Chương 2671: Nơi thí luyện thành đạo (2)
Chương 2671: Nơi thí luyện thành đạo (2)Chương 2671: Nơi thí luyện thành đạo (2)
Vậy thì chẳng phải lý tưởng này cũng giống với của ngươi hay sao?
Đột nhiên, bóng người nàng xuất hiện bên trái Kim Thuyền, định leo lên thuyền.
Tân Mục biến sắc, năm ngón tay phải giang rộng ra, tạo thành ấn pháp nút thắt dây đỏ.
Nhị công tử Vô Cực cười ha hả, ngửa mặt ngã về phía sau, rơi xuống biển:
- Chỉ dựa vào sức mạnh của ngươi và mấy kẻ cá chết tôm nát này thì không thể chống lại Di La Cung. Ngươi không quay về quá khứ thì không giết được lão Tam lão Tứ, mà ngươi thả ta ra, ta sẽ giúp ngươi trừ khử bọn họ!
Tùm!
Nàng hưng phấn nhảy lên khỏi mặt nước hệt như một con cá đang sinh sống trong biển Hỗn Độn, năm sợi xích của nút thắt dây đỏ như thể những chiếc vây cá dài, trông vô cùng lộng lẫy.
Tõml
Nàng lại nhảy vào trong nước, giọng nói đầy dụ dỗ:
- Chỉ có Nhị công tử và Thất công tử của Di La Cung liên thủ với nhau thì mới có thể hủy diệt Di La Cung! Ta còn có thể giúp ngươi trừ khử Vô Nhai lão nhân. Lão già này bụng dạ xấu xa, chúng ta giết chết hắn, luyện chế hắn thành bảo vật, bảo vật này sẽ thuộc về ngươi! Ta còn có thể giúp đỡ ngươi giết chết đám người khai thiên!
Nàng hào hứng nói:
- Đám người khai thiên đang lẩn trốn của Thiên Đô còn tà ác hơn những gì ngươi tưởng tượng nhiều, muốn giết chết bọn chúng cũng không hề dễ dàng gì! Nhưng ta có thể làm được! Lão Thất! Kim Thuyền Độ Thế đột nhiên bị mái tóc trắng của nàng giữ chặt, không thể tiến về phía trước. Cơ thể của Nhị công tử Vô Cực trồi lên ở trước mũi thuyền, dùng con mắt ở trên cao nhìn Tân Mục ở phía dưới:
- Lợi ích khi liên thủ với ta nhiều đến như vậy, ngươi còn do dự cái gì?
Đám người Linh Dục Tú và Hư Sinh Hoa cũng hơi lung lay, quả thật lời nói của công tử Vô Cực khiến người ta động lòng. So với Di La Cung và Vô Nhai lão nhân mà nói, thực lực của Diên Khang quá nhỏ bé và yếu ớt, huống chỉ còn có một đám người khai thiên thần bí khó lường của Thiên Đô.
Chỉ dựa vào bọn họ, dưới tình huống không có Tần Mục, đối phó với một cường giả cấp điện chủ đã là vô cùng miễn cưỡng.
Thực lực của Tân Mục vô cùng phi phàm, thế nhưng dù gì Diên Khang chỉ có mỗi một Tân Mục, cho nên lần nào cũng đều là Tân Mục liều mạng, dốc hết tất cả trí tuệ để ngăn cản Di La Cung giáng xuống, ngăn cản Vô Nhai lão nhân!
Mỗi một lần, không phải là Tân Mục bị đánh cho sức cùng lực kiệt, thì cũng là bị trọng thương gần chết.
Mà lần này cũng như vậy. Nếu như không có Tần Mục liều mạng dốc toàn lực ngăn cản cây thế giới nhỏ của Vô Nhai lão nhân và thần thông của Tam công tử, bọn họ cũng khó lòng thoát chết!
Nếu như có sự giúp đỡ của Nhị công tử, vậy thì áp lực của Tần Mục sẽ nhỏ đi rất nhiều, mà Diên Khang cũng sẽ không phải lo lắng đến việc bị hủy diệt.
Tần Mục ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của Nhị công tử Vô Cực, đột nhiên cười nói:
- Nhị tỷ, ngươi nói khoa trương đến mức khiến ta cũng không nhịn được mà động lòng. Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề. Hắn đột nhiên dùng đạo ngữ Hồng Mông, trầm giọng hỏi:
- Sau khi tiêu diệt Di La Cung, Vô Nhai lão nhân và Thiên Đô, Nhị tỷ định đối mặt với vũ trụ này như thế nào?
Việc hắn dùng đạo ngữ Hồng Mông để hỏi khiến Nhị công tử Vô Cực không kịp trở tay, đạo vấn trực tiếp đánh vào đạo tâm của nàng!
Nếu như Nhị công tử Vô Cực nói dối, vậy thì sẽ làm trái đạo tâm, tự tổn hại đến †u vil
Nhị công tử Vô Cực khẽ sửng sốt, cũng dùng đạo ngữ đáp lại, trong lời nói có chút tức giận.
Hai người dùng đạo ngữ Hồng Mông một hỏi một đáp. Đối với những người khác, ngôn ngữ mà bọn họ sử dụng vô cùng khó hiểu, ẩn chứa ngàn vạn ảo diệu, khó lòng phỏng đoán được hàm nghĩa bên trong. Hư Sinh Hoa nhìn về phía Lam Ngự Điền, Lam Ngự Điền cũng nhíu mày, dốc lòng suy nghĩ một lát, sau đó thẹn thùng nói:
- Ta cũng chỉ nghe hiểu được một hai âm tiết...
Tân Mục nghiêm mặt, phất tay áo:
- Nhị tỷ, mời quay về đi!
Nhị công tử Vô Cực tức giận hừ một tiếng, đang định lên cơn, nhưng lại lo lắng hắn kích phát nút thắt dây đỏ, bèn ngửa mặt lên rơi xuống biển.
Tần Mục nhìn về phía mũi thuyền, chỉ thấy gương mặt trên mặt biển của nàng chậm rãi chìm xuống. Hai người nhìn nhau, Nhị công tử Vô Cực dần dần chìm xuống đáy biển, những sợi tóc trắng quấn quanh Kim Thuyền Độ Thế cũng lần lượt buông ra.
Kim Thuyền Độ Thế chạy đến dưới hoa sen Quy Khư của kỷ nguyên thứ mười bảy, sau đó bay lên dọc theo thân sen. Linh Dục Tú thấp giọng nói:
- Phu quân, Nhị công tử nói gì vậy?
- Nàng nói, kỷ nguyên thứ mười bảy không hề hoàn mỹ, nếu muốn tạo ra một thế giới hoàn mỹ, đương nhiên cần phải hủy diệt kỷ nguyên thứ mười bảy.
Tân Mục thở dốc, trầm giọng nói:
- Lần này ta tới khu vực phế thải của Chung Cực Hư Không, gặp được Đại công tử Thái Thượng, lĩnh ngộ ra một đạo lý rất đơn giản, đó là dựa núi núi đổ, dựa tường tường sập, cho nên không thể dựa dẫm vào bất cứ ai trên thế gian này, trong đó bao gồm cả Thái Dịch! Chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!