Chương 2667: Khuỷu tay xoay ra bên ngoài (3)
Chương 2667: Khuỷu tay xoay ra bên ngoài (3)Chương 2667: Khuỷu tay xoay ra bên ngoài (3)
Điện chủ Phượng Hoàng giật mình thon thót, bay lên không trung, hóa thành Phượng Hoàng lửa bay lượn trên mặt biển Hỗn Độn, lao nhanh về phía Tân Mục!
Nàng áp sát mặt biển, tốc độ cực kỳ nhanh, khiến nguyên khí Hỗn Độn trên mặt biển tách làm đôi. Thời điểm nàng sắp lao tới, một phiến lá sen trên mặt biển đột nhiên cuộn lên, bao bọc lấy nàng!
Điện chủ Phượng Hoàng không kịp trở tay, cố gắng giấy giụa thoát khỏi lá sen, sau đó vỗ cánh bay lên, song lại vô ý lao qua một Hỗn Độn Luân.
Hỗn Độn Luân kia xoay tròn, thân thể nàng vặn vẹo, một loạt âm thanh răng rắc vang lên từ trong cơ thể nàng.
Điện chủ Phượng Hoàng tự biết không ổn, đột nhiên vỗ cánh, một cây ngô đồng nhô lên khỏi mặt đất, hơn nữa còn phát triển càng ngày càng lớn trong Hỗn Độn Luân, chống đỡ Hỗn Độn Luân, khiến uy năng của Hỗn Độn Luân không thể bạo phát.
Khi áp lực chợt nhẹ đi, nàng bèn đáp xuống cây ngô đồng thở dốc. Đúng lúc đó, năm chiếc Hỗn Độn Luân khác lại bay tới. Sáu chiếc Hỗn Độn Luân chồng chất lên nhau, cây ngô đồng lập tức đứt gãy, vỡ tan!
Điện chủ Phượng Hoàng võ cánh bay lên, có điều thời điểm nàng vỗ cánh, đôi cánh của nàng lại nổ tung, hóa thành từng đám nguyên khí Hỗn Độn rồi rơi xuống.
Nàng lao ra bên ngoài, song còn chưa thoát khỏi Hỗn Độn Luân đã hóa thành một đám nguyên khí Hỗn Độn rơi xuống biển.
Một bên khác, cây gậy gỗ do cây thế giới hóa thành trong tay Hoàng Đường đã đánh đến trước người Tần Mục. Khoảnh khắc kiếm quang của Tần Mục biến mất, cây gậy gỗ kia 'cạch" một tiếng điểm lên trên lồng ngực hắn.
Uy năng khủng bố ẩn chứa bên trong đòn đánh đó bùng nổ, khiến cơ thể của Tần Mục bay ngược về phía sau.
Vụt!
Hoàng Đường dùng sức xoay gậy. Cây gậy gỗ xoay tròn trong tay hắn, tán cây ở đầu gậy nhanh chóng sinh trưởng càng ngày càng lớn, hóa thành một cây thế giới giới, mạnh mẽ đánh về phía người Tân Mục lần nữa!
Cành lá trên cây thế giới kia như vô số thanh kiếm, lá cây như vô số bàn tay, liên tục đánh lên người Tần Mục không biết bao. nhiêu đòn hệt như mưa bão đánh lên hoa lêt
Đây không phải là bản lĩnh của Hoàng Đường, mà là Vô Nhai lão nhân đang mượn tay Hoàng Đường để công kích Tân Mục! Tân Mục lảo đảo lùi về phía dòng sông Hỗn Độn ở sau lưng.
- Rơi vào dòng sông Hỗn Độn rồi!
Hoàng Đường mở to mắt, lộ ra vẻ vui mừng, nhìn bước chân của Tần Mục đã đạp xuống dòng sông Hỗn Độn!
Đúng lúc này, một đài sen Quy Khư nhô lên khỏi dòng sông Hỗn Độn, nâng cơ thể Tân Mục lên. Đài sen nổi bập bềnh trên mặt sông, bàn chân của Tần Mục vẫn chưa hề dính lấy chút nước sông nào.
- Vô Nhai, ngươi quên rồi sao? Ta đã đánh với ngươi nửa năm, nhưng ngươi vẫn không thể khiến ta rơi xuống dòng sông Hỗn Độn!
Tân Mục đứng trên đài sen, thôi thúc đại đạo Thái Dịch hóa thành một cây rìu, sau đó vung một rìu nghênh đón cây thế giới nhỏ đang quét ngang tới:
- Ngươi dùng hết sức còn như thế, huống chỉ đây chỉ là một nhánh cây?
Hoàng Đường ra sức đánh tới, uy lực của cây thế giới nhỏ bé kia chợt bản ra, từng chiếc lá hóa thành chư thiên ba mươi sáu tầng. Một cái cây như thể treo lơ lửng vô số chư thiên, đè về phía Tân Mục!
Ánh rìu va chạm với cây thế giới, bổ đôi từng chư thiên, chém vào bản thể của cây thế giới nhỏ bé này.
Uy lực của hai bên bùng nổ, đài sen Quy Khư dưới chân Tần Mục nhanh chóng xoay tròn, không ngừng lướt ngang dọc theo mặt sông, đồng thời cũng bị một năng lượng cường đại đẩy đi, vượt từ dòng sông Hỗn Độn này sang dòng sông Hỗn Độn khác!
Hoàng Đường chạy nhanh như bay, thôi thúc uy lực của cây thế giới nhỏ đến cực hạn, trong thoáng chốc hai người đã vượt qua từng dòng sông.
Đột nhiên, một tiếng "răng rắc" vang lên, tán cây của cây thế giới nhỏ kia bay ra, rõ ràng là đã bị một chiêu Thái Dịch Phạt Thụ của Tân Mục chặt đứt!
Hoàng Đường nâng thân cây của cây thế giới lên, đánh về phía đầu Tân Mục. Đúng lúc này, cây rìu Thái Dịch trong tay Tân Mục biến mất, một đường kiếm quang đâm tới, xuyên thẳng qua mi tâm của Hoàng Đường!
Phá Kiếp!
Bùm!
Đòn đánh của hai người đều đánh trúng đối phương. Tần Mục bị đánh ngã khỏi đài sen Quy Khư, rơi về phía dòng sông Hỗn Độn, trượt dài trên mặt sông. Hoàng Đường bay ngược về phía sau, cơ thể dán sát vào mặt sông, máu thịt ở phần lưng bị đại kiếp hủy diệt ăn mòn, chẳng mấy chốc đã huyết nhục lẫn lộn!
Thời điểm lùi đến dòng sông Hỗn Độn thứ mười, cuối cùng Tân Mục cũng đứng vững lại được. Đột nhiên, trước mắt hẳn hoa lên, chỉ thấy điện chủ Hợp Hoan bay tới, nhằm ngay lúc hắn vừa chiến đấu với cây thế giới, sức lực cũ vừa đi, sức lực mới còn chưa tới!
- Thất công tử, mời lên đường!
Mi tâm của điện chủ Hợp Hoan chợt nứt ra. Bên trong mi tâm của nàng là một vùng tử quang mờ mịt mênh mông, trong tử quang có thể lờ mờ nhìn thấy một tòa đại điện nguy nga tráng lệ.
Tòa đại điện kia không giống như nằm trong mi tâm của nàng, mà giống như đang nằm trong dòng sông Hỗn Độn của kỷ nguyên thứ mười sáu!
Ầm!
Cửa điện mở rộng, chỉ thấy một bóng người hiên ngang đang ngồi trong điện, cơ thể không hề nhúc nhích, nhưng một bàn †ay lại đánh tới!