Chương 2706: Trấn áp đám người khai thiên
Chương 2706: Trấn áp đám người khai thiênChương 2706: Trấn áp đám người khai thiên
Đáng lẽ đám người khai thiên này cũng phải bị đánh thức ký ức năm đó, thế nhưng bọn họ lại không bị ảnh hưởng bởi tiếng quát của hắn chút nào!
- Các ngươi thí nghiệm khai thiên hết lần này tới lần khác, đã hoàn toàn biến thành quái vật rồi.
Lão hán Đông Dương thở dài thườn thượt, buồn bã nói:
- Thất công tử, ta hết cách rồi, ngươi đi ra đi.
Hắn vừa dứt lời, Tân Mục lập tức bước ra khỏi gian phòng phía sau lưng lão bà, trên vai khiêng một chiếc quan tài táng đạo khổng lồ.
Bịch.
Hắn đặt quan tài xuống, lạnh lùng nói: - Bên trong quan tài này chính là người bại liệt mà các ngươi muốn tìm.
Ánh mắt của đám người khai thiên nhìn về phía Tân Mục và chiếc quan tài táng đạo kia. Tân Mục tới đây trước bọn họ một bước, không những sớm hơn bọn họ, mà còn mang theo cả quan tài táng đạo.
Quan tài táng đạo là bảo vật do Đại công tử Thái Thượng làm ra, dùng dể trấn áp Thái Dịch.
Sau khi đến đây, Tân Mục thức tỉnh đám người ở nơi này, đồng thời thuyết phục Đông Dương, đưa nhục thân của chủ nhân Thiên Đô, cũng tức là người bại liệt kia vào †rong quan tài táng đạo.
Tân Mục đã đến rừng bia đá này rất nhiều lần, là ngựa quen đường cũ, cộng thêm việc đám người khai thiên kia và Thái Dịch chậm trễ trên đường một thời gian, cho nên mới bị Tân Mục vượt lên trước một bước, thu xếp tất cả. - Công tử Hỗn Độn, trăm lần bẻ cũng không cong, trước giờ chưa từng bỏ cuộc.
Người mặt cười tên Thế Cảnh kia nói:
- Ngươi đã từng lĩnh giáo đạo pháp của bọn ta, chắc hẳn cũng biết ngươi không phải là đối thủ của bọn ta. Đừng nói là ngươi, ngay cả công tử Vô Cực cũng không phải là đối thủ của bọn ta. Cho dù ngươi đưa thủ lĩnh vào trong quan tài thì có làm sao? Đánh bại ngươi, mở quan tài, đưa thủ lĩnh ra ngoài, đối với đám người khai thiên bọn ta mà nói không hề khó.
- Nếu muốn đánh bại Thất công tử, vậy thì phải đánh bại ta trước.
Nữ nhân bên kia dừng việc đập y phục, đứng dậy, vác cái chày lên vai, uy phong lẫm liệt nói:
- Đám người khai thiên Thiên Đô các ngươi đã biến thành những con quái vật vặn vẹo, nơi này không cho phép các ngươi tác oai tác quái! - Phải đánh bại ta trước nữa!
Lão bà đứng dậy, run rẩy nói:
- Mặc dù lão thân gặp Thất công tử không được mấy lần, cũng từng nghe nói đến tiếng xấu của hắn, nhưng so với Thất công tử tội ác chồng chất, lão thân càng không quen các ngươi hơn!
- Còn có Chu Tam Thông ta nữa!
Con lợn treo ngược trên cây ở đầu thôn kia đột nhiên thoát khỏi dây thừng, rơi xuống đất rồi biến thành một tráng hán. Hắn bước tới, cười chế nhạo:
- Ta vẫn luôn đối nghịch với Di La Cung, cũng khit mũi coi thường cái kẻ gọi là công tử, khi gặp mặt chỉ muốn khiến kẻ đó dùng nước bọt rửa mặt, thế nhưng Thất công tử lại là dị loại của Di La Cung. Ta thấy hẳn rất thuận mắt, so với các ngươi, lão tử càng thấy không thuận mắt hơn! Muốn đối phó với Thất công tử, vậy thì bước qua xác †a trước đãit - Được thôi.
Người mặt cười kia bật cười ha hả, biểu cảm trên gương mặt vẫn không hề thay đổi.
- Còn phải đánh bại ta.
Lão hán Đông Dương lạnh lùng nói:
- Lăng nhờ ta tới đây, bảo vệ nhục thân của Thiên Đô, không để bất cứ kẻ nào phá hoại nhục thân của hắn. Ta khâm phục Lăng như khâm phục Thiên Đô. Chuyện đã đáp ứng nàng, ta nhất định sẽ làm được. Cho dù năm đó ta cũng là người khai thiên của Thiên Đô, cho dù năm đó ta cũng là một trong số các ngươi, thế nhưng ta vẫn phải ngăn cản các ngươi.
Nha đầu kia thở dài một tiếng, trượt xuống khỏi cây, u oán nói:
- Nha Nha không phục Thất công tử, cũng không quen chủ nhân Thiên Đô, càng không biết ân oán giữa các ngươi. Thế nhưng trong khoảng thời gian bị giam giữ ở nơi này, Nha Nha trở thành bằng hữu tốt với Chu Tam Thông, trở thành bằng hữu tốt với Đông Dương và những người khác. Bằng hữu tốt muốn chống lại các ngươi, Nha Nha cũng chỉ có thể cố mà làm. Thời điểm bước qua thi thể của Nha Nha, các ngươi nhớ phải giẫm nhẹ một chút.
Người mặt cười tên Thế Cảnh kia thở dài thườn thượt:
- Các ngươi đều bị bệnh, đầu óc có vấn đề, cần phải chữa trị.
Chu Tam Thông mắng to:
- Ngươi mới bị bệnh, cả nhà ngươi mới bị bệnh! Đầu óc của các người đều bị hỏng rồi!
Đám người khai thiên kia không thèm quan tâm đến lời mắng chửi của hẳn. Tuy rằng bọn họ đã đi chệch hướng, nhưng đạo tâm vẫn cực kỳ mạnh mẽ, cho nên bọn họ chỉ cần coi Chu Tam Thông và những người khác là bệnh nhân cần chữa trị là được.
Càng như vậy lại càng khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
- Thái Dịch đạo huynh, ngươi muốn trở thành chủ nhân Thiên Đô, hay là muốn làm chính mình?
Tân Mục đột nhiên hỏi.
Thái Dịch không nói gì, ánh mắt của ba mươi lăm người khai thiên cũng đồng loạt đổ dồn lên người hắn. Người mặt cười tên Thế Cảnh nói:
- Thủ lĩnh, ngươi bị bệnh rồi, chỉ cần quay về thân phận của chủ nhân Thiên Đô, ngươi mới khỏi được bệnh.
Thái Dịch thở dài, nói:
- Mục đạo hữu, ngươi sẽ để ta trở thành chủ nhân Thiên Đô sao?
Tần Mục lắc đầu:
- Sẽ không. Lần đầu tiên tiến vào Di La Cung, lúc gặp mặt chủ nhân Di La Cung, sư phụ đã nói với ta, bảo ta phải cẩn thận Thái Dịch.