Chương 525: Thế giới bóng tối khác
Chương 525: Thế giới bóng tối khácChương 525: Thế giới bóng tối khác
- Tiêu Phu thánh nhân tượng đá sống lại?
Tân Mục thầm giật mình, vội vàng nói:
- Hắn ở nơi nào?
- Hắn đã rời đi, nếu như ngươi đến mấy ngày trước, còn có thể nhìn thấy hắn. Vị Tiều Phu thánh nhân này mang theo búa đi, lúc hắn tỉnh lại, ta còn bị dọa cho giật mình. Trong lòng thầm nói hai vị †ồn tại này thế nào một trước một sau đã tỉnh lại.
Thanh U sơn nhân nói:
- Về phần hắn đi nơi nào, ta lại không biết.
Tân Mục lấy lại bình tĩnh. Sơ tổ Nhân Hoàng của Nhân Hoàng điện và Tiều Phu thánh nhân của Thiên Thánh giáo lần lượt tỉnh lại, quả thật tiết lộ ra sự quỷ dị. Bọn họ vì sao hết lần này tới lần khác lại tỉnh lại vào lúc này?
Tiều Phu thánh nhân lại sẽ đi nơi nào?
Thiên Thánh giáo cũng không phải là do hắn sáng lập, mà là Khai Sơn tổ sư. Tiều Phu chỉ là muốn lưu lại truyền thừa của mình, bởi vậy hắn chưa chắc sẽ đi Thiên Thánh giáo.
Ngoại trừ Thiên Thánh giáo ra, hắn có thể đi nơi nào?
Đám người Vương Mộc Nhiên không ở Tiểu Ngọc Kinh, mà đã đi tới Tương Long thành. Trên núi chỉ có một vài lão tiên nhân, Thanh U sơn nhân quan sát Tân Mục, nói:
- Trạng thái của Tân Nhân Hoàng có chút không đúng lắm, có thật sự muốn đi vào Ngũ Khí điện hay không? Ngươi bây giờ hình như có chút mất hồn mất vía.
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Xin hỏi Thanh U tiên, hiện tại Tiểu Ngọc Kinh có thể mở ra Ngũ Khí điện Lục Hợp điện và Thất Tinh điện hay không? Ta muốn tiến vào xem thử.
Thanh U sơn nhân do dự một chút, đối với trạng thái của hắn bây giờ cảm thấy có chút không mấy yên lòng, nói:
- Nhân Hoàng nếu cố ý muốn xông vào, Tiểu Ngọc Kinh ta tự nhiên cố gắng thỏa mãn. Nhưng tình trạng của ngươi bây giờ có chút không ổn lắm, mạnh mẽ xông qua ải, ta sợ gây bất lợi cho ngươi. Ngươi chỉ có một lần cơ hội, nếu thông qua Ngũ Khí đột phá, Lục Hợp đột phá và Thất Tinh đột phá, đối với ngươi mà nói chắc chắn nội tình sẽ tăng lên rất nhiều. Không nên lãng phí lần này, ngươi vẫn nên điều chỉnh tốt trạng thái sau đó hãy trở lại.
Tân Mục cười nói:
- Ta muốn tiến vào xem thử, cũng không khiêu chiến.
Thanh U sơn nhân bất đắc dĩ:
- Xin mời đi theo ta.
Hắn dẫn dắt Tân Mục đi tới Tam Nguyên điện, nói:
- Ngươi lần trước thông qua Tam Nguyên đột phá, lần này tiến vào trong điện, lại sẽ tự động tiến vào Ngũ Khí điện, nếu đả thông Ngũ Khí điện, lại sẽ tiến vào Lục Hợp điện. điện sau khi thông qua Lục Hợp chính là Thất Tinh điện. Tình trạng của ngươi không tốt, vì để tránh ngươi xuất hiện không may, ta sẽ đích thân chủ trì. Tân Mục cảm ơn, đi vào trong Tam Nguyên điện, hắn còn chưa đứng vững, cảnh sắc trước mắt đột nhiên thay đổi, năm ngôi sao lớn treo ở trên bầu trời, hiện lên năm loại màu sắc kim xanh lam đỏ vàng, trên năm ngôi sao có năm tòa cung điện.
Tân Mục tập trung ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy ngoại trừ năm ngôi sao này, hắn còn có thể nhìn thấy được mặt trời và ánh trăng trên bầu trời, chỉ có điều cách hẳn cực kỳ xa xôi, giống như là cách một thế giới.
Trên bầu trời năm ngôi sao lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, hoặc xa hoặc gần, trong năm điện ngôi thần, từng vị thân nhân đứng dậy, hoặc đầu trâu thân người, hoặc đầu người thân rắn, hoặc đầu hổ thân người, hoặc đầu người thân chim, hoặc thân nhân tóc đỏ thân rắn, tương ứng với Ngũ Diệu Tinh Quân. Đột nhiên, giọng nói của Thanh U sơn nhân từ phía xa truyền đến, nói:
- Dĩnh Hà sư tỷ, trận này do ta đến thay thế sư tỷ đi.
Thần nhân thần nhân tóc đỏ thân rắn đứng dậy, hóa thành một đạo lưu quang đi xa.
Một tia sáng bay tới, rơi vào trong ngôi thần điện kia, Thanh U sơn nhân hóa thành thần nhân tóc đỏ thân rắn, nói:
- Tân Nhân Hoàng, Ngũ Khí điện chia ra làm kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành đột phá, lân này ngươi muốn chọn nhóm nào?
Tần Mục lắc đầu nói:
- Lần này ta tới, thâm nghĩ nhìn Chân Thần thần tàng, mong rằng Thanh U tiên giúp cho.
Thanh U sơn nhân nhíu mày, bốn vị lão tiên nhân khác cũng nhíu mày một cái, một vị lão tiên nhân nói:
- Tiểu Ngọc Kinh nhà ta phát triển lưu lại Tam Nguyên điện, mục đích là vì giáo dục hậu nhân, bổ khuyết hậu nhân chưa đủ, cũng không phải là vì xem xét thần tàng của hẳn.
Một vị bà lão cau mày nói:
- Từ trước tới nay, người tiến vào đây khiêu chiến, chưa bao giờ có yêu cầu cổ quái như vậy. Thanh U sư huynh...
- Tân Nhân Hoàng không phải là người ngoài.
Thanh U sơn nhân suy nghĩ một lát, nói:
- Hắn đưa công pháp thành thần cho mọi người, chúng ta đều nhận ân huệ của hắn. Yêu cầu của hắn, Tiểu Ngọc Kinh nên thỏa mãn. Hơn nữa, vị tổ sư lưu lại thử thách kia, cũng họ Tần. Bốn vị lão tiên nhân khác không nói thêm gì nữa.
Thanh U sơn nhân nói:
- Tân Nhân Hoàng, ngươi chỉ có cơ hội khiêu chiến một lần, khiêu chiến thành công, lại phải nhận được thân nguyên Ngũ Khí, đối với ngươi rất có ích lợi, có thể bổ sung toàn bộ các phương diện tu hành ngũ diệu thần tàng chưa đủ của ngươi. Ngươi xác nhận ngươi muốn lãng phí cơ hội lần này, chỉ vì nhìn qua thần chỉ thần tàng sao?
Tân Mục cúi người:
- Dạy người lấy cá không bằng dạy người lấy cá, ta nguyện ý bỏ qua thần nguyên Ngũ Khí.
Mặt Thanh U sơn nhân giãn ra cười nói:
- Được. Ta vốn cho là Tân Nhân Hoàng tâm cảnh bất ổn, lo lắng ngươi mất đi tâm trí, không có cách nào khiêu chiến. Chỉ có điều khí phách của ngươi lại làm cho ta cũng không khỏi phải bội phục. Đã như vậy, ngươi bắt đầu đi!
Hắn bỏ ra một đạo ánh sáng màu xanh, Tần Mục không thể làm theo ý mình, bay lên, rơi vào trên Thủy Diệu Tinh. Thanh U sơn nhân biến thành thần nhân tóc đỏ thân rắn dẫn dắt hắn tiến vào thần điện, nói:
- Tân Nhân Hoàng mặc dù quan sát. Ngươi có thể tìm hiểu ra bao nhiêu, lại phải xem bản lĩnh của ngươi.
Tân Mục cảm ơn, cẩn thận quan sát ấn ký phù văn trên bốn vách tường của thần điện, kiểm tra rất cẩn thận.
Trên năm ngôi sao ngũ diệu thần tàng đều có thần điện, thần điện là thiên nhiên hình thành. Phàm là thần thông giả tu luyện tới cảnh giới này, lại sẽ ở trong ngũ diệu thân tàng luyện lại ngũ tinh, ngũ tinh đối ứng ngũ hành.
Ngôi sao là thiên nhiên sinh thành, cung điện trên ngôi sao cũng là thiên nhiên sinh thành, nhưng mà công pháp khác nhau, sẽ hình thành ấn ký phù văn khác nhau. Cuối cùng những ấn ký phù văn này cùng nguyên khí kết hợp, sẽ hóa thành thần nhân trong cung điện.
Bất kỳ một thần thông giả ngũ diệu thần tàng nào, ngũ diệu thần nhân phun ra nuốt vào nguyên khí. Thuộc tính của nguyên khí cũng sẽ theo đó biến hóa, bởi vậy được gọi là Ngũ Khí.
Ngũ hành thần tàng của Tần Mục đã tu luyện tới cực hạn, rất khó tiến thêm một bước. Nhưng cùng Sơ tổ Nhân Hoàng giao đấu khiến cho hắn ý thức được, cực hạn của mình chưa chắc là cực hạn của tất cả mọi người. Hắn quan sát rất là cẩn thận, Thanh U sơn nhân cũng rất có kiên trì, vẫn chờ đợi hắn.
Không biết qua bao lâu, Tân Mục không lại kiểm tra nữa, mà nhắm mắt lại.
Hắn mở mắt, nhìn về phía Thanh U sơn nhân:
- Thanh U tiên, ta có một yêu cầu quá đáng.
Thanh U sơn nhân hiểu ý, hóa thành một đường ánh sáng trốn đi thật xa, bên trong thần điện chỉ còn lại có một mình Tân Mục. Trên vách tường đại điện những ấn ký phù văn đó nhất thời đều sáng lên, Tân Mục không thể làm theo ý mình, thân thể biến đổi khác thường, hóa thành thần nhân tóc đỏ thân rắn.
Một lúc lâu, Tân Mục bỏ đi hình thái thân nhân, rời đi ngôi thần điện này, đi tới một ngôi sao khác. Hắn đi vào trong cung điện, quan sát ấn ký phù văn trên cung điện.
Hơn mười ngày sau, hắn đi tới năm ngôi sao một lần, lại đi Lục Hợp thần tàng.
Hắn ở trong Lục Hợp thần tàng hơn mười ngày, tiếp theo tiến vào Thất Tinh thần tàng, lại là thời gian hơn mười ngày trôi qua. Về phần Thiên Nhân thần tàng và Sinh Tử thần tàng, bởi vì không có ai chủ trì, hắn không có cách nào tiến vào trong đó.
Cuối cùng, Tân Mục đi ra khỏi Tam Nguyên điện. Thanh U sơn nhân nhìn thiếu niên trước mặt này râu ria xôm xoàm thần sắc có chút tiều tụy, biết hắn mấy ngày qua không ngủ không ngừng, ngược lại có chút đau lòng cho hắn, dò hỏi:
- Tân Nhân Hoàng có tìm được vật mình muốn hay không?
Tinh thần Tân Mục cũng rất tốt, lần này thay đổi ngũ hành Lục Hợp Thất Tinh thần tàng khiến cho hắn thu hoạch cực lớn. Lòng tin lại được thiêu đốt, nói cám ơn:
- Cảm ơn tiên nhân. Vê phần có tìm được ta sở thứ cần thiết hay không, còn cần phải nghiệm chứng một hồi. Xin hỏi người sáng lập ra Tiểu Ngọc Kinh này so sánh cùng Sơ đại Nhân Hoàng Nhân Hoàng điện, thực lực ai cao ai thấp?
Thanh U sơn nhân nói:
- Thực lực cao thấp ta khó có thể nói được, dù sao bọn họ đều là Chân Thần tiền bối từ hai vạn năm trước, ta chưa từng thấy qua bọn họ giao đấu. Chỉ có điều, trong Tiểu Ngọc Kinh có mấy quyển tàng thư do tổ sư môn lưu, phía trên nói đến tổ sư môn đã từng đi tìm Nhân Hoàng đời thứ nhất. Muốn mời hắn xuất sơn nhưng lại tổn thương lông tóc mà về, sau khi trở về phải dưỡng thương mấy tháng. Trong sách nói, Nhân Hoàng đời thứ nhất lấy Mạc Đại Pháp Lực vận chuyển mảnh vụn của Khai Hoàng Thiên Đình, thực lực rất mạnh. Nhân Hoàng điện nếu so với Tiểu Ngọc Kinh lớn trên dưới một trăm lần, có thể nói là đáng sợ. Ta nghĩ, Tiểu Ngọc Kinh tổ sư môn là tự bảo vệ mình, Nhân Hoàng đời thứ nhất lại có thể dẫn theo các tộc không biết bao nhiêu người đi qua chiến trường. Thực lực ai cao ai thấp, vừa xem là hiểu ngay.
Sắc mặt của Tần Mục xám xịt, qua một lúc lâu, hắn mới khom người nói:
- Ta hiểu được, cảm ơn tiên nhân.
Thanh U sơn nhân nhíu mày, nhận thấy được tình trạng của hắn lúc này còn kém hơn so với lúc mới tới, nói: - Ngươi hơn một tháng không ngủ, hay là tạm thời nghỉ ngơi một khoảng thời gian đã.
Tân Mục nói phải.
Thanh U sơn nhân vì hắn an bài gian phòng, để cho hắn ngủ.
Tân Mục hơn mười ngày sau mới tỉnh lại, khí sắc vẫn không quá tốt. Hắn kiên trì từ biệt rời đi, Thanh U sơn nhân không lại giữ lại, nói:
- Nếu Tiều Phu thánh nhân trở về, ta đi nơi nào thông báo cho ngươi biết?
- Làm phiền tiên nhân đi Tương Long thành, ta có thể sẽ ở nơi đó.
Thanh U sơn nhân nhìn theo hắn đi xa, trong lòng vô cùng kinh ngạc:
- Trước đây lần đầu tiên Tân Nhân Hoàng tới nơi đây, hăng hái tới mức nào. Vì sao hiện nay trái lại suy sụp tỉnh thân hơn rất nhiều như vậy?
Tân Mục ngồi ở trên cái rương, để cho cái rương mang theo bọn họ chạy nhanh, sau đó lấy cho Long Kỳ Lân đây một chậu lớn các loại Xích Hỏa Linh đan trong Hỏa Hành Thần Nguyên đan. Long Kỳ Lân vừa mừng vừa sợ, trong lòng lại có chút lo lắng không yên, thâm nghĩ:
- Giáo chủ vì sao hôm nay có lòng từ bi như vậy? Là bởi vì ta đói bụng hơn một tháng, hay là chuẩn bị đưa ta lên bàn vậy? Không quan tâm, ăn xong lại nói!
Hắn ăn xong một chậu, Tân Mục lại đổ cho hắn một chậu khác.
Long Kỳ Lân do dự một chút, cúi đầu nhìn một chậu tràn đầy linh đan, đột nhiên gào khóc, vừa khóc hắn vừa ăn linh đan.
Tân Mục buồn bực: - Ngươi khóc cái gì?
- Làm ma quỷ ăn no cũng tốt!
Long Kỳ Lân lau nước mắt, nức nở nói:
- Tốt xấu gì ăn no xong ra đi. Giáo chủ, chờ cho ta một lần vui vẻ!
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Mấy ngày nay ngươi đói bụng nên phải bồi thường ngươi, cũng không phải là muốn giết ngươi ăn thịt.
Long Kỳ Lân mừng rỡ, vội vàng ăn linh đan trong chậu.
Tân Mục đi qua thành trấn, dừng lại mua dược liệu. Bọn họ đi qua liền mấy thành thị, luyện rất nhiều Xích Hỏa linh đan và Hành Hỏa Thần Nguyên đan, đều nhét vào trong rương, Long Kỳ Lân cảm động không hiểu nổi:
- Giáo chủ đối với ta thật tốt! Tần Mục lại mua một ít Huyền Thiết Huyền Kim, trên đường chế luyện một ít linh binh kỳ kỳ quái quái.
Long Kỳ Lân xem không hiểu, không rõ hắn muốn làm cái gì. Chỉ thấy trong những linh binh Tần Mục chế luyện ra có một phần là cờ, có vài cái là tế đàn, còn có vài cái có chút giống như các loại công cụ tính toán như bát quái, thái cực, bàn tính, ngũ hành phù.
Qua mấy ngày, bọn họ đi tới Tương Long thành, lại không vào thành.
Tân Mục phát động rất nhiều đài bát quái, thái cực đồ và rất nhiều công cụ tính toán, không ngừng tính toán theo công thức. Sau đó nhìn xung quanh, tìm kiếm sông núi địa lý, sử dụng thước đo đạc sông núi, lại ở trên giấy ghi nhớ liên tiếp các ký hiệu. Long Kỳ Lân tiến tới, căn bản xem không hiểu. Hắn tính toán một lúc lâu, sắc trời dần dần tối, bóng đêm sắp hạ xuống.
Tân Mục cuối cùng cũng tính toán hoàn thành, lập tức vội vàng bày tế đàn, xung quanh ở tế đàn cắm đầy cờ. Hắn đứng ở trên tế đàn, Long Kỳ Lân và cái rương muốn lên thì bị hắn đuổi xuống.
- Giáo chủ, ngươi làm cái gì vậy?
Long Kỳ Lân đi theo bên cạnh cái rương, hỏi.
Tân Mục phát động một mặt lá cờ, nhìn bóng tối xung quanh, trong bóng tối, thế giới kia nổi lên, cùng Đại Khư trùng điệp. Trong những thế giới kia, vô số bóng người Ma tộc giống như làn khói đen điên cuồng phun ra, từ trong mỗi một cửa động không gian thật lớn chui ra.
Trong mắt của Tân Mục, đám người của một thế giới khác đang chống đỡ công kích của những Ma tộc này, ở trước mặt của hắn là một chiến trường với quy mô to vô cùng.
- Rồng béo, ta đã luyện cho ngươi được linh đan đủ cho ngươi ăn một khoảng thời gian rất dài, mấy ngày nay ngươi cứ theo cái rương là được. Ta chuẩn bị...
Ánh mắt của Tân Mục xác định phong tỏa một Ma tộc tướng lĩnh chạy như điên trong chiến trường. Trên tế đàn có vô số phù văn sáng lên, cờ truyền tống đã vù vù vù vang dội, xoay tròn ở xung quanh tế đàn:
- Đi tới thế giới kia!
Âm...
Một tiếng chấn động mạnh truyền đến. Cờ truyền tống và Tân Mục trong nháy mắt biến mất, mà trên tế đàn này là một vị Ma tộc tướng lĩnh dáng người khôi ngô cao lớn đột nhiên xuất hiện, mê man nhìn xung quanh.
- Đô đô...
Tiếng kèn kéo dài, vù vù vù vô số cờ tung bay, xoay tròn, hình thành một vòng tròn lớn. Tân Mục trong lúc bất chợt xuất hiện ở trong chiến trường mênh mông bao la, xung quanh là vô số đại quân Ma tộc điên cuồng phun ra, đang lôi cuốn hắn điên cuồng vọt tới trước.
Mà ở phía trước, đó là thành trì vô cùng mỹ lệ, từng chiếc chiến hạm lớn lướt ngang qua không trung. Từng vị Thân Ma đứng sừng sững, trong tay cầm thân binh, quét ngang thiên binh vạn ngựa.
Hắn mượn phương pháp tế tự và trận pháp truyền tống, đi tới chỗ thế giới của thiếu nữ bóng tối.