Chương 2685: Đứa con của Mục (3)
Chương 2685: Đứa con của Mục (3)Chương 2685: Đứa con của Mục (3)
Dưới gốc cây, một nữ tử ngẩng đầu ngắm hoa đào, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.
- Kẻ khinh đạo của Thiên Đô!
Tam công tử Lăng Tiêu dừng bước, sa sâm mặt mày.
Kẻ khinh đạo dưới gốc cây kia ngắt một cành đào, khẽ ngửi hoa đào, sau đó trầm giọng nói:
- Thứ tuyệt đẹp như vậy, nhưng lại chỉ là do năng lượng hóa thành, ngươi nói xem có kỳ lạ hay không?
Nàng quay người lại. Nàng chính là Lăng Thiên Tôn - người được Nhị công tử đưa về vũ trụ quá khứ.
- Đứa con của Mục, ngươi không được phép nhúng tay vào. Lão Tam của Di La Cung, ngươi có được sức mạnh cường đại nhất thế gian, thế nhưng đối với ta mà nói, ngươi cũng chỉ là một đống vật chất và năng lượng mà thôi.
Lăng Thiên Tôn nhặt cành đào rồi khẽ phất một cái, cánh hoa đào bay lượn khắp nơi trên dòng sông Hỗn Độn, che khuất bầu trời, bao phủ lấy Tam công tử Lăng Tiêu!
Tam công tử Lăng Tiêu cảm nhận được sát ý đáng sợ không gì sánh bằng. Thực lực của kẻ khinh đạo Thiên Đô vẫn luôn cao thâm khó dò. Sau khi chủ nhân Thiên Đô ngã xuống, nữ tử này lập tức trở thành cơn ác mộng của Di La Cung!
Sáu vị công tử của Di La Cung đã từng gặp nàng, thế nhưng ai nấy đều gặp khó khăn khi giao chiến với nàng, ngay cả Đại công tử Thái Thượng cũng không chiếm được bất kỳ ưu thế nào khi ở trước mặt nàng.
Kẻ khinh đạo kia ra tay không phải là vì ngăn cản hẳn tiêu diệt đứa con của Tân Mục, mà càng giống như đang tìm kiếm một cơ hội để tiêu diệt hắn hơn!
Tam công tử Lăng Tiêu cầm thương trên tay, Lăng Tiêu Bảo Điện xuất hiện sau lưng hắn. Hắn bước chân lên Đại La Thiên, đạo thụ xanh um tươi tối, đạo quả hình thành nên các chư thiên. Hắn sử dụng tất cả thủ đoạn, tất cả những gì bản thân hắn học được và lĩnh hội của hắn đều được phát huy tới cực hạn!
Thế nhưng đòn công kích này của Lăng Thiên Tôn lại khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng.
Lăng Thiên Tôn không hề phá giải chiêu thức của hắn, mà chỉ quan tâm đến việc thi triển thần thông của mình, song chiêu thức thần thông của hẳn lại đang tan rã và hủy diệt ngay trong thần thông của Lăng Thiên Tôn.
Giờ phút này, cuối cùng hắn cũng tin vào việc giữa con người với nhau có một khoảng cách.
Cho dù là thiên tài tuyệt đỉnh nhất thì khoảng cách giữa bọn họ với nhau cũng sẽ là một hạt gạo hoặc là tinh hoa nhật nguyệt.
Thời điểm thần thông của hắn bị phá giải, từng đóa hoa đào thâm nhập vào trong Đại La Thiên của hắn. Bỗng nhiên, hoa đào tản đi, ngay tại thời khắc sắp đánh bại hay thậm chí giết chết hắn, Lăng Thiên Tôn chợt thu chiêu lại!
Trước mắt Tam công tử Lăng Tiêu quang đãng trở lại, mồ hôi lạnh trên người hắn tuôn ra như suối, cây thương trong tay đã bị tàn phá nặng nề, khắp nơi đều là dấu vết gỉ sét.
Khóe mắt hắn co giật dữ dội. Mặc dù thực lực hiện giờ của hắn không bằng thời kỳ đỉnh phong, thế nhưng cũng không thể coi thường, song khi đối mặt với Lăng Thiên Tôn, hắn chỉ cảm thấy tuyệt vọng! Lăng Thiên Tôn nhổ cây đào lên, cây đào hóa thành một chiếc trâm cài tóc. Nàng cẩn thận nhìn về phía sau lưng hẳn, cơ thể chậm rãi lùi về phía sau, sau đó biến mất trong đại kiếp hủy diệt.
Tam công tử Lăng Tiêu quay đầu lại, nhìn thấy Di La Cung trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười bốn.
Bên trong Di La Cung, một gốc đạo thụ đứng sừng sững, tán lá rợp trời, che chở cho người thành đạo của thành Ngọc Kinh.
Dưới gốc đạo thụ, một bóng người quen thuộc đứng ở nơi đó, nhìn hắn từ phía xa.
Tam công tử Lăng Tiêu không nhịn được mà rơi lệ, khom người hành lễ:
- Sư phụ.
Bóng người dưới gốc đạo thụ kia chính là chủ nhân Di La Cung. Vào cuối kỷ nguyên thứ mười bốn, hắn cố gắng cứu người khi đại kiếp hủy diệt bùng nổ.
Lăng Tiêu vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng đó.
Sư phụ thử cứu giúp tất cả mọi người, thế nhưng vẫn thất bại, sau đó mất hết tinh thần. Hắn và những người thành đạo khác của Di La Cung muốn dùng tất cả mọi phương pháp để giải cứu chúng sinh, nhưng lại liên tiếp gặp phải thất bại, khiến hắn bị đả kích rất lớn.
Ngoại trừ người thành đạo ra, Di La Cung không cứu được bất kỳ ai.
Lúc đó, hắn và những công tử khác tới an ủi sư phụ. Dù rằng chủ nhân Di La Cung suy sụp tỉnh thần, nhưng lúc gặp hắn vẫn nở một nụ cười vui mừng, sau đó nói một câu sâu xa với hắn.
Chủ nhân Di La Cung nói hắn không thể cứu được chúng sinh, nhưng lại cứu được Lăng Tiêu. Lúc đó Tam công tử Lăng Tiêu không hiểu được câu nói này, đến bây giờ mới thông suốt.
Chính sự xuất hiện của sư phụ đã khiến cho kẻ khinh đạo là Lăng Thiên Tôn kia kinh hãi bỏ chạy, cứu được hắn.
Chẳng qua thời điểm hắn nghĩ thông suốt điều này, ba kỷ nguyên vũ trụ đã trôi qua kể từ khi hắn được chủ nhân Di La Cung cứu giúp.
- Sư phụ, ngươi yên tâm, ta sẽ kế thừa lý tưởng của ngươi.
Tam công tử xoay người, tiếp tục đuổi theo Tần Mục:
- Ta tuyệt đối sẽ không để đạo chính thống của ngươi biến mất, ta sẽ tiếp tục đi trên con đường của ngươi! Ta tuyệt đối sẽ không để bất cứ ai hủy hoạt đạo chính thống của ngươi!