Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2624 - Chương 2673: Lại Tiến Vào Di La Cung

Chương 2673: Lại tiến vào Di La Cung Chương 2673: Lại tiến vào Di La CungChương 2673: Lại tiến vào Di La Cung

Thế nhưng người mà bọn họ muốn tìm kiếm lại không phải là Thái Dịch, mà là chủ nhân Thiên Đô.

Hư Sinh Hoa không hiểu:

- Có gì khác nhau sao?

- Thái Dịch một mình hành động, độc lai độc vãng, mà chủ nhân Thiên Đô lại là người đứng đầu của Thiên Đô. Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất.

Tân Mục nói:

- Chắc chắn Thái Dịch và chủ nhân Thiên Đô không hề giống nhau, thế nhưng cụ thể khác nhau ở chỗ nào thì ta cũng không rõ, có lẽ Lăng Thiên Tôn mới có thể giải thích được.

Lam Ngự Điền nói: - Ca, ngươi chữa trị cho Thái Dịch, vậy thì chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao? Thành tựu của ngươi trên phương diện thân thông Hồng Mông cũng cao hơn.

Hư Sinh Hoa và Giang Bạch Khuê cùng gật đầu.

- Bên trong Hỗn Độn Điện của ta có quan tài táng đạo, có cây thế giới nhỏ, cho nên ta còn cần phải vào trong một chuyến, xử lý cánh tay bị trấn áp ở trong đó của 'Tam công tử.

Tần Mục thở dài một tiếng, nghiêm túc nói:

- Hơn nữa còn có thành Ngọc Kinh Tổ Đình và đám người dưới trướng Vô Nhai lão. nhân. Hai thế lực lớn này khó tránh khỏi sẽ rục rịch. Ta cũng cần phải đi xung quanh một lượt, nên trấn áp thì phải trấn áp, nên giết thì giết. Vả lại, lông giam Tổ Đình vẫn chưa đủ vững chắc, ta cần phải không ngừng gia cố. Việc ta cần làm quá nhiều, cho nên không có thời gian trị thương cho Thái Dịch. Ta truyên thụ thân thông đạo pháp của Di La Cung cho các ngươi, các ngươi cũng có thể nhân cơ hội này nâng cao thực lực của bản thân, tranh thủ sớm ngày thành đạo, ta cũng sẽ không phải lao lực đến thế nữa.

Ba người vốn nghi ngờ hắn ngại chữa trị cho Thái Dịch vì quá phiền phức, bởi vậy mới ném cho bọn họ, nghe vậy thì ai nấy không khỏi sinh lòng áy náy.

Kim Thuyền Độ Thế đáp xuống đất, Tần Mục đưa mọi người xuống thuyền, chỉ để lại một mình Linh Dục Tú. Kim Thuyền càng ngày càng thu nhỏ, chở theo bọn họ bay đi.

Một lúc sau, cái bóng trên Kim Thuyền của Tần Mục đột nhiên lắc lư, sau đó bóng dáng của Thương Quân xuất hiện, song lại bị Tân Mục ném ra khỏi thuyền.

Giang Bạch Khuê ngẩng đầu nhìn lên, nói với Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền:

- Chúng ta không đoán sai, là do hắn ngại phiền phức. Tất cả mọi chuyện phiên phức hắn đều lười làm, chỉ giỏi vứt cho chúng ta.

Lam Ngự Điền lắc đầu, nói:

- Ca ta không phải người như vậy. Hư huynh, đúng không?

Hư Sinh Hoa từ chối cho ý kiến, nói:

- Chữa trị cho Thái Dịch quan trọng hơn.

Có thể nói, ba người bọn họ là ba người có ngộ tính và tư chất cao nhất. Bọn họ liên thủ với nhau tham ngộ thần thông đạo pháp của Di La Cung mà Tần Mục truyền thụ, sau đó quan sát đạo thương trên người Thái Dịch, trò chuyện qua lại, đương nhiên tốc độ nhanh hơn so với một mình Tần Mục mày mò tìm tòi.

Thế nhưng muốn chữa khỏi cho Thái Dịch thì lại cân bọn họ có thành tựu cao thâm trên phương diện thần thông đạo. pháp của Di La Cung, mà việc này lại cần phải có thời gian.

Lúc này, Kim Thuyền đang ung dung không nhanh không chậm bay về phía thành Ngọc Kinh, Tân Mục và Linh Dục Tú dựa vào nhau ở mũi thuyền, hưởng thụ chút bình yên và ấm áp hiếm có này.

Linh Dục Tú đột nhiên cười nói:

- Phu quân ném Thái Dịch cho bọn họ, liệu rằng có quá ác hay không?

Tần Mục bật cười ha hả:

- Ta tự mình gánh vác tất cả mọi việc, bọn họ sẽ không có cơ hội để rèn luyện, bây giờ cơ hội của bọn họ tới rồi. Huống chi, quả thật chuyện chúng ta cần làm cũng tương đối nhiều.

Hắn nắm tay Linh Dục Tú đi về phía kim điện trên thuyền. Linh Dục Tú ngại ngùng đỏ mặt, dùng một tay che lấy đôi môi, không tình nguyện lắm, nhưng vẫn đi theo bước chân của hắn.

Một lúc sau, Kim Thuyền Độ Thế lung la lung lay, hệt như uống rượu say, đột nhiên đâm phải một ngọn núi, sau đó lại lắc lư bay lên, rồi lại đột nhiên rơi xuống đất, kéo lê mấy vạn dặm rồi mới đột nhiên bay lên không trung, lao vào trong biển mây.

May mà bây giờ Tổ Đình không một bóng người, không cần lo lắng sẽ khiến thế tục kinh hãi.

Không biết bao lâu sau, Kim Thuyền Độ Thế mới chậm rãi bay đến thành Ngọc Kinh Tổ Đình.

Bên trong thành Ngọc Kinh đã có thêm mấy người thành đạo khác của Di La Cung giáng xuống, khi nhìn thấy chiếc Kim Thuyền này thì như gặp phải đại địch. Đột nhiên, Kim Thuyền dường như mất khống chế, rơi xuống đất cái 'râm', sau đó nằm im không nhúc nhích.

Cái chết của ba vị điện chủ là Hợp Hoan, Phượng Hoàng và Tăng Thành đã truyền đến Di La Cung, khiến cho trên dưới Di La Cung đều chấn động.

Mà điều càng khiến người ta chấn động hơn là, Tam công tử Lăng Tiêu bị chém đứt cánh tay phải, khiến ai nấy trong Di La Cung đều hoảng hốt, vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ vừa sợ hãi Thất công tử.

Kinh ngạc là vì Tân Mục chưa thành đạo mà đã có thực lực như vậy. Phẫn nộ là vì Tần Mục là Thất công tử của Di La Cung, nhưng lại ra tay với người nhà. Sợ hãi là vì Tần Mục sẽ giết chết bọn họ mà không luận tội, nếu như bản thân giáng xuống kỷ nguyên thứ mười bảy, e rằng cũng sẽ gặp phải độc thủ của hắn.

Những ngày này, Di La Cung vẫn đang mượn sức mạnh của huyết tế để thúc đẩy người thành đạo mới giáng xuống kỷ nguyên thứ mười bảy, song những người thành đạo giáng xuống kia đều cẩn thận hơn rất nhiều, từ đầu đến cuối không hề dám rời khỏi thành Ngọc Kinh.
Bình Luận (0)
Comment