Chương 2825: Mục Thân
Chương 2825: Mục ThânChương 2825: Mục Thân
- Khai Hoàng Tân Nghiệp, ta đến để dẫn ngươi tới Di La Cung.
Lão bà kia cười nói:
- Có một vị công tử đang đợi ngươi.
Hỗn độn mênh mông rộng lớn, dòng sông trải dài vô tận, tiếng sóng nước chính là âm vang của thời gian.
- Thất công tử tới muộn, cho nên địa vị trong Di La Cung không bằng những vị công tử khác, tùy tùng cũng không nhiều.
Lão bà Trạm Tịch kia nói với Khai Hoàng:
- Cũng chính vì điều này, cho nên những người kia đều phỉ báng Thất công tử, vu oan giáng họa cho hắn, thế nhưng tất cả đều chỉ là vu khống.
Tại điểm cuối của mười sáu dòng sông Hỗn Độn, bên trong Di La Cung của kỷ nguyên thứ nhất, bên trong Hỗn Độn Điện, Khai Hoàng gặp được Thất công tử.
- Tân Thiên Tôn, biệt lai vô dạng?
Bên trong Hỗn Độn Điện, Tân Mục và Khai Hoàng Tần Nghiệp trò chuyện rất lâu, cuối cùng Tần Mục để Trạm Tịch đưa Khai Hoàng Tần Nghiệp rời đi.
- Diên Khang có lẽ vẫn ổn chứ?
Tần Mục lẩm bẩm.
Biệt lai vô dạng là câu nói đầu tiên khi hắn gặp lại Khai Hoàng Tần Nghiệp. Đối với Khai Hoàng Tần Nghiệp mà nói, câu nói này chỉ là một câu hàn huyên khách sáo, thế nhưng đối với Tân Mục mà nói thì ý nghĩa của nó lại thật sự quá nhiều.
Hắn và đám người Khai Hoàng tách biệt nhau mười sáu kỷ nguyên vũ trụ, thời gian dài đến cả ngàn tỉ năm. Hắn băng qua phong ba bão táp, chứng kiến quá trình mười sáu vũ trụ sinh ra, phát triển, ổn định rồi sụp đổ.
Hắn bước qua lịch sử ầm ầm sóng dậy, thậm chí khi so sánh với Diên Khang, vẻ đặc sắc chỉ có hơn chứ không có kém.
Hắn sợ rằng mình sẽ quên mất Diên Khang, quên mất cố nhân, bởi lẽ dù gì hắn cũng chỉ mới sống ba tỉ năm rưỡi ở kỷ nguyên thứ mười bảy, tính ra thì thực sự quá ngắn so với khoảng thời gian ngàn tỉ năm này.
Thế nhưng nơi đó là cố hương của hắn.
- Diên Khang, nhất định vẫn ổn.
Tân Mục nở một nụ cười, xốc lại tinh thần, bước ra khỏi Hỗn Độn Điện:
- Ta, Linh Quân, Lăng Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn đã chuẩn bị lâu như vậy, Diên Khang không thể không ổn được!
Hắn đứng trước điện, nhìn về phía Di La Cung, cánh cửa của Di La Cung vẫn đóng chặt như trước.
- Sư phụ, tương lai mà ngươi nhìn thấy chưa từng xảy ra.
Tân Mục lẩm bẩm:
- Bởi vì khoảnh khắc ngươi quay người trở về đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu, tương lai đã không còn dáng vẻ giống như ngươi nhìn thấy nữa. Có điều câu nói kia của ngươi cũng không sai, nếu như muốn vượt qua ngươi, quả thật ta phải quay trở về kỷ nguyên thứ nhất, thế nhưng không phải là quay trở về đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ nhất, mà là quay trở về đại kiếp sáng sinh của kỷ nguyên thứ nhất. Mười bảy kỷ nguyên vũ trụ mà chỉ có mười sáu đại kiếp sáng sinh, đúng là vô cùng kỳ lạ...
Trước đây, Tần Mục thiếu chút thực lực, không thể quay trở về thời điểm mở ra vũ trụ kỷ nguyên thứ nhất, mà hiện giờ hẳn đã có đủ thực lực đó.
Bên trong Di La Cung tọa lạc giữa đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ nhất, khắp nơi đâu đâu cũng vang vọng đạo âm, đó là đại đạo Hỗn Độn của Tần Mục đang tìm kiếm dao động do đại kiếp sáng sinh của kỷ nguyên thứ nhất phát ra.
Đại kiếp sáng sinh là đại kiếp khai thiên tích địa, kỷ nguyên thứ nhất có lịch sử kéo dài tám trăm tỉ năm, theo lý mà nói thì không một ai có thể cảm nhận được loại dao động này trong đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ nhất, thế nhưng đối với Hỗn Độn mà nói, dao động được hình thành trong quá trình khai thiên tích địa này luôn luôn tồn tại.
Loại dao động này khắc sâu vào trong bối cảnh của vũ trụ, trở nên vô cùng nhỏ bé, ngay cả đại kiếp hủy diệt cũng không thể phá hủy được.
Một lúc lâu sau, Tân Mục chợt như cảm nhận được gì đó, từng vòng luân hồi hỗn độn xoay tròn, điên cuồng cắt vào thời không của quá khứ, hướng về phía lịch sử tám trăm tỉ năm của kỷ nguyên thứ nhất!
Tân Mục bước đi trong luân hồi, cuối cùng cũng tiến vào thời gian dài dằng đặc không gì sánh được của kỷ nguyên thứ nhất!
Bức tranh sử thi hào hùng ầm ầm sóng dậy của kỷ nguyên thứ nhất hiện ra trước mắt hắn. Hắn đi ngược dòng thời gian trong luân hồi hỗn độn, bắt gặp biết bao câu chuyện xúc động lòng người.
Tần Mục không hề ngừng chân, cũng không hề dừng bước, tiếp tục đi ngược dòng.
Khi sức mạnh của hắn gần như sắp cạn kiệt, rốt cuộc hắn cũng bước đến thời điểm kỷ nguyên thứ nhất chưa được sinh ra.
Có lẽ hắn có thể tìm ra được cách giải quyết trận đại kiếp diệt vong của kỷ nguyên thứ mười bảy từ nơi này!
Kỷ nguyên thứ mười bảy, sau khi Tân Mục rời đi.
Trận chiến giữa Diên Khang và điện chủ với người thành đạo của Di La Cung vẫn đang diễn ra. Thành Ngọc Kinh không có Tam công tử Lăng Tiêu và Tứ công tử Tử Tiêu, Diên Khang cũng không có Tần Mục, chiến tranh liên tục lặp đi lặp lại trong một thời gian dài.
Thậm chí thành Ngọc Kinh còn đánh đến vùng lân cận Nguyên Giới, Diên Khang cũng bởi vì có kẻ địch lớn mạnh này mà giúp cho biến pháp sống dậy một lần nữa.
Sau mấy tỉ năm, cuối cùng đạo tổ Lam Ngự Điền cũng hiểu thấu đáo về Thông Thiên Tỉnh của công tử Thái Thượng.