Chương 2763: Một con đường sống
Chương 2763: Một con đường sốngChương 2763: Một con đường sống
Da thịt trên cánh tay của nàng nhanh chóng sinh trưởng, thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo đã lại bị ánh sáng của luân hồi hóa thành xương trắng.
Không chỉ có vậy, loại khuynh hướng thối rữa này còn ăn mòn vào trong bản thể của nàng theo pháp lực, lan đến bắp tay và bả vai nàng.
Đại đạo Luân Hồi nhanh chóng tiêu hao tu vi của nàng, muốn kéo nàng vào trong luân hồi, triệt để tiêu diệt nàng.
Công tử Vô Cực nghiến răng, bất chấp tất cả mà đánh ra một đòn!
Ầm!
Bàn tay của nàng nặng nề đánh lên Lục Đạo Thiên Luân, khiến Lục Đạo Thiên Luân khổng lồ ầm ầm sụp đổ, hóa thành vô số đá vụn bay tung tóe.
Công tử Vô Cực vui mừng khôn xiết, đang định thôi thúc pháp lực tái tạo Quy Khư, đột nhiên một đạo quả bay tới, rơi xuống phía trung tâm của những mảnh đá vụn kia. Đạo quả phát ra đạo quang chói mắt, hàng ngàn hàng vạn Hỗn Độn Thạch trên không trung bay lên, lại tổ hợp thành Lục Đạo Thiên Luân.
Phía trước Thiên Luân, bóng dáng nho. nhỏ của Tần Mục hiện lên. Đạo quả kia bay lơ lửng phía sau đầu hắn, trong đạo quả phát ra đạo quang của Lục Đạo Luân Hồi.
Bùm!
Thiên Luân đầu tiên chấn động, ầm ầm xoay tròn, mở rộng hơn, uy lực được phát huy đến cực hạn!
Bùm bùm bùm!
Uy lực của Thiên Luân thứ hai, Thiên Luân thứ ba, Thiên Luân thứ tư rồi Thiên Luân thứ năm liên tục được kích hoạt, trông hệt như sáu vầng sáng hỗn độn vô cùng cổ xưa, sắp xếp thành một hàng dựa theo kích thước.
Công tử Vô Cực thấy lòng mình tru nặng:
- Lão Thất, đại đạo Luân Hồi của ngươi cũng thành đạo rồi sao?
Tân Mục gật đầu, nói:
- Ta phân tâm vào quá nhiều việc, chủng loại đại đạo mà ta tu luyện cũng cực kỳ phong phú. Đáng lẽ muốn làm được đến bước Luân Hồi thành đạo vô cùng khó khăn, thế nhưng may mà ta còn có một ca ca. Hắn tu thành Luân Hồi thành đạo trước †a một bước, bởi vậy ta học được rất nhiều thứ từ trên người hắn.
Người mà hẳn nói chính là Tần Phượng Thanh.
Tân Phượng Thanh kế thừa ý nguyện của Thổ Bá, ngoài việc nắm giữ U Đô ra, hắn còn tu luyện đại đạo Luân Hồi. Âm Thiên Tử là người khai sáng ra đại đạo Luân Hồi, đáng tiếc tài trí có hạn, không thể hoàn thiện được đại đạo Luân Hồi. Tân Mục cải thiện đại đạo Luân Hồi, đưa đại đạo Luân Hồi đến một cảnh giới cao thâm hơn, chia đại đạo Luân Hồi của Âm Thiên Tử thành sáu phần, tức là sáu loại đại đạo. Có thể nói, hắn là người dẫn đường cho Tần Phượng Thanh và U Thiên Tôn.
Chẳng qua Tần Mục lại phân tâm trên con đường này, còn U Thiên Tôn thì chú trọng nguyên thần, cũng chưa từng cố gắng trên phương diện đại đạo Luân Hồi, sau khi làm được đến bước nguyên thần thành đạo thì mới tiếp tục tham ngộ đại đạo U Đô, trong khi đó bởi vì nắm giữ Lục Đạo Thiên Luân, cho nên Tân Phượng Thanh là người đi được xa nhất trên con đường này.
Cuối cùng, Tân Phượng Thanh lại là người đầu tiên làm được đến bước Luân Hồi thành đạo.
Thật ra Tân Phượng Thanh và Tân Mục là cùng một người, vốn là một thể, thậm chỉ có những lúc hai huynh đệ này còn tâm ý tương thông, cho nên việc học được đại đạo Luân Hồi từ Tần Phượng Thanh đối với Tân Mục mà nói thì cực kỳ dễ dàng.
Trong số đạo quả trên cây thế giới của hắn có một quả là đạo quả Luân Hồi.
Công tử Vô Cực nhìn Lục Đạo Thiên Luân phía sau đầu hắn, ánh mắt cực kỳ phức tạp, nói:
- Lão Thất, thật ra ngươi và ta là hai người rất giống nhau. Ngươi và ta đều cho rằng lý tưởng của sư phụ là sai, cần phải sửa đổi. Ngươi chưa chắc có thể chứng minh được con đường của ngươi là đúng, cũng chưa chắc có thể chứng minh được con đường của ta là sai. Tân Mục gật đầu, nói:
- Con đường của Nhị tỷ có khả năng là đúng, nhưng ta không muốn mạo hiểm.
Công tử Vô Cực gật đầu:
- Ngươi từ đầu đến cuối chưa từng coi mình là người đứng đầu. Nếu như là một người đứng đầu, ngươi sẽ biết được kẻ tâm thường thì vô năng, số lượng của bọn chúng có nhiều hơn đi chăng nữa cũng chỉ là sâu mọt của vũ trụ này. Ngươi quá coi trọng bọn chúng, với đạo hạnh của ngươi và ta, chúng ta hoàn toàn có thể tạo ra một thế giới mới, tạo ra một vũ trụ hồng hoang, xây dựng lên một thế giới hoàn mỹ!
Tân Mục mỉm cười:
- Nhị tỷ, đạo bất đồng bất tương vi mưu. Mời!
Công tử Vô Cực hít một hơi thật sâu, thản nhiên nói:
~ Tiểu sư đệ, mời! Bên trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình, công tử Lăng Tiêu, công tử Tử Tiêu và đám điện chủ với người thành đạo đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn về phía biển Hỗn Độn trên bầu trời cao chót vót. Công tử Tử Tiêu đột nhiên nói:
- Đạo huynh, thế cục hiện giờ vô cùng tốt, chúng ta nên xuất kích, một mẻ hốt gọn thế lực của Diên Khang!
Hai mươi tám vị điện chủ đồng loạt nhìn về phía công tử Lăng Tiêu, một vị điện chủ trong đó trầm giọng nói:
- Tứ công tử nói có lý. Bây giờ, Thất công tử và Nhị công tử đang giao tranh, Thất công tử không rảnh để quan tâm đến chúng ta, mà người thành đạo của Diên Khang lại đang quét sạch đám tàn dư của Vô Nhai lão nhân, vừa hay là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt toàn bộ người thành đạo của Diên Khang!
Hai mắt của công tử Lăng Tiêu lóe lên, hiển nhiên vô cùng động lòng.