Chương 2704: Ngươi bị bệnh, cần phải chữa trị
Chương 2704: Ngươi bị bệnh, cần phải chữa trịChương 2704: Ngươi bị bệnh, cần phải chữa trị
Ta để lại Kim Thuyền Độ Thế, nếu như các ngươi không ngăn cản được, vậy thì có thể lên thuyền trốn đi.
Mọi người gật đầu.
Tân Mục thở dài thườn thượt, xoay người rời đi, biến mất khỏi cạm bẫy Tổ Đình.
Khu vực phế thải.
Đám người khai thiên và Thái Dịch du hành trong khu vực phế thải. Nơi này ẩn chứa vô vàn điều thần bí, rất nhiều thứ không thể bị phá hủy bởi đại kiếp hủy diệt và đại kiếp sáng sinh đều bị ném đến nơi đây.
Khu vực này cũng có tàn tích của thành Thiên Đô, cũng có vùng đất mà năm đó người thành đạo của thành Thiên Đô khai thiên, cũng có rừng bia đá mà Đại công tử Thái Thượng dùng để trấn áp tà ma ngoại đạo, ngoài ra còn có vô số dị vật cổ quái khác.
Thái Dịch và đám người khai thiên một lần nữa đi qua di tích của thành Thiên Đô. Đám người khai thiên leo lên trên tế đàn khai thiên, bùi ngùi không dứt, cảm khái mãi không thôi. Người mặt cười nói:
- Những năm này, bọn ta vẫn luôn tìm kiếm thủ lĩnh. Lăng nói, nàng đã đưa nguyên thần của thủ lĩnh tới tương lai, thế nhưng cái người tên Lăng này lại không đáng tin cậy lắm, dù gì nửa đường nàng mới gia nhập thành Thiên Đô chúng ta, hơn nữa đạo tâm của nàng cũng không thuần khiết bằng bọn ta.
Thái Dịch đứng trên hai dấu chân ở chính giữa tế đàn, đây chính là dấu chân mà bản thân hẳn để lại. Khi đứng ở nơi này một lần nữa, hắn cảm thấy vô cùng bùi ngùi xúc động.
Một lúc sau, Thái Dịch nói:
- Tư chất và ngộ tính của Lăng là tốt nhất trong số đám người các ngươi, vì sao sau khi ta chết, các ngươi lại không đi theo nàng?
Ba mươi lăm người khai thiên kia đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu.
- Lăng không hợp để trở thành thủ lĩnh của bọn ta. Nàng nhân từ nương tay, không nhìn thấy bản chất của sinh mệnh.
Người mặt cười nói:
- Sinh mệnh chẳng qua chỉ là một đống vật chất và năng lượng. Nàng cảm thấy đống vật chất và năng lượng đó đáng được tôn trọng, thế nhưng lại phớt lờ những sinh mệnh mà bọn ta tạo ra, thậm chí là thế giới mà bọn ta tạo ra. Bọn ta còn có thể khiến thế giới và sinh mệnh được tạo ra ấy biến thành dáng vẻ mà mình mong muốn! Nàng không làm được điều này. Thủ lĩnh của bọn ta chỉ có một người, đó chính là chủ nhân Thiên Đô.
Thái Dịch nhìn bọn họ, khẽ nhíu mày.
Trước đây hắn cũng từng có suy nghĩ này, bởi vậy mới có đám tùy tùng này.
Có điều bây giờ suy nghĩ của hắn đã thay đổi. Từ khi trở thành Thái Dịch, hắn cố gắng không can thiệp vào tiến trình của kỷ nguyên thứ mười bảy, để mặc cho kỷ nguyên thứ mười bảy tự mình phát triển, hành vi này hoàn toàn khác với chủ nhân Thiên Đô.
- Vì để giải cứu thủ lĩnh, bọn ta dùng quá khứ để tác động đến tương lai, tái hiện lại cảnh tượng thành Thiên Đô khai thiên năm đó ngay tại nơi này cho Thất công tử xem.
Người mặt cười nói:
- Đáng tiếc công tử Hỗn Độn lại khiến bọn ta phải thất vọng. Ngay lúc chuẩn bị chữa trị cho thủ lĩnh, hắn lại do dự. Thủ lĩnh yên tâm, bọn ta nhất định có thể chữa khỏi cho ngươi!
- Chữa khỏi cho ta?
Thái Dịch nhìn đạo thương trên cơ thể mình.
Hiển nhiên thứ mà đám người khai thiên kia nhắc đến không phải là đạo thương được để lại trong trận chiến với Tam công tử và Tứ công tử, mà là suy nghĩ và lý tưởng của Thái Dịch.
Đám người khai thiên này cho rằng, suy nghĩ và lý tưởng hiện giờ của Thái Dịch đang trong trạng thái bị bệnh, không hoàn mỹ, cần phải chữa trị.
Phương pháp mà bọn họ dùng để chữa trị cho Thái Dịch chính là khiến Thái Dịch trở thành chủ nhân Thiên Đô, trở thành vị thủ lĩnh kia trong tâm trí bọn họ! Bọn họ rời khỏi tàn tích của thành Thiên Đô, các loại đồ vật quỷ dị từ trong khu vực phế thải bay tới, nhưng khi đối mặt với đám người khai thiên này thì lại đều rút lui.
Bọn họ tìm kiếm rất lâu trong khu vực phế thải, chỉ thấy phía trước mặt là một loạt chiếc quan tài nối đuôi nhau, đang chạy về phía trước.
Lần trước khi tới đây, Tân Mục cũng gặp phải đám quan tài chặn đường này. Hắn lái Kim Thuyền Độ Thế chạy thẳng qua, nghiền nát không ít quan tài trong số đó, còn những quan tài khác thì đều chạy trốn mất.
- Chư vị đạo hữu!
Người mặt cười kia đứng ở phía trước đám người khai thiên, cất giọng nói:
- Ngày các ngươi thoát thân sắp đến rồi! Chủ nhân Thiên Đô sắp xuất hiện, lúc đó các ngươi sẽ lại có thể nhìn thấy ánh mặt trời, có thù thì báo thù! Mối thù với Di La Cung, mối thù với Thất công tử, các ngươi đều có thể thanh toán hết!
Những chiếc quan tài kia như thể nghe hiểu được lời hắn nói, vui mừng khôn xiết, xiềng xích buộc lên từng chiếc quan tài vang lên âm thanh "leng keng”.
- Công tử Hỗn Độn trấn áp bọn họ là có lý do cả.
Thái Dịch nhắc nhở đám người khai thiên, bao gồm cả người mặt cười trong số đó:
- Nếu như được thả ra, bọn họ sẽ trở nên cực kỳ nguy hại.
Nụ cười trên khuôn mặt của người mặt cười kia trông rất khủng bố:
- Di La Cung mạnh hơn thế lực Thiên Đô chúng ta, bởi vậy Thiên Đô cần bọn họ chống lại Di La Cung. Thủ lĩnh, ngươi thật sự bị bệnh rồi, trước đây ngươi sẽ không nghĩ như vậy.