Chương 2748: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứ (3)
Chương 2748: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứ (3)Chương 2748: Vì tương lai, gặp lại trong quá khứ (3)
Tốc độ bay lên cao của Lục Đạo Thiên Luân ngày một nhanh hơn, theo sát phía sau hẳn, mà tốc độ sụp đổ tan rã của Đại Uyên cũng càng ngày càng nhanh, không ngừng làm lớn mạnh Lục Đạo Thiên Luân!
Thời điểm thấy hắn không thể thoát khỏi Đại Uyên Quy Khư, công tử Lăng Tiêu đột nhiên quay người lại giữa không trung, cầm thương đâm về phía Lục Đạo Thiên Luân!
Bên trong Lục Đạo Thiên Luân, Tần Mục ngẩng đầu, Hỗn Độn Thạch dưới biển bay lên, rơi xuống lòng bàn tay hắn, hóa thành một thanh kiếm bằng đá. Tần Mục cầm kiếm, đâm về phía bên trên!
Cây thương của công tử Lăng Tiêu đâm vào Lục Đạo Thiên Luân, thế nhưng thanh kiếm bằng Hỗn Độn Thạch kia của Tân Mục cũng đâm xuyên qua mi tâm của hắn.
Công tử Lăng Tiêu hừ một tiếng, bị đánh bay lên cao, bắn ra khỏi Đại Uyên Quy Khư.
Hắn giơ tay lên quệt vết máu giữa mi tâm, thế nhưng lại không cảm thấy có gì bất thường.
Cơ thể hắn vẫn đang bay ngược về phía sau, cách Đại Uyên Quy Khư càng ngày càng xa, mà Đại Uyên Quy Khư treo ngược trên bầu trời cũng đang sụp đổ từ bên trong rồi rơi xuống.
Chẳng mấy chốc, một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, Lục Đạo Thiên Luân do Hỗn Độn Thạch tạo thành bay ra khỏi Quy Khư đang sụp đổ, tiếp đó một loạt tiếng "âm ầm' khác lại truyền tới, những Lục Đạo Thiên Luân khác xoay tròn, cắt đôi Quy Khư, xuất hiện trên không trung.
Mà phía sau lớp không trung đó là mặt biển Hỗn Độn phủ kín bầu trời.
Tân Mục đứng bên mặt biển dưới luân hồi, dưới con mắt của Lăng Tiêu, hắn đâu dưới chân trên, thế nhưng nơi đó cũng đang tự hình thành nên trời đất, cho nên Tân Mục không hề cảm thấy khó chịu chút nào.
Tần Mục đánh về phía hắn, đồng thời cuốn biển Hỗn Độn lên, dùng đại đạo còn sót lại trong Đại Uyên Quy Khư để chặn kín Chung Cực Hư Không của Tổ Đình.
Công tử Lăng Tiêu xoay người, cơ thể hóa thành một vệt sáng, xé rách không trung lao đi, tìm kiếm nơi mà công tử Tử Tiêu, Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực đáp xuống.
- Lão Thất là một kẻ điên. Hắn cưỡng chế hủy diệt Quy Khư, phong ấn Tổ Đình, chắc chắn sẽ không để Vô Cực và Vô Nhai trốn thoát khỏi Tổ Đình, cho nên bọn họ nhất định vẫn còn đang ở trong Tổ Đình! Hắn thầm nhủ:
- Giết hai người bọn họ, ta và lão Tứ có thể giáng xuống!
'Tân Mục phong ấn hoàn toàn bầu trời Tổ Đình xong xuôi, lúc này mới bước tới Hỗn Độn Điện.
Hắn đứng trước cửa điện, do dự chốc lát, song vẫn đẩy cửa điện ra, cất bước đi vào bên trong.
Bên trong Hỗn Độn Điện, mười sáu dòng sông Hỗn Độn vẫn đang chảy xiết. Đó là mười sáu đại kiếp mà hắn buộc phải vượt qua nếu như muốn làm được đến bước Hỗn Độn thành đạo, thế nhưng đến giờ hắn vẫn chưa dám bước xuống sông.
Trên mặt nước của dòng sông Hỗn Độn thứ ba là một cây đàn đang lặng lẽ trôi.
Tân Mục đưa tay ra, cây đàn bay tới, dây đàn đã đứt hết, trên bê mặt còn có vết kiếm nhuốm máu.
Tân Mục nhìn về phía dòng sông Hỗn Độn thứ ba, nơi đó là kỷ nguyên thứ mười bốn của vũ trụ.
€ó lẽ lúc lùi đến dòng sông Hỗn Độn thứ ba, Nguyệt Thiên Tôn bị kiếm quang của công tử Tử Tiêu đuổi kịp, chém đứt cây đàn, sau đó bị "giết chết".
- Tương lai ta sẽ quay về quá khứ, cứu được ngươi ngay tại khoảnh khắc công tử Tử Tiêu rút kiếm kia.
Tân Mục cất cây đàn đi, bước ra khỏi Hỗn Độn Điện, tay áo tung bay, rời khỏi biển Hỗn Độn.
- Nguyệt, đối với ngươi mà nói, chắc hẳn lúc rơi xuống sông, chỉ chốc lát sau là ngươi có thể gặp được ta, thế nhưng đối với ta mà nói thì không biết phải đợi bao. lâu nữa. Thời gian mà ngươi chờ đợi rất ngắn, thế nhưng thời gian mà ta chờ đợi lại rất dài. Tân Mục nở một nụ cười, ánh mắt càng ngày càng sâu thẳm:
- Có điều ngươi và ta có thể gặp lại nhaul
Trận chiến Quy Khư mang lại ảnh hưởng cực kỳ lớn, Đại Uyên Quy Khư hoàn toàn bị phá hủy, chỉ còn sót lại Lục Đạo Thiên Luân được tạo nên từ Hỗn Độn Thạch đứng sừng sững phía trên biển Hỗn Độn. Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực đều bị thương nặng, song Tam công tử và Tứ công tử vẫn chưa thể giết chết được hai người.
Mà trận chiến bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, thế lực ba phe ác chiến, tử thương nghiêm trọng.
Thời điểm Tân Mục đến thành Ngọc Kinh Tổ Đình, Tử Tiêu và Lăng Tiêu đang truy sát Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ hai người, qua về thành Ngọc Kinh. Bọn họ có thực lực để diệt trừ Vô Nhai lão nhân và công tử Vô Cực, thế nhưng nếu làm như vậy, thế lực của thành Ngọc Kinh Tổ Đình sẽ bị Tân Mục nhổ tận gốc.
Vì để bảo toàn cho thành Ngọc Kinh Tổ Đình, bọn họ không thể không từ bỏ cơ hội tốt này.
Tần Mục dẫn theo cường giả của Diên Khang rời khỏi thành Ngọc Kinh, đồng thời cũng ra tay bảo vệ thế lực dưới trướng Vô Nhai lão nhân rút lui, khiến đám cường giả dưới trướng Vô Nhai lão nhân kinh ngạc không thôi.
- Các ngươi chết rồi thì chẳng khác nào để Tam công tử và Tứ công tử của Di La Cung nhặt được lợi ích.
Đám người Khai Hoàng và Tân Mục bọc hậu, giải thích với đám người kia:
- Mặc dù Thái Thủy có thể hóa giải huyết tế, thế nhưng cũng chỉ có thể hóa giải được một phân năng lượng.