Chương 2786: Lam đạo tổ phá Thông Thiên Tỉnh (2)
Chương 2786: Lam đạo tổ phá Thông Thiên Tỉnh (2)Chương 2786: Lam đạo tổ phá Thông Thiên Tỉnh (2)
Núi sông của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình vỡ nát. Dưới sự công kích của sáu món dị bảo, bất cứ lúc nào món đệ nhất trọng khí luyện chế mất ba tỉ năm rưỡi này cũng có khả năng bị phá hủy!
Lam Ngự Điền cầm ngọn đèn dầu phi thân chạy về phía dị bảo gần nhất.
Đó là dị bảo do Lục công tử Trạm Tịch luyện chế. Sau khi được sử dụng bởi điện chủ và người thành đạo của Di La Cung, dị bảo lập tức có hình dáng giống như xiềng xích. Xiềng xích bành trướng, trông chẳng khác nào một con hắc long mình đầy xương cốt xuyên qua địa hình núi sông của Tổ Đình, phá vỡ Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình.
Thân hình của những con hắc long kia cựa quậy, vô số trường mâu bằng xương cốt bắn ra khắp bốn phương tám hướng, phá hủy đạo thụ, xuyên thủng đạo quả, chôn vùi Đại La Thiên Tổ Đình, gân như không gặp phải bất kỳ sự phản kháng nào.
Ngoài ra còn có điện chủ và người thành đạo của Di La Cung đứng trên lưng hắc long, liên tục ra tay với người thành đạo của Diên Khang.
Lam Ngự Điền thôi thúc ngọn đèn dầu, thầm lo sợ:
- Ngọn đèn dầu này có thể địch được dị bảo của Lục công tử Trạm Tịch hay không, Diên Khang thắng hay bại đều dựa vào lần hành động này!
Ánh sáng của ngọn lửa trong đèn dầu đột nhiên chiếu rọi, trở nên vô cùng chói mắt, tử quang bắn khắp bốn phía, mà dường như ngọn lửa cũng trở nên to lớn không gì sánh được, trông như phóng đại gấp ngàn vạn lần.
Lam Ngự Điền nhìn từ phía sau ngọn lửa trong đèn, chỉ thấy hình như con mắt tà nhãn màu tím kia cũng trở nên vô cùng khổng lồ. Bên trong bốn mươi mốt tâng đồng tử màu tím, tà nhãn Hỗn Độn từ từ chuyển động, chiếu rọi về phía những con hắc long bằng xiềng xích kial
Trên bầu trời, dưới mặt đất, từng con hắc long bằng xiềng xích giao thoa đan xen vào nhau, không ngừng phá hoại Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình. Đột nhiên, chúng đồng loạt phân rã trong ánh đèn, hóa thành từng làn khói xanh!
Đám điện chủ và người thành đạo của Di La Cung đứng trên lưng những con hắc long lập tức hụt chân, lần lượt rơi xuống phía dưới, thế nhưng khi bị ánh mắt đến từ tà nhãn với đồng tử màu tím kia rọi vào thì cũng nhanh chóng bốc hơi, hóa thành từng làn khói xanhI
- Tiếc dầu thắp quái
Lam Ngự Điền vừa mừng vừa sợ, cũng xót dầu thắp, thế là bèn vội vàng thu hồi pháp lực, chỉ thấy dầu thắp trong bát đã vơi đi rất nhiều.
Dầu thắp vốn dĩ chẳng còn nhiều, hiện giờ hắn không còn lo lắng về uy lực của ngọn đèn này nữa, nhưng lại lo lắng đến việc liệu rằng dầu thắp có đủ để đối phó với năm món dị bảo còn lại không.
Đương nhiên việc dùng ngọn đèn này để giết chết điện chủ và người thành đạo của Di La Cung vô cùng thuận tiện, thế nhưng dầu thắp lại không đủ để tiêu diệt hết tất cả điện chủ và người thành đạo, cho nên Lam Ngự Điền chỉ có thể dùng nó để đối phó với dị bảo của công tử Di La Cung.
Đối với hắn mà nói, lãng phí dâu thắp lên người điện chủ và người thành đạo của Di La Cung thật sự quá đáng tiếc.
Hắn lập tức cầm lấy đèn dầu, chạy về phía món dị bảo tiếp theo. Đúng lúc này, điện chủ Hoa Đô lập tức dẫn theo rất nhiều người thành đạo đánh tới, chặn đường đi của hắn.
Rõ ràng điện chủ Hoa Đô đã nhìn ra được sự ảo diệu của ngọn đèn dầu này, hiểu được mấu chốt trong đó. Đương nhiên hắn cũng sợ chết dưới uy năng của ngọn đèn dầu quỷ dị này, thế nhưng chỉ cần tiêu hao dầu thắp trong đèn dầu, vậy thì Diên Khang sẽ không còn chút phần thắng nào!
Lam Ngự Điền gấp muốn chết, vừa bảo vệ ngọn đèn dầu vừa liều mạng chiến đấu, thế nhưng số lượng người thành đạo. ập tới càng ngày càng nhiều, bao vây hắn gắt gao, hơn nữa còn có vô số người thành đạo vẫn đang lao đến, chứng tỏ bọn họ định liều bằng cả tính mạng!
Đúng lúc này, một bông hoa sen chợt xuất hiện từ hư không. Mỗi một bước chân của Hư Sinh Hoa chính là một bông hoa sen, mà mỗi một bông hoa sen chính là một Tổ Đình. Hắn lao vào trong trận chiến, sau đó trâm giọng nói: - Ta ngăn cản bọn họ, ngươi mau chóng tới phá những dị bảo khác!
Hư Sinh Hoa ngăn cản đám người Hoa Đô, Lam Ngự Điền có cơ hội thở dốc, lập tức thoát thân rồi rời đi.
Chẳng mấy chốc, dưới sự chiếu rọi của đèn dầu, những món dị bảo khác như Đại Ngục, Phi Yên và Gương Hồi Quang lần lượt biến mất, áp lực của người thành đạo Diên Khang chợt nhẹ đi hẳn, thế nhưng trận chiến này vẫn thương vong vô cùng nặng nề.
Núi sông của Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình vỡ nát, phóng tâm mắt nhìn lại, chỉ thấy cảnh tượng khắp nơi hoang tàn, vô cùng hỗn loạn.
Dầu thắp của ngọn đèn dầu trong tay đã cạn đáy khiến trong lòng Lam Ngự Điền như tiĩu nặng. Hắn nhanh chóng chạy về phía dị bảo cuối cùng, cũng tức là nơi mà Thiên Thông Tỉnh đang ở. Thông Thiên Tỉnh càng ngày càng lớn, hơn nữa còn đã lớn đến mức khiến Hỗn Nguyên Đỉnh Tổ Đình không ngừng sụp đổ, mà phía dưới của Hỗn Nguyên Đỉnh chính là đại kiếp hủy diệt, núi sông của Tổ Đình đang liên tục rơi vào trong đó.
Uy lực đến từ dị bảo của Đại công tử Thái Thượng thật sự rất đáng kinh ngạc.
Lam Ngự Điền sử dụng chút dầu thắp cuối cùng, ánh đèn chiếu rọi về phía Thông Thiên Tỉnh ngày một lớn hơn kia.