Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2742 - Chương 2791: Xương Sọ Của Tam Công Tử

Chương 2791: Xương sọ của Tam công tử Chương 2791: Xương sọ của Tam công tửChương 2791: Xương sọ của Tam công tử

Sáu kỷ nguyên vũ trụ dài đằng đẳng sau đó, hắn đều suy nghĩ đến việc vì sao thê tử lại làm như vậy, mãi cho đến bây giờ, cuối cùng hắn cũng hiểu ra.

Thê tử của hắn nhìn thấy cảnh tượng này trong đại kiếp hủy diệt, nhìn thấy hắn sắp thua cuộc, nhìn thấy hắn sắp chết trong tay Tân Mục, cho nên mới dùng chút sinh cơ cuối cùng của mình để đổi lấy chiến thắng cho bản thân hắn.

- Tứ sư huynh...

Tân Mục mở miệng, công tử Tử Tiêu ném thanh kiếm gãy trong tay đi, im lặng liếc nhìn hắn một cái, sau đó thả người nhảy xuống dòng sông Hỗn Độn.

- Sư đệ, ngươi thắng rồi.

Hắn rơi xuống dòng sông Hỗn Độn, giọng nói vọng tới:

- Ta không qua được cửa ải này của đạo tâm. Ta hy vọng con đường của ngươi là đúng...

Tân Mục chật vật bước đến bên mép lá sen, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy công tử Tử Tiêu đã quay trở về thời điểm trước khi đại kiếp hủy diệt ập đến, ôm chặt lấy thê tử của mình.

Tân Mục sửng sốt.

Trời có tình thì trời cũng già.

Rốt cuộc kẻ mạnh như Tử Tiêu vẫn bị đạo tâm của chính mình đánh bại rồi bước vào đại kiếp, thế nhưng có lẽ khoảnh khắc bước vào trong đại kiếp chính là lúc hắn cảm thấy hạnh phúc nhất.

Tần Mục thở hắt ra. Đột nhiên, trên mặt sông vang lên một tiếng thét gào!

Tân Mục sa sâm mặt mày, cuối cùng công tử Lăng Tiêu cũng tìm được nơi này nhân lúc hẳn bị trọng thương!

Công tử Lăng Tiêu thở hổn hển, kéo theo cây thương, sắc mặt âm u, lê từng bước chân nặng nề trên mặt sông đi về phía Tần Mục.

Hắn vẫn tới chậm một bước.

Thời điểm Kiếm Đạo của Tử Tiêu bộc phát, hắn cũng cảm ứng được kiếm uy kinh hãi thế tục đó, thậm chí còn nghe thấy tiếng đàn của Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc.

Hắn lần theo tiếng đàn mới tìm được đến nơi này.

Uy năng Kiếm Đạo của Tử Tiêu khiến Lăng Tiêu vừa cảm thấy kinh ngạc vừa cảm thấy mừng rỡ. Hắn cho rằng Tần Mục tuyệt đối không thể ngăn cản được kiếm của Tử Tiêu, thắng lợi đã nằm trong tầm tay, thế nhưng khi đến đây, hắn lại nhìn thấy bóng dáng của Tử Tiêu chìm xuống dòng sông.

Tử Tiêu vẫn sụp đổ đạo tâm, từ bỏ tất cả, quay trở về với thê tử đã khuất trong đại kiếp hủy diệt hệt như những gì hẳn lo lắng.

- Tam sư huynh.

Tân Mục thi lễ, mặc dù thương thế của hắn cực kỳ nghiêm trọng, thế nhưng vẫn không hề để thiếu đi lễ tiết. Hắn nói:

- Tứ sư huynh đã đạt được tâm nguyện của mình, không biết tâm nguyện Tam sư huynh là gì đây? Ngu đệ sẽ cố hết sức làm hài lòng sư huynh.

Cơn giận dữ trong lòng công tử Lăng Tiêu dần lắng xuống. Trên người hắn cũng có rất nhiều vết kiếm, vả lại đều là vết thương do kiếm của Tử Tiêu gây nên, song so với Tần Mục, thương thế của hắn nhẹ hơn rất nhiều. Hắn thản nhiên nói:

- Lão Thất, ta không giống với lão Tứ. Đạo tâm của hắn có khuyết điểm, dễ bị ngươi lợi dụng, thế nhưng đạo tâm của ta không có bất kỳ nhược điểm nào, viên mãn thông suốt. Nếu như ngay từ đầu gặp được ta, ngươi chắc chắn sẽ thua cuộc.

Tân Mục mỉm cười, lùi từng bước về phía sau, mà máu của hắn vẫn đang nhỏ tí tách xuống dòng sông Hỗn Độn. Vết thương do công tử Tử Tiêu để lại cho hắn thật sự quá nặng, cho dù là hắn đi chăng nữa thì trong thời gian ngắn cũng khó mà khôi phục được.

- Quả thật ta không hề có chút phần thắng nào khi đối đầu với Tứ sư huynh. Thời điểm thực lực hoàn toàn bộc phát, sức mạnh của Tứ sư huynh vô cùng đáng sợ, khiến ta nhìn mà than thở, nghĩ đến việc Tam sư huynh cũng có bản lĩnh hệt như vậy, cho nên ta đã chuẩn bị một trận quyết đấu khác cho sư huynh.

Dòng sông Hỗn Độn dưới chân hẳn hóa thành một vòng tròn khổng lồ. Tân Mục rảo bước trên bề mặt của dòng sông Hỗn Độn ở vòng trong, còn công tử Lăng Tiêu kéo theo cây thương theo sát bước chân của hắn.

Đột nhiên, một tiếng 'vù' vang lên, một dòng sông Hỗn Độn khác đâm xuyên qua. Bước chân của Tân Mục đáp lên trên mặt dòng sông Hỗn Độn kia, mà bước chân của công tử Lăng Tiêu cũng đồng thời đáp xuống, không hề cho hắn bất kỳ cơ hội đào tẩu nào.

Vù...

Một dòng sông khác lại cuộn tới. Tần Mục di chuyển bước chân, đạp lên dòng sông kia. Công tử Lăng Tiêu vẫn theo sát hắn, chiến ý càng ngày càng cao, sát ý cũng càng ngày càng mạnh.

Hắn chuẩn bị dùng một đòn đánh mạnh nhất, trực tiếp giết chết Tần Mục, không cho hắn chút cơ hội nào!

- Nếu như là ta trong thời kỳ đỉnh phong thì cũng không dám nói có thể đánh bại sư huynh, huống chỉ hiện giờ đã là nỏ mạnh hết đà? Tân Mục chuyển bước, khiến khí cơ của công tử Lăng Tiêu từ đầu đến cuối khó lòng khóa chặt lấy hắn. Hắn nói:

- Bảy vị công tử của Di La Cung đều có thực lực vượt qua đại kiếp hủy diệt, thế nhưng chỉ có ba người có thể vượt qua được đại kiếp sáng sinh, đó là Đại công tử Thái Thượng, Nhị công tử Vô Cực và ta.

Tân Mục vừa dứt lời, công tử Lăng Tiêu biến sắc. Hắn theo sát bước chân của Tần Mục, bất tri bất giác xung quanh đã không còn là dòng sông Hỗn Độn nữa, mà là một vùng biển Hỗn Độn.

Hắn nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy những dòng sông Hỗn Độn trước đó đã biến mất không còn tăm hơi, căn bản không thể nhìn thấy những dòng sông đó đã chảy đi đâu.
Bình Luận (0)
Comment