Chương 2793: Xương sọ của Tam công tử (3)
Chương 2793: Xương sọ của Tam công tử (3)Chương 2793: Xương sọ của Tam công tử (3)
Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể bảo toàn được tính mạng trong đại kiếp sáng sinh.
Công tử Lăng Tiêu nghe thấy vô số bản thân hắn đang gào thét và đặt câu hỏi, nhìn thấy vô số bản thân hắn đang công kích, thế nhưng từ đầu đến cuối lại chẳng thể khiến Tân Mục bị thương chút nào.
- Đây chính là cảnh tượng mà sư phụ gặp được trong kỷ nguyên thứ nhất, khi luyện chế Kim Thuyền Độ Thế để cứu vớt chúng sinh sao?
Hắn tự đặt một câu hỏi trong vô số tiếng ồn ã.
Tần Mục như thể nắm bắt được nghi vấn từ vô số câu hỏi của hắn, nói:
- Sư phụ của lúc đó chỉ có thể vượt qua đại kiếp hủy diệt, có lẽ hẳn chưa từng dẫn theo chúng sinh rồi bắt gặp đại kiếp sáng sinh. Trong đại kiếp hủy diệt, chúng sinh của kỷ nguyên thứ nhất đều đã tan thành mây khói, nếu như còn gặp phải đại kiếp sáng sinh, e rằng sư phụ sẽ càng thêm tuyệt vọng. Có điều, ta cho rằng sau khi chúng sinh bị hủy diệt, sư phụ vẫn gặp được đại kiếp sáng sinh, thế nhưng hắn vẫn sống sót. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, chắc hẳn hắn có thể nhìn thấy tương lai.
Công tử Lăng Tiêu thở phào nhẹ nhõm, mặc dù thực lực lúc đó của chủ nhân Di La Cung vô cùng cao minh, thế nhưng không bằng hắn của bây giờ.
Sư phụ của lúc đó có thể vượt qua đại kiếp sáng sinh, vậy thì hắn nhất định cũng có thể!
- Nhân tố quyết định có thể vượt qua đại kiếp sáng sinh hay không không nằm ở thực lực, mà nằm ở việc ngươi có thể tập hợp tương lai lại thành một hay không.
Tân Mục như thể nghe thấy tiếng lòng của hắn, nói:
- Sư huynh, nếu như ngươi là ta, ngươi thậm chí còn có thể nhảy ra khỏi đại kiếp sáng sinh, bước thẳng đến kiếp sau. Đây chính là đại đạo Hỗn Độn. Nếu như ta đoán không lầm, sở dĩ sư phụ chết tâm, quay về kỷ nguyên thứ nhất rồi hóa đạo là bởi vì thời điểm kỷ nguyên thứ mười sáu hủy diệt, trước khi đại kiếp sáng sinh của kỷ nguyên thứ mười bảy ập tới, hắn nhìn thấy tương lai của toàn bộ kỷ nguyên thứ mười bảy, một tương lai khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng hơn bao giờ hết.
Đồng tử của công tử Lăng Tiêu co rút lại.
Vừa rồi khi nhìn thoáng qua, hắn nhìn thấy tất cả lát cắt tương lai của kỷ nguyên thứ mười bảy, thế nhưng lát cắt tương lai thật sự quá nhiều, hắn không tài nào nhìn thấy điểm cuối cùng của kỷ nguyên thứ mười bảy!
Thế nhưng chủ nhân Di La Cung lại có thể làm được điều này.
- Đây là lần đầu tiên ta tiến vào đại kiếp sáng sinh, cũng là lân đầu tiên ta bắt gặp cảnh tượng kỳ lạ này, cho nên ta cũng chưa kịp nhìn rõ tương lai của kỷ nguyên thứ mười bảy liên quan đến đại kiếp sáng sinh.
Tân Mục buồn bã nói:
- Có điều sư phụ nói, tương lai của kỷ nguyên thứ mười bảy chính là chung cực lãnh tịch, hư không sẽ hoàn toàn hóa thành băng giá sau tám trăm tỉ năm, không còn bất kỳ sinh mệnh nào, cũng không còn vũ trụ tiếp theo. Xem ra, tương lai của kỷ nguyên thứ mười bảy mà hắn nhìn thấy chính là tương lai tuyệt vọng đến thế.
- Ngươi không tuyệt vọng sao? Công tử Lăng Tiêu hỏi.
Tân Mục lắc đầu:
- Ta không. Ta không tin tương lai của kỷ nguyên thứ mười bảy đã được định sẵn, cho dù là định sẵn, ta cũng sẽ thay đổi! Sư huynh, con đường của sư phụ sai rồi, ngươi vẫn còn muốn tiếp tục đi theo con đường của hắn nữa sao?
Công tử Lăng Tiêu trầm mặc, siết chặt cây thương trong tay, hơn nữa còn càng ngày càng chặt.
- Sư đệ, ngươi nói con đường sống duy nhất của ta chính là tập hợp tất cả tương lai lại làm một hệt như Đại sư huynh và sư phụ, nhưng ta không cho là như vậy.
Hắn mím môi, sau đó nở một nụ cười:
- Ngoại trừ con đường đó ra thì vẫn còn một con đường sống khác, đó chính là khu vực phế thải của Chung Cực Hư Không, cũng tức là vùng phế tích kial Tân Mục sa sâm mặt mày, đồng tử co rút lại.
Đại kiếp sáng sinh bùng nổi
Đột nhiên, vô số công tử Lăng Tiêu đứng thẳng người dậy, từng cây thương đồng loạt đâm về phía trước, phóng tới vùng phế tích chưa từng bị đại kiếp hủy diệt phá hủy kial
Tân Mục phất tay áo, biến mất khỏi đại kiếp sáng sinh trong thời điểm đại kiếp sáng sinh bùng nổ!
Và...
Bên trên bầu trời thành Ngọc Kinh Tổ Đình, bóng dáng của Tần Mục xuất hiện. Tần Mục phất tay áo một cái thật mạnh, sau đó lao vào Chung Cực Hư Không!
Khu vực phế thải của Chung Cực Hư Không, một cái đầu lâu khổng lồ bị gió lạnh thổi qua, va phải một con thuyền vỡ nát, trên đỉnh đầu là một cây trường thương đã bị tàn phá nặng nề.
Cái đầu lâu quái dị này chính là thứ mà Tân Mục từng gặp phải trong lần đâu tiên tiến vào khu vực phế thải. Sau lần đó, cái đầu lâu này có được chút huyết nhục, mà năm tháng qua đi, trên bề mặt nó đã bắt đầu sinh ra càng nhiều huyết nhục hơn.
Nó đã mọc ra đôi mắt, loáng thoáng có thể nhìn ra được diện mạo.
Tam công tử Lăng Tiêu thoát thân khỏi đại kiếp sáng sinh vẫn luôn là một Lăng Tiêu mơ mơ màng màng!
Giờ phút này, cuối cùng việc Tam công tử Lăng Tiêu biến mất khỏi thành Ngọc Kinh cũng giúp cho hắn nhớ lại tên họ và thân phận của bản thân, các loại đạo pháp thần thông nườm nượp tuôn vào trong đầu hắn.