Chương 487: Khi chúng ta tiến vào lịch sử
Chương 487: Khi chúng ta tiến vào lịch sửChương 487: Khi chúng ta tiến vào lịch sử
- Đại thọ Thượng Hoàng hai vạn sáu nghìn tuổi?
Tần Mục giật mình, hắn vốn ở niên đại cách Khai Hoàng đã có hai vạn năm, Khai Hoàng tại vị chỉ sợ cũng có một hai vạn năm. Vậy chẳng phải là nói bọn họ hiện tại thân ở ba bốn vạn năm trước?
Ban Công Thố một lần truyền tống, chuyển bọn họ đến ba bốn vạn năm trước?
Dưới đáy rương, Ban Công Thố cũng mờ mịt, trong lòng sinh ra cảm giác cổ quái không thể diễn tả. Hắn chỉ là ở trước lúc pháp lực tiêu hao hết phát động cờ truyền tống, sau đó lại đưa mình đến ba bốn vạn năm trước?
Đây nhất định là đang nằm mơ! Hắn đang muốn bấm mình một chút, đột nhiên chỗ gãy chân truyền đến cảm thấy đau đớn, hắn không khỏi đau kêu lên một tiếng.
Tân Mục rút ra trường kiếm cấm vào chân gãy của hẳn, lẩm bẩm nói:
- Rất đau, không phải nằm mơ. Chẳng lẽ chúng ta trải qua một lần lịch sử hồi quan sao? Chúng ta đang ở trong lịch sử hồi quang phản chiếu?
Người thiếu nữ trước mặt hắn kia thoáng nhìn hắn chọc một kiếm vào thiếu niên gãy chân ở dưới cái rương, không nhịn được có chút bất mãn, cả giận:
- Con người ngươi, thế nào lại khi dễ người tàn tật? Bộ dạng đẹp trai có tác dụng gì? Lòng lang dạ sói!
Dứt lời, nàng lại muốn rời đi.
Tân Mục vội vàng nói: