Chương 2680: Khi ta thành đạo
Chương 2680: Khi ta thành đạoChương 2680: Khi ta thành đạo
Kim Thuyền Độ Thế đột nhiên khựng lại, dừng lại trên mặt sông. Bốn phía xung quanh phong ba bão táp, sóng dữ cuộn trào, gió nóng và gió lạnh cuộn lên cơn sóng lớn hỗn độn, đánh lên Kim Thuyền, trông vô cùng nguy hiểm!
Tân Mục mỉm cười, thản nhiên nói:
- Lão Tam, cánh tay của ngươi đã mọc ra chưa?
Sau lưng hắn, Hỗn Độn Điện bay ra, trấn áp dòng sông Hỗn Độn, phong ba lập tức im ắng lại.
- Có cần ta trả lại cho ngươi không?
Tân Mục cười nói.
Bóng dáng của Tam công tử Lăng Tiêu từ từ nhô lên khỏi dòng sông, Lăng Tiêu Bảo Điện đứng sừng sững phía sau lưng hẳn, phát ra hào quang rực rỡ. Nam Tương Nguyên Quân rùng mình, khẽ nói với Linh Dục Tú:
- Phu nhân công tử, trên chiếc thuyền này có nơi nào có thể tránh một chút không?
Linh Dục Tú ngầm hiểu, bước vào kim điện trên Kim Thuyền cùng với nàng.
Tam công tử Lăng Tiêu tỏ vẻ thờ ơ, duỗi thẳng cánh tay phải của mình ra.
Cánh tay phải của hắn bị Tân Mục đóng định quan tài lên, ghim vào trong quan tài táng đạo, cho nên hắn không thể không tự chặt đứt tay mình, có điều hiện giờ cánh tay phải của hắn đã mọc ra.
Tần Mục mỉm cười, đương nhiên hắn không cho rằng sau khi chặt đứt cánh tay của Tam công tử Lăng Tiêu, đối phương sẽ Vì vậy mà tàn phế.
Hắn nói như vậy chỉ là để đả kích lòng tin của Tam công tử Lăng Tiêu mà thôi. Tam công tử quan sát xung quanh, chỉ thấy hoa sen Quy Khư và cây thế giới của Tân Mục đang cắm rễ xuống dòng sông Hỗn Độn, bảo vệ hai bên Kim Thuyền.
Hiện giờ, hai món bảo vật này lại càng thần kỳ hơn. Đài sen tầng thứ ba của hoa sen Quy Khư đã hình thành, mà cây thế giới cũng ngày một tươi tốt, cành lá xum xuê.
Hắn khẽ nhíu mày.
Sự thay đổi của hoa sen Quy Khư nằm ngoài dự đoán của hắn. Từ khi khiến hoa sen Quy Khư nở hoa cho đến nay, Tân Mục vẫn chưa hề bước chân vào dòng sông Hỗn Độn, cho đến khi Vô Nhai lão nhân dưới gốc cây thế giới ép hắn không thể không để hoa sen Quy Khư cắm rễ trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu, hoa sen Quy Khư mới hóa thành đài sen, hơn nữa còn là đài sen nhị phẩm.
Vô Nhai lão nhân chính là người giúp Tân Mục phát hiện ra phương pháp tu luyện đại đạo Quy Khư, từ đó tiến bộ nhanh chóng.
Không chỉ có vậy, Vô Nhai lão nhân còn "dạy" cho Tân Mục làm thế nào để điều động uy năng và uy lực của cây thế giới, làm thế nào để tu luyện cây thế giới!
Cho nên Tân Mục mới có thể tiến bộ thần tốc trong một thời gian ngắn như vậy!
Tân Mục của trước đây chỉ là không thể bị giết chết, trong khi đó Tân Mục của hiện giờ đã có thể đối kháng với công tử, mà tất cả điều này đều là nhờ công lao của Vô Nhai lão nhân!
- Vô Nhai quá tự phụ.
Tam công tử Lăng Tiêu lạnh lùng nói:
- Trước đây hắn cho rằng bản thân có thể khống chế sư phụ, sau này lại cho rằng bản thân có thể khống chế được công tử của Di La Cung, song lại nhiều lần gặp trắc trở. Bây giờ hắn muốn thử khống chế ngươi, kết quả là chịu thiệt. Chỉ sợ đến bây giờ hắn vẫn chưa biết, hắn dạy dỗ ngươi tốt đến mức nào.
Trong lời nói của hắn không khỏi có chút hâm mộ.
Tần Mục nghe hắn nói mà như gió xuân lướt nhẹ qua mặt, vô cùng đắc ý.
Tam công tử Lăng Tiêu đổi giọng:
- Vậy thì lão Thất, ngươi đã luyện hóa cây thế giới nhỏ của Vô Nhai lão nhân hay chưa?
Tần Mục lắc đầu, kinh ngạc nói:
- Vì sao Tam ca lại nói như vậy? Không phải ngươi không biết, Hỗn Độn Điện kia của ta vô cùng nguy hiểm, nếu như ta đi vào trong đó, chắc chắn sẽ rơi xuống đại kiếp hủy diệt! Sao mà ta dám bước vào!
- Hay lắm lão Thất, bình thường người chỉ gọi ta là lão Tam, nay đột nhiên lại đổi cách xưng hô thành Tam ca, ta lập tức biết ngươi đang nói dối. Chỉ có kẻ trong bụng toàn ý nghĩ rắp tâm hại người như ngươi mới tỏ vẻ thân thiết với kẻ thù như vậy.
Tam công tử Lăng Tiêu lạnh lùng nói:
- Ngươi có đài sen Quy Khư, có thể nổi trên dòng sông Hỗn Độn, không cần phải lo lắng sẽ rơi vào trong đó, cho nên với ngươi mà nói, việc thu hồi cây thế giới nhỏ bị trấn áp trong Hỗn Độn Điện dễ như trở bàn tay. Với thực lực của ngươi, luyện hóa cây thế giới của hắn cũng không tính là chuyện gì quá phiền phức.
Hắn cười ngạo nghề, chắp hai tay sau lưng, nói:
- Cho dù luyện hóa Vô Nhai lão nhân, chiếm làm của riêng, ngươi cũng sẽ không phải là đối thủ của ta. Ngươi dùng dây đàn để uy hiếp lão Tứ, nhưng không uy hiếp được ta. Sống chết của Hạo có liên quan gì đến ta?
Tân Mục bật cười ha hả, con mắt thứ ba mở ra, ánh mắt nhìn về phía người hẳn, sau đó thản nhiên nói:
- Cho nên ta sẽ không dùng tính mạng của Hạo để uy hiếp ngươi.
Hai người nhìn nhau, cùng tỏ vẻ chán ghét không chút che giấu.
Giờ phút này, hai người bọn họ đều cảm thấy đối phương tự phụ không ai bì nổi, mặt mũi trông cực kỳ đáng ghét.
- Ngươi đến gặp sư phụ, ta sẽ không ngăn cản ngươi. Thế nhưng lão Thất à, ngươi không nên đưa con mình tới đây.
Tam công tử Lăng Tiêu dời mắt, nhìn về phía từng tia đạo quang của hoa sen Quy Khư và cây thế giới đang bay về phía kim điện của Kim Thuyền Độ Thế, sau đó nheo mắt lại, nói: