Chương 2724: Miệng nói lời ngon ngọt, tay ra đòn hiểm ác
Chương 2724: Miệng nói lời ngon ngọt, tay ra đòn hiểm ácChương 2724: Miệng nói lời ngon ngọt, tay ra đòn hiểm ác
Dù gì Lăng Thiên Tôn và ba mươi lăm người khai thiên kia đều là cường giả của thành Thiên Đô, hắn nghi ngờ Lăng Thiên Tôn giúp đỡ công tử Vô Cực phá giải một phù văn, cho công tử Vô Cực một cơ hội để trốn thoát.
- Không phải là kẻ khinh đạo kia, mà là lão Tam.
Công tử Vô Cực thản nhiên nói:
- Vì để ngăn cản đứa con của người xuất thế, lão Tam nhờ ta ra tay khiến ngươi không thể mượn sức mạnh từ dòng sông Hỗn Độn, thế nhưng ta cũng sẽ không giúp đỡ không công hắn cái gì, cho nên đương nhiên hắn phải đưa ra một cái giá.
Tân Mục thở phào nhẹ nhõm. Công tử Lăng Tiêu từng bị hắn dùng ấn pháp nút thắt dây đỏ để trấn áp, cũng đã nghiên cứu về ấn pháp nút thắt dây đỏ này, bởi vậy lời nói của nàng cũng hợp tình hợp lý.
Chỉ cần không phải là Lăng Thiên Tôn, vậy thì Tân Mục có thể yên tâm.
- Đương nhiên đám người khai thiên kia cũng giúp đỡ ta.
Công tử Vô Cực chớp mắt mấy cái, trông có vẻ khá xảo trá:
- Thực lực của bọn chúng rất mạnh. Nếu nhưng không lợi dụng sức mạnh của bọn chúng, vậy thì chẳng phải sẽ rất đáng tiếc hay sao? Đầu óc của đám người khai thiên kia không được tốt lắm, nhưng quả thật thực lực rất cường đại. Thời điểm bọn chúng công kích ta, ta dùng thần thông của bọn chúng để mài mòn ấp pháp nút thắt dây đỏ của sư phụ. Sau đó, nam nhân mặt cười kia phát hiện ra vấn đề, biết không làm gì được ta, bèn thỏa thuận với ta.
Tân Mục "ô' một tiếng, sau đó hứng thú hỏi han:
- Thỏa thuận gì vậy?
Công tử Vô Cực cười khanh khách, nói:
- Bọn họ có thể giúp ta mài mòn một phần phù văn, thế nhưng ta cũng phải giúp bọn họ chút chuyện nhỏ.
Tân Mục không hỏi chuyện nhỏ gì, bởi lẽ chắc chắn công tử Vô Cực sẽ không tiết lộ.
Hai người im lặng, không hề tiếp tục nói chuyện.
Một lúc lâu sau, Tân Mục cười nói:
- Vậy bao lâu nữa thì Nhị tỷ mới có thể thoát thân?
- Ngươi đoán xeml
Công tử Vô Cực mỉm cười, dùng hai tay gom phần tóc vừa gội sạch ở phía sau lại, cắt đứt một vài sợi tóc, dùng mấy sợi tóc đó để buộc tóc lên.
Bím tóc đuôi ngựa màu bạc dài tới eo uốn lượn phía sau lưng nàng.
Tân Mục nở nụ cười, lẳng lặng nhìn nàng.
Công tử Vô Cực kéo theo năm sợi dây xích đi đi lại lại trên lá sen, cười khúc khích nói:
- Có khả năng là ngày mai, có khả năng là một vạn năm sau, đương nhiên cũng có khả năng là ngay bây giờ. Ngươi đoán thử xem, đoán trúng sẽ có thưởng.
- Ta không quen việc đoán tới đoán lui lắm.
Tần Mục mở mắt dọc giữa mi tâm ra, lạnh lùng nói:
- Từ khi có thực lực đến nay, ta vẫn thích trực tiếp ra tay tìm đáp án hơn.
Công tử Vô Cực dừng bước: - Vậy thì ngươi còn đang chờ đợi cái gì?
Hai người lại tiếp tục im lặng.
Bầu không khí dần trở nên đè nén.
Trong mắt dọc giữa mi tâm của Tân Mục hệt như có tinh không vô tận đang cuộn trào, sau đó bỗng nhiên hóa thành nhật nguyệt thay phiên nhau lên xuống, hình thành nên vòng tròn Thái Cực, rồi lại hóa thành nguyên khí Thái Tố, tiếp đó lại hóa thành nguyên khí Thanh Minh, rồi lại hóa thành Thái Sơ, Thái Dịch, cuối cùng quay trở về Hỗn Độn.
Khí thế của hắn càng ngày càng lên cao, càng ngày càng mạnh mẽ hệt như một vị thần đứng sừng sững trong hỗn độn, khiến biển Hỗn Độn sóng yên biển lặng, hoa sen và lá sen không còn lắc lư.
Một tòa Hỗn Độn Điện chậm rãi bay lên khỏi biển Hỗn Độn, phá vỡ mặt nước. Thời điểm Hồng Chung Vũ Trụ bay ra khỏi Hỗn Độn Điện, Ngũ Thái trên vách chuông không ngừng xoay tròn, lóe lên đạo quang sáng chói, trông như thể đang hấp thụ năng lượng từ hỗn độn.
Đợi đến khi Hỗn Độn Điện hoàn toàn bay ra khỏi biển Hỗn Độn, ánh sáng phát ra từ Hồng Chung Vũ Trụ kia mới từ từ giảm bớt, thế nhưng đồng thời lại càng để lộ ra phong cách cổ xưa hiếm có của chiếc chuông kia.
Công tử Vô Cực nhìn về phía Hỗn Độn Điện, chỉ thấy cánh cửa của Hỗn Độn Điện đóng chặt, không biết bên trong điện có gì.
Rào rào...
Đột nhiên, biển Hỗn Độn dao động dữ dội, phá tan sự trấn áp của Tần Mục. Một tòa đại điện khác lại chậm rãi bay lên khỏi biển Hỗn Độn, đạo quang chiếu sáng khắp bốn phía, sinh cơ bàng bạc chỉ có ở đại đạo Quy Khư tràn ngập khắp nơi, dường như có thể chèo chống sức sống cho một vũ trụ mới sinh ral
Thế nhưng cánh cửa của tòa đại điện đó cũng đóng chặt, Tân Mục cũng không hề hay biết bên trong điện có gì.
Tòa đại điện này là thành tựu đại đạo chí cao của công tử Vô Cực, Vô Cực Điện!
Quả thật công tử Vô Cực cách lúc thoát thân không còn xa, thậm chí nàng còn có thể triệu hồi Vô Cực Điện từ Di La Cung đến nơi đây!
Cùng lúc đó, bên trong từng Đại Uyên Quy Khư cũng phát ra âm thanh ầm ầm dữ dội, từng đóa hoa sen Quy Khư lần lượt biến mất. Dưới chân công tử Vô Cực, một đóa hoa sen xuất hiện, tầng đài sen đầu tiên hiện ra, sau đó là tầng thứ hai, tầng thứ ba...
Con ngươi của Tần Mục co rút lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đài sen kia. Cuối cùng, đài sen dưới chân công tử Vô Cực cũng dừng việc biến hóa khi đạo phẩm thập trọng xuất hiện.