Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2697 - Chương 2746: Vì Tương Lai, Gặp Lại Trong Quá Khứ

Chương 2746: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứ Chương 2746: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứChương 2746: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứ

Tân Mục vừa mới rơi xuống đất, hai âm thanh vật nặng rơi xuống đất khác cũng truyền tới, công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu cũng bị Vô Cực đánh cho va phải gốc cây thế giới.

Vô Nhai lão nhân lập tức đánh về phía ba người bọn họ. Ba người áp chế thương thế, động tác mau lẹ, giây tiếp theo đã đánh cho Vô Nhai lão nhân người bê bết máu, nằm nhoài trên rễ cây thở dốc.

Ba người đứng vững lại, nhìn về phía Vô Cực, chỉ thấy trên gương mặt của Vô Cực là từng chưởng ấn màu đỏ rực hằn sâu, dường như sắp dí mắt mũi miệng vào trong đầu nàng.

Đây là uy năng của ấn pháp nút thắt dây đỏ mà Tần Mục vừa tham ngộ ra đã sử dụng luôn! Lăng Tiêu vuốt thẳng cây thương lại, đóng đinh Vô Cực trên đài sen, thanh kiếm của Tử Tiêu chém đứt tất cả cánh hoa trên đài sen.

Vô Cực liên tục ho ra máu, muốn giấy giụa đứng dậy, nhưng lại không thể đứng nổi.

Tử Tiêu triệu hồi cây đàn, tiếng đàn vang vọng, chuẩn bị giáng đòn cuối cùng cho Vô Cực và Vô Nhai lão nhân.

Đúng lúc này, bên trong Hỗn Độn Điện phía sau lưng Tần Mục cũng vang lên tiếng đàn.

Nguyệt Thiên Tôn ngồi trong điện, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, tấu lên khúc đàn Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc do thê tử đã khuất của công tử Tử Tiêu sáng tác.

Tiếng đàn trong Hỗn Độn Điện vang lên. Lúc này đây, sát khí trong mắt công tử Tử Tiêu vô cùng mãnh liệt, thế nhưng khi âm luật của Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc truyền tới, sát ý trong mắt hắn lại dân dân biến mất, chỉ còn lại hồi ức và suy nghĩ.

Người tình cảm nhất mới có thể là người thông minh nhất.

Thế nhưng có đôi khi, tình cảm và thông minh lại cũng rất dễ bị người ta lợi dụng.

Sở dĩ công tử Tử Tiêu có được thành tựu như bây giờ, trở thành công tử của Di La Cung là bởi vì tình cảm của hắn thủy chung mà nồng đậm, thế nhưng ưu điểm này cũng đồng thời trở thành nhược điểm của hắn.

- Ta vẫn không thể tự mình đối phó với nữ tử này...

Công tử Tử Tiêu không hề muốn nghe khúc đàn Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc kia, chỉ muốn lập tức dùng tiếng đàn giết chết Nguyệt Thiên Tôn, thế nhưng từ đầu đến cuối lại không thể ra tay được. Thời gian dần trôi, nỗi nhớ với thê tử đã khuất của hắn cũng càng ngày càng sâu, càng ngày càng nặng, cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Mặc dù biết rõ nỗi nhớ nhung này vô cùng bất lợi với hắn, thế nhưng hắn vẫn không đành lòng dứt bỏ, bởi lẽ sau khi dứt bỏ, hắn sẽ không còn là hắn nữa.

- Lăng Tiêu...

Công tử Tử Tiêu gian nan nói ra.

Thật ra không cần lời nhắc nhở của hắn, công tử Lăng Tiêu đã ra tay!

Công tử Lăng Tiêu ra tay vô cùng bá đạo quả quyết. Hắn trực tiếp lao về phía Hỗn Độn Điện sau lưng Tần Mục, hơn nữa chiêu thức đầu tiên đã cực kỳ ngoan độc, đánh thẳng vào Nguyệt Thiên Tôn!

Nguyệt Thiên Tôn hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, cho dù hắn chỉ đang sử dụng nhục thân của Hạo Thiên Đế thì nàng cũng tuyệt đối không cản nổi một chiêu!

Tân Mục lấy thân mình ngăn cản, mười sáu dòng sông Hỗn Độn nhanh chóng xoay tròn xung quanh hắn, chặn thế tấn công của Lăng Tiêu lại!

- Lão Thất, chiêu thức này của ngươi vẫn chưa viên mãn, còn kém xa lắm!

Công tử Lăng Tiêu hét lên một tiếng, sau đó mạnh mẽ lao vào mười sáu dòng sông Hỗn Độn. Cơ thể hắn hệt như một cây trường thương, theo gió vượt sóng, thẳng tắp đánh tới.

Hắn phất tay tạo ra vô số bóng thương cắm xuống lòng sông, cố định lại từng dòng sông, khiến dòng sông không thể di chuyển!

So với sự bất lực của Vô Nhai lão nhân khi đối mặt với chiêu thức này của Tân Mục, hắn có vẻ thong dong hơn rất nhiều. Bất cứ loại thân thông nào của Vô Nhai lão nhân đều không thể làm gì được Tân Mục, thế nhưng hắn lại có thể nhìn thấu lỗ hổng trong thần thông công pháp của Tân Mục!

Ầm!

Công tử Lăng Tiêu lao qua mười sáu dòng sông Hỗn Độn, hai người va chạm trực diện. Tân Mục dùng tay làm kiếm, Thiên Đô Khai Thiên Thiên bùng nổ, trong khi đó công tử Lăng Tiêu lại thi triển ra thân thông mà chủ nhân Di La Cung khai sáng nhằm đối phó với chủ nhân Thiên Đô. Hai người lấy nhanh đánh nhanh trước Hỗn Độn Điện, trong chớp mắt đã tách nhau ra.

Phụt phụt phụt...

Khắp nơi trên cơ thể Tân Mục đều là lỗ máu, Thiên Đô Khai Thiên Thiên hoàn toàn bị phá giải!

Coong...

Hồng Chung Vũ Trụ đang trấn áp Vô Nhai lão nhân bay tới, theo đó là một tiếng chuông vang lên, khiến công tử Lăng Tiêu bị đánh bay ngược ra ngoài. Trong nháy mắt cơ thể hẳn bay ngược ra, cây thương cắm trong lồng ngực của công tử Vô Cực cũng bay tới, đâm vào Hồng Chung Vũ Trụ kia, khiến chiếc chuông khổng lồ gần như bị xuyên thủng.

Chiếc chuông xoay tròn, cán thương chuyển hướng về phía công tử Lăng Tiêu.

Trong lúc bay ngược về phía sau, công tử Lăng Tiêu vươn tay ra, bắt lấy cán thương, sau đó dùng sức đánh bay chiếc chuông kial

Trên rễ cây thế giới, Vô Nhai lão nhân loạng choạng đứng dậy, thấy vậy thì cắn răng dùng nốt phần pháp lực còn lại để đánh bay ba người ra khỏi tán cây!

Uy năng của cây thế giới không được như trước đó, nhưng vẫn đủ để cuốn Vô Nhai lão nhân lên, nhanh chóng đưa hẳn lao ra phía bên ngoài Đại Uyên Quy Khư.
Bình Luận (0)
Comment