Chương 2772: Vật chất bất dịch thứ ba (2)
Chương 2772: Vật chất bất dịch thứ ba (2)Chương 2772: Vật chất bất dịch thứ ba (2)
Bọn họ đều đã từng gặp Thất công tử Tân Mục, thế nhưng lại rất ít khi giao lưu với hẳn. Trong tiềm thức của bọn họ, Thất công tử Tân Mục vẫn luôn là người dịu dàng nho nhã, mặc dù xấu xa thật, thế nhưng vẫn phong độ ngời ngời.
Mà giờ đây, Tân Mục trước mặt bọn họ lại vô cùng cuồng dã bá đạo!
Tân Mục nhìn về phía hai vị công tử ở phía trước Lục Đạo Thiên Luân, ánh mắt cực kỳ hờ hững, mà chuyển động của Lục Đạo Thiên Luân cũng chậm rãi dừng lại.
Phía sau lưng hắn, thành Ngọc Kinh Tổ Đình đã trở thành một đống đổ nát, không còn tìm thấy bất kỳ kiến trúc hoàn hảo không chút tổn hại nào.
Hai vị công tử đứng trước cánh rừng đạo thụ. Phù văn Hồng Mông chuyển động vù vù xung quanh cây thương của công tử Lăng Tiêu. Cây thương đó chống biển Hỗn Độn trên bầu trời lên, khiến biển Hỗn Độn không thể đè xuống.
Lúc này đây, biển Hỗn Độn cũng thu nhỏ vô số lần, hơn nữa trọng lượng cũng ngày một nặng hơn, khiến cho cây thương bị ép đến mức càng ngày càng cong lại, dường như đã đạt đến giới hạn!
Ầm!
Một làn sóng dao động khủng bố khác lại ập tới, một bức tường thành khác của thành Ngọc Kinh lại đổ sụp, vô số viên gạch bay tung tóe khắp nơi, phù văn Hồng Mông được lạc ấn trong đó cũng bị nghiền vỡ nát!
Khoảng cách giữa bốn vách của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình với thành Ngọc Kinh chỉ còn lại trăm dặm.
Chỉ riêng cảm giác áp bách do món trọng khí trọng bảo này mang lại đã khiến rất nhiều người thành đạo trong thành khó mà thở nổi!
Lúc này đây, năm mươi sáu vị điện chủ cũng không ngồi yên được nữa, không ngừng nhìn về phía hai vị công tử, trên trán ứa ra từng giọt mồ hôi lạnh.
Công tử Lăng Tiêu và công tử Tử Tiêu vẫn bình tĩnh ung dung, không hề để ý.
Bên ngoài thành vang lên tiếng cọt kẹt vô cùng chói tai, đó là âm thanh phát ra khi bức tường thành Ngọc Kinh lung lay chực đổ dưới áp lực khủng bố.
Đột nhiên, bốn bức tường thành xung quanh thành Ngọc Kinh liên tiếp sụp đổ, mà cuối cùng bốn vách của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình cũng áp sát phía trước thành Ngọc Kinh!
Tất cả mọi người bên trong thành đều như đang ở trong đỉnh, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chôn vùi trong uy năng của chiếc đỉnh này!
- Công tử!
Một người thành đạo thất thanh hét lên.
Công tử Tử Tiêu gảy đàn, tiếng đàn vang vọng, ngàn vạn dị vực Đại La Thiên bao phủ xung quanh thành Ngọc Kinh, ngăn cản uy năng vọt tới từ bốn phương tám hướng của Hỗn Nguyên Đỉnh, chỉ thấy dị vực Đại La Thiên đang không ngừng sinh rồi diệt, song từ đầu đến cuối không bị phá hủy.
Tần Mục nhíu mày.
- Lão Thất... Ngươi biết không?
Công tử Lăng Tiêu đặt tay lên cây thương, khiến cây thương như thể đã bị biển Hỗn Độn bẻ gãy đột nhiên thẳng tắp lại. Uy năng của cây thương xuyên thủng biển Hỗn Độn, phù văn Hồng Mông điên cuồng tuôn ra khỏi cây thương lập tức xé rách biển Hỗn Độn!
Xung quanh cây thương hình thành nên một vòng xoáy đáng sợ, nhanh chóng chuyển động.
Công tử Lăng Tiêu thản nhiên nói:
- Thành Ngọc Kinh là thứ được sư phụ luyện chế ra nhằm đưa chúng sinh vượt qua đại kiếp hủy diệt và đại kiếp sáng sinh. Có thể nói, tòa thần thành này là vật chất bất dịch thứ ba trong mười bảy vũ trụ từ xưa đến nay.
Hắn đột nhiên xoay tròn cây thương, bức tường thành đã đổ sụp của thành Ngọc Kinh khôi phục lại như ban đầu!
Diện tích của Ngọc Kinh nhanh chóng bành trướng, xoay tròn theo cây thương của hắn!
Dao động khủng bố lại ập đến, Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình chia năm xẻ bảy trong lúc va chạm thành Ngọc Kinh đang bành trướng xoay tròn.
Công tử Lăng Tiêu vươn tay rút thương ra, thành Ngọc Kinh nhanh chóng thu nhỏ, rơi xuống phía dưới. Âm thanh long trời lở đất vang lên, mặt đất của Hỗn Nguyên Đỉnh kịch liên chấn động rồi nứt ra, bị đánh thủng thành một cái lỗ.
Xung quanh thành Ngọc Kinh, vô số mảnh vỡ đại lúc bay tán loạn.
Công tử Lăng Tiêu vung thương, thành Ngọc Kinh đột nhiên ngừng rơi xuống, bay thẳng lên trời, nghênh đón biển Hỗn Độn đang ép xuống!
Ầm!
Thành Ngọc Kinh và biển Hỗn Độn va chạm với nhau, vùng biển Hỗn Độn kia chia năm xẻ bảy!
Sở dĩ thành Ngọc Kinh Tổ Đình có hai chữ "Tổ Đình" là bởi vì nó tọa lạc bên trong Tổ Đình, chứ không phải là một phần của Tổ Đình.
Trên thực tế, tòa thần này được bắt đầu luyện chế từ kỷ nguyên thứ hai, mà sau mỗi một kỷ nguyên vũ trụ quá khứ, diện tích của nó sớm đã rộng lớn hơn Tổ Đình rất nhiều!
Thành Ngọc Kinh bay ra khỏi Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình, phía bên dưới là vô số mảnh vỡ đại lục của Tổ Đình, địa thủy phong hỏa sôi sùng sục hệt như ngày tận thất
Đây chính là vật chất bất dịch thứ ba, che chở cho hàng vạn người thành đạo của thành Ngọc Kinh!
Loại vật chất bất dịch thứ nhất chính là cây thế giới. Bởi vì chủ nhân Di La Cung ngộ đạo dưới gốc cây, cho nên cây thế giới mới sinh ra linh trí, Vô Nhai lão nhân mới sinh ra từ cây thế giới.
Cây thế giới tự nhiên không bị ảnh hưởng bởi đại kiếp hủy diệt và đại kiếp sáng sinh, là con đường tốt nhất để cường giả tiền sử lẻn qua.
Loại vật chất bất dịch thứ hai chính là Đại Uyên Quy Khư, công tử Vô Cực sinh ra ở nơi đó.
Mỗi một kỷ nguyên qua đi, Quy Khư sẽ xuất hiện thêm một Đại Uyên, chứa đựng thần thông của kỷ nguyên trước đó.