lửa, có thể chống lại tất cả.
Dù rằng chủ nhân Di La Cung đã không còn, thế nhưng chỉ cần quan niệm này còn tồn tại, Di La Cung sẽ không giải tán.
Trong lòng nàng, quan niệm của Di La Cung tuyệt đối không sai, quan niệm của chủ nhân Di La Cung cũng tuyệt đối không sai, thứ sai chỉ có thể là của người khác!
Là một điện chủ, nàng buộc phải bảo vệ quan niệm này của Di La Cung! Thương Quân vung đao, nghênh tiếp điện chủ Hoan Hỉ ngay thời điểm đạo quang đạo diễm của nàng hừng hực nhất!
Điện chủ Hoan HỈ có quan niệm của riêng nàng, Thương Quân cũng có quan niệm của riêng hắn.
Hắn rất muốn bảo vệ chúng sinh của kỷ nguyên thứ mười sáu, muốn kiếm tìm cho bọn họ một thái bình thịnh thế, bởi vậy mới giết chết tất cả những kẻ lẻn qua, tất cả những người thành đạo cướp đoạt sức sống của kỷ nguyên thứ mười sáu!
Song hắn lại thất bại.
Thời điểm hắn thành đạo cũng là lúc hắn trở thành đại ma đầu hủy diệt kỷ nguyên thứ mười sáu. Hắn muốn bảo vệ chúng sinh, nhưng lại trở thành đao phủ tàn sát chúng sinh.
Kể từ khi đó, đạo tâm của hắn không thể gượng dậy. Lỗi lâm của hắn không tài nào bù đắp nổi.
Thế nhưng sau khi gặp được Tần Mục, đạo tâm của hắn như được tôi luyện một lần nữa, hắn lại tìm thấy quan niệm của bản thân mình.
Hắn không thể bảo vệ được chúng sinh của kỷ nguyên thứ mười sáu, trở thành tội nhân của kỷ nguyên thứ mười sáu, thế nhưng chúng sinh của kỷ nguyên thứ mười bảy cũng là chúng sinh, hắn tuyệt đối không cho phép bi kịch lại tái diễn, hắn không thể cứ sai rồi lại sai mãi!
Cho dù quan niệm của Di La Cung cao thượng đến cỡ nào, tốt đẹp ra sao, từ đầu đến cuối vẫn chỉ là sâu mọt của vũ trụ này!
Hắn phải bảo vệ vùng đất yên bình này.
Trong lần va chạm chính diện thứ nhất trên không trung của hai người, điện chủ Hoan Hỉ khống chế Bảo Điện đang tan rã, vô số đạo liên đan xen với nhau đâm vào trong cơ thể của Thương Quân. Nàng cao giọng nói:
- Cùng theo ta lên đường!
Bùm bùm bùm!