Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 386 - Chương 383: Thần Thương Mù

Chương 383: Thần thương mù Chương 383: Thần thương mùChương 383: Thần thương mù

Đòn đánh này mang theo lực lượng đè ép bản thể Dũng giang xuống. Hơn nữa bản thân người mù bộc phát lực lượng thần thông cực mạnh, đòn đánh này còn chưa hạ xuống, Hoạn Long Quân đã cảm thấy nguy hiểm rất lớn.

- Tại sao nơi nhỏ bé chật hẹp như Duyên Khang quốc lại có nhiều cao thủ như vậy?

Hoạn Long quân đã không kịp biến chiêu, hắn cắn răng thôi thúc tất cả pháp lực nghênh đón một kích của người mù.

Cột nước như xoay tròn, tốc độ quay nhanh chóng mặt, nó đè xuống thật nhanh.

Trong cột nước sinh ra tiếng long ngâm vang dội, dòng nước ngưng tụ thành đầu rồng tấn công Hoạn Long quân!

- Dùng pháp thuật hình rồng đối phó ta?

Hoạn Long Quân thở phào nhẹ nhõm, thân thể chấn động, vô số khí lưu hình rông chen chúc bay ra ngoài, hóa thành một con Thiên Long Bàn bảo vệ đầu hắn.

Hai tai Hoạn Long Quân nâng Thiên Long Bàn, trên bàn có vô số Giao Long đang giương nanh múa vuốt, thân thể bọn chúng không ngừng lắc lư:

- Mặc dù ngươi là cao thủ, gặp ta không khác gì gặp thiên địch. Ta chính là thần linh nuôi rồng, toàn bộ thân thông hình rồng không thể thoát khỏi mắt ta. Người này không đáng sợ.

Hắn vừa nghĩ tới đây, đầu rồng kia bắt đầu xoay tròn. Cột nước uốn quanh và hóa thành một cây long thương, đầu rồng là mũi thương, nước sông hóa thành mũi thương sắc bén nhất.

- Không phải thần thông hình rồng!

Hoạn Long Quân giật mình, một thương của người mù đã đâm vào trong Thiên Long Bàn, đâm vào giữa Thiên Long.

Một thương này bộc phát lực lượng cực kỳ khó tin, uy lực không mạnh nhưng lại là Thiên Long Bàn tan rã. Thân thể ngàn vạn Giao Long vặn vẹo và tan biến, trung tâm Thiên Long Bàn xuất hiện một cái động.

Hoạn Long quân ngẩng đầu nhìn lên, cán long thương to lớn đâm xuyên qua lỗ thủng.

- Lực lượng một thương này không bộc phát khi va chạm với Thiên Long Bàn, như vậy nhất định sẽ bộc phát khi va chạm với thân thể của ta. Chiêu pháp của người này rất cao minh, khống chế thần thông đạt đến cực hạn, có thể khám phá sơ hở trong thần thông của ta.

Hoạn Long Quân không nghĩ ngợi nhiều, cũng không có ý đồ nâng Dũng giang lên. Tất cả pháp lực tuôn ra rót vào hai tay, hắn vung hai tay ngăn cản long thương đâm xuống.

Hai tay Hoạn Long Quân chụp vào trung tâm, cũng ngăn cản mũi thương đâm xuống. Hắn rên rỉ một tiếng, hai tay đầm đìa máu tươi, bị mũi thương đâm rách long lân trên hai tay.

- Pháp lực của hắn không bằng ta! Vỡ cho taI

Hoạn Long Quân bay lên cao, hắn đã vượt qua lòng chảo sông thân thể cao lớn trăm trượng, hắn miễn cưỡng nâng một thương này, thân thể xoay tròn nhanh chóng. Long thương ngưng tụ thành Thủy Long nó không ngừng xoay tròn, tiếng long ngâm vang vọng thiên địa. Hai người cùng bộc phát, long thương to lớn nứt toác ra, hóa thành lũ lụt đầy trời và hạ xuống.

Toàn thân Hoạn Long Quân ướt đẫm, hai tay máu thịt be bét, bàn tay run rẩy. Lần này hắn dựa vào việc pháp lực đối phương không bằng hắn nên hắn mới có thể phá nát một thương vừa rồi, nhưng uy năng ẩn chứa trong long thương của đối phương quá mạnh, còn xen lần uy thế của Dũng giang.

Dũng giang từ trên cao đè xuống, áp lực quá mạnh, lại thêm uy lực một thương này, hai tay hắn đã bị thương.

Hoạn Long Quân còn chưa thở ra một hơi, đột nhiên Dũng giang phía trên lại xuất hiện long thương to lớn đâm xuống. Hoạn Long Quân lách mình tránh đi, Dũng giang trên không lại xuất hiện một cây long thương đâm tới lần nữa.

Thân thể hắn chấn động, dọc theo lòng sông di động về phía tây, bước chân đan xen và tránh né một đòn này. Thời điểm long thương thô to đâm vào không khí mới bộc phát lực lượng, không có sức mạnh tiết ra ngoài, toàn bộ điểm vào khớp xương long mạch, cũng chế trị lực lượng long mạch Dũng giang.

- Cao thủ đạo pháp!

Hoạn Long Quân giật mình thất kinh, mỗi một kích của người mù vừa vặn định trụ tiết điểm mấu chốt trên long mạch Dũng giang, hắn không thể thúc giục lực lượng long mạch, không cách nào cải biến xu thế long mạch.

Không có pháp lực của hắn chống đỡ, Dũng giang trên không bắt đầu hạ xuống. Chẳng qua Dũng giang bay rất cao, khoảng cách rơi xuống lòng sông còn một quãng thời gian ngắn.

- Hắn khống chế đạo pháp tinh diệu như vậy, chắc chắn không phải Thiên Công bị câm lúc trước.

Trán Hoạn Long Quân đổ mồ hôi lạnh, long thương từ trên trời đâm xuống dày đặc. Hắn dân dần không thể tránh thoát, không thể không đối kháng với long thương, trên thân xuất hiện rất nhiều vết thương.

Mà người mù định trụ càng nhiều tiết điểm long mạch.

Giao Long hắn phân bố khắp thượng du và hạ du, chúng cách hắn khá xa, hắn không thể gọi Giao Long quay về để mượn lực cho mình dùng.

Con Giao Vương Thân lại đi lên phía trước. Hắn đại chiến với người câm một trận. Ban đầu là cường cường va chạm, hai người cũng hết khả năng, ý đồ tiêu diệt đối phương. Hoạn Long Quân cũng tổn hao nhiều nguyên khí rất lớn, về sau bị một pháo của Duyên Phong Đế dọa chạy.

Nguyên khí của hắn vẫn chưa khôi phục, lại muốn cải biến xu thế Dũng giang cho nên tiêu hao pháp lực rất lớn. Hắn lại bị người mù chiếm được tiên cơ nên liên tục bại lui, liên tục bị thương.

Dũng giang trên không trung, người mù cầm theo gậy trúc, chân đạp Thủy Long lao vun vút trên mặt sông. Sau lưng sinh ra lũ lụt cuồn cuộn, xuất hiện một hư ảnh vô cùng to lớn, hư ảnh Huyền Vũ thần linh khổng lồ đã bị luyện đến mức gần như hóa thành thực chất.

Huyền Vũ thần linh là lão nhân mang mai rùa, thân quấn Đẳng Xà, cánh chim Đằng Xà chấn động, làm ra tư thế sắp bay đi.

Tần Mục nhìn quen mắt, Huyền Vũ thần linh là nguyên thần của người mù, có phần tương tự với tượng đá Huyền Vũ thân linh bên ngoài Tàn Lão thôn, chỉ có vẻ mặt khác biệt. Khi Tân Mục còn bé nghịch ngợm đi tiểu lên bốn tượng đá của thôn, tượng đá Huyền Vũ cũng dính không ít nước tiểu của hắn.

Trên mặt sông, người mù di chuyển như bay, gậy trúc trong tay không ngừng đâm xuống, đâm vào mặt sông, cách không giao chiến với Hoạn Long Quân.

Tân Mục lần đầu tiên nhìn thấy người mù xuất thủ toàn lực. Năm đó Tần Phi Nguyệt theo Dũng giang đi vào Đại Khư, người mù đã từng một trượng điểm vào mặt sông, Dũng giang chấn động mấy lần. Chẳng qua Tần Phi Nguyệt lúc ấy chỉ là cao thủ cảnh giới Thất Tinh, người mù chỉ dọa nàng mà thôi, không có sử dụng toàn lực.

Hiện tại, người mù lại ra tay toàn lực, cách mặt sông giao chiến với Hoạn Long Quân. Gậy trúc điểm một cái, dòng sông dưới chân sinh ra dòng lũ cao mười trượng, lũ lụt sôi trào và hóa thành Thủy Long thương. Mỗi một kích đều đâm vào sơ hở trong công pháp của Hoạn Long Quân, Hoạn Long Quân ứng phó vô cùng mệt mỏi.

Người mù sử dụng điểm độc đáo trong tâm pháp Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn pháp. Hắn không truyền thụ tâm pháp cho Tần Mục, tâm pháp của hắn không phải tâm pháp đứng đầu nhất trong Tàn Lão thôn, nhưng Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn pháp lại mạnh nhất trên đời.

Hắn sử dụng khi đối địch chính là Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn pháp, nhưng khai nhãn pháp của hắn cũng không tu luyện đến cửu trọng thiên đơn giản như vậy, mà là luyện thành Tâm Thần Nhãn.

Bị Tâm Thần Nhãn nhìn chằm chằm, cho dù là thần linh như Hoạn Long Quân cũng có trăm ngàn sơ hở.

Người mù pháp lực quả thực không bằng Hoạn Long Quân, dù là Hoạn Long Quân cải biến long mạch hao phí đại lượng pháp lực, người mù cũng không bằng hắn.

Nếu như Hoạn Long Quân lại điều khiển Giao Long, lại mượn lực lượng và pháp lực của Giao Long, pháp lực của hắn sẽ mạnh hơn người mù gấp mấy lần. Nhưng người mù công kích cường đại nhất chính là Tâm Thần Nhãn của hắn, khám phá tất cả công pháp thần thông, cho dù không có sơ hở cũng có thể tìm ra sơ hở trong công kích. Luận tu vi, pháp lực người mù không thâm hậu bằng thôn trưởng, Mã gia, người câm, đồ tể, cũng kém Tư bà bà khi bộc phát tâm ma. Hắn chỉ vượt qua người điếc, dược sư và người què.

Luận uy lực thân thông, uy năng thần thông của hắn còn không bằng người điếc vẽ, còn kém hơn thôn trưởng, đồ tể, Mã gia.

Nhưng mà loại trừ trưởng thôn và người câm cao thâm khó dò dám nói vượt qua hẳn, những người khác không dám nói có thể chiếm được chút tiện nghi nào trước mặt người mù.

Tâm Thần Nhãn vừa xuất hiện, chiêu thức vô địch, tất cả thần thông trong thiên hạ đều bị hắn dùng một trượng phá đi.

- Bọn chuột nhắt trên sông, vì cái gì chỉ dám giấu đầu giấu đuôi, không dám tự mình xuống đánh với ta một trận?

Bên dưới dòng sông, giọng nói của Hoạn Long Quân truyền đến. Trong lòng sông đã có không ít nước, lại có rất nhiều bùn lầy, hắn bị thương của người mù ép trốn đông trốn tây nhưng từ đầu đến cuối không cách nào bỏ chạy khỏi lòng sông, mỗi thương của người mù đều ép hắn về đáy sông.

Vào lúc này nước sông trộn lẫn bùn lây và máu của hắn, vẩn đục không chịu nổi, trong nước sông có rất nhiều con lươn nhảy nhót ra ngoài. Chúng hấp thu thần huyết của hắn, từng con hóa thành hình thái Giao Long, chúng nhảy tới nhảy lui trong bùn lầy, lại giương nanh múa vuốt rất hung ác.

- Ngươi làm như ta không dám?

Người mù quát một tiếng, đột nhiên dứt bỏ đám người Tần Mục, hắn xuyên qua lòng sông, từ trong dòng sông tấn công Hoạn Long Quân. Một đạo Thủy Long bay ra quấn lấy đám người Tần Mục và ném lên lưng Long Kỳ Lân.

Đám người Tần Mục bị hắn phong ấn thần tàng nên không có pháp lực, không cách nào đứng trên mặt nước. Tu vi Long Kỳ Lân vẫn còn, có thể đạp nước mà đi.

Tư Vân Hương và Linh Dục Tú giật mình, dậm chân nói:

- Tại sao Mù gia gia lại lỗ mãng như thế, không chịu nổi khích tướng? Sao có thể giao phong chính diện với hắn?

Tân Mục đại hỉ, cười nói:

- Hoạn Long Quân không chết cũng mất một lớp da. Mù gia gia trong thôn không tỉnh thông đạo pháp thần thông, hẳn là chiến kỹ lưu phái.

Hai nữ giật mình. Lão già mù lại là người đi theo chiến kỹ lưu phái?

Vừa rồi hắn đâm từng thương xuống nước, làm gì có bóng dáng chiến kỹ lưu phái trong đó?

Cao thủ chiến kỹ lưu phái đều bộc phát lực lượng khủng bố trong cận chiến, dùng tất cả lực lượng tập trung vào một thân và bộc phát ra ngoài. Người mù đâm ra những thương vừa rồi bộc phát uy lực thần thông kinh người, đích thị là đại cao thủ pháp thuật thân thông lưu phái.

Tân Mục và hai nữ hài nằm trên trán Long Kỳ Lân nhìn xuống dưới, Tân Mục nhìn Hồ Linh Nhi biến thành nguyên hình và say khước, hắn sợ nàng ngã xuống nước cho nên ôm vào trong ngực.

Nước sông thông thấu, có thể nhìn thấy đáy sông. Vào lúc này nước sông cách mặt đất càng gần, lại không lâu nữa, toàn bộ Dũng giang sẽ rơi vào lòng sông.

Trong dòng sông to lớn, người mù dáng người thấp bé nhưng Hoạn Long Quân cao tới trăm trượng. Hắn giống như một ngọn núi nhưng vô cùng linh hoạt, di động mau lẹ, một người một thần chiến đấu trong bùn lầy.

Người mù phi hành trên không thật nhanh. Hắn bao vây chung quanh Hoạn Long Quân, tránh né từng đòn công kích của Hoạn Long Quân, lại dùng gậy trúc trong tay điểm tới. Thương xuất như rồng, nhanh như thiểm điện, dùng tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy lần lượt đâm vào thân thể Hoạn Long Quân.

Vào lúc này, rốt cuộc Dũng giang cũng rơi từ trên trời xuống, nước sông đè xuống và phát ra tiếng nước kinh thiên động địa. Người mù cầm trượng điểm vào mi †âm Hoạn Long Quân, hắn bứt ra liền đi.

Hoạn Long Quân ngây ngốc tại chỗ, hắn bị nước sông đè xuống, toàn thân Hoạn Long Quân sinh ra tiếng nổ to lớn. Hắn bị nước sông ép xuống, xương cốt đứt gãy và vùi dưới đáy sông.

Trên mặt sông, Long Kỳ Lân bay lên trời, nó tránh né một kích khủng bố của Dũng giang. Phía dưới bọn họ là lũ lụt ngập trời, Dũng giang cuồn cuộn, sóng nước ngút trời.

Bên bờ sông, người mù chống gậy trúc đứng trên một khối đá ngâm, hắn duỗi mũi trượng điểm vào dòng sông đang sôi trào, nước sông chung quanh ổn định lại.
Bình Luận (0)
Comment