Chương 711: Đệ nhất thiên hạ
Chương 711: Đệ nhất thiên hạChương 711: Đệ nhất thiên hạ
Đế Dịch Nguyệt cười lạnh nói:
- Nhìn bộ dáng của hắn có vài phần rất giống với Khai Hoàng, chắc hẳn là chính là hậu nhân của Khai Hoàng? Ngươi còn nói hắn không phải là đệ tử của ngươi? Đại Thiên Sư, ngươi đừng hòng mơ tưởng gạt được ta!
Sắc mặt của Tiều Phu thánh nhân đỏ lên:
- Hắn là nhị đồ đệ của ta không sai, nhưng hắn chỉ trên danh nghĩa thôi. Từ trước tới nay, ta chưa từng dạy hắn bất kỳ điều gì.
Đột nhiên, uy năng cường đại của Ngũ Lôi Hồ phóng ra, khiến Tân Mục bị đánh bay, nhưng phù văn quanh thân của Tần Mục vẫn tung bay, trong thời gian ngắn lại truyền tống trở về, hắn vẫn áp sát phía sau lưng của thần tai họa, ôm đầu của thần tai họa gặm, hạ miệng vừa nhanh vừa độc.
- Thần thông truyền tống, là thần thông do ngươi khai sáng ra.
Đế Dịch Nguyệt càng hoài nghỉ, cười lạnh nói.
Tiều Phu thánh nhân xấu hổ không chịu nổi, nói không ra lời.
Đột nhiên, vị thần tai họa khôi ngô trên không trung Dũng Giang này chú ý tới bên này, trong lòng thần tai họa vẫn luôn lục thân không nhận, lại thâm cả kinh, không chú ý tới chuyện kéo Tần Mục xuống nữa, vội vàng cúi đầu cúi người nói:
- Đại sư tỷ!
Đế Dịch Nguyệt gật đầu, nói:
- Ngươi là đệ tử của Bắc đế? Cũng nhận ra được một đại sư tỷ là ta sao?
Vị thần tai họa này bị gặm đến mức máu chảy đầy mặt, đầu và cổ, đứng ở nơi đó chân tay luống cuống, nói:
- Ta đã từng gặp qua đại sư tỷ một lần, chỉ là đại sư tỷ quyên cao chức trọng, hơn phân nửa là không có chú ý tới †a. Ta nhận lệnh đến đây giáng kiếp, vẫn mong đại sư tỷ thứ lỗi...
Đế Dịch Nguyệt thản nhiên nói:
- Ngươi lưu lại ít đồ rồi trở lại đi, ta ở chỗ này, ngươi giáng kiếp không được đâu. Lưu lại ít đồ, ngươi trở về cũng có thể dễ ăn nói. Ngươi nói cho sư phụ biết, †a ở chỗ này, hoặc là sư phụ phái các ngươi tới chịu chết, hoặc là hắn tự mình đến giáng kiếp.
Sắc mặt của vị thần tai họa này đại biến, bỗng nhiên cắn răng một cái, cắt cánh tay trái của mình xuống, từ trên không trung đáp xuống, rất cung kính đưa cánh tay đặt ở trên mặt đất phía trước Đế Dịch Nguyệt, sau đó lui về phía sau hai ba bước, nguyên thần rời khỏi thân thể, thân thể hóa thành tượng đá.
Tân Mục ôm đầu tượng đá gặm mấy cái, thiếu chút nữa rơi cả hàm răng, hắn chỉ đành phải buông tha, từ trên tượng đá tụt xuống, nhìn xung quanh, chợt trong mắt hắn có hung quang đột ngột phát ra, giống như mãnh thú muốn cắn người khác.
Tượng đá này dân dân chìm vào lòng đất, biến mất, Ngũ Lôi Hồ cũng từ trạng thái điên cuồng xoay tròn, lại nuốt lôi vân trên bầu trời vào trong bình, lập tức biến mất.
- Đại mỹ nữ này ăn ngon nhất!
Tân Mục hưng phấn nhào về phía Đế Dịch Nguyệt, Tiều Phu thánh nhân không còn mặt mũi nào nữa, hận không thể lập tức dào một cái hố chôn mình xuống dưới đất.
Tay phải Đế Dịch Nguyệt kết ấn, năm ngón tay tung bay, giống như hoa sen, nhẹ nhàng điểm một cái ở trên mi tâm của Tần Mục, ma tính trong cơ thể của Tần Mục lập tức biến mất, ma khí của U Đô điên cuồng trào quay về trong đại lục chữ Tần tại mi tâm của hắn.
Một ấn này của Đế Dịch Nguyệt cuốn theo ma khí ma tính của U Đô đánh thẳng tới, vọt vào trong cơ thể của đứa trẻ mới sinh đầu to Tân Phượng Thanh, phong ấn của Minh Đô Ngọc Giám lập tức vọt bên ngoài.
Thiên Công cùng Xích Hoàng kinh ngạc, trăm miệng một lời nói:
- Nha đầu kia có bản lĩnh không tệ! Đáng tiếc là một người đã chết. Đế Dịch Nguyệt khẽ a một tiếng, kinh ngạc không hiểu, pháp lực ẩn chứa trong một ấn này của nàng đã lập tức biến mất, giống như bị thứ gì đó ăn hết vậy.
Nàng không có cách nào nhìn thấy được cảnh tượng trong đại lục chữ Tân, không có nhìn thấy Thiên Công và Xích Hoàng.
- Trong mi tâm của ngươi có thứ cổ quái, để cho ta tiến vào con mắt thứ ba của ngươi xem thử!
Nàng đang muốn bay vào mi tâm của Tần Mục, tiều phu, Sơ tổ Nhân Hoàng, Phược Nhật La và Xích Khê vội vàng ngăn cản nàng lại, luôn miệng nói:
- Trăm triệu lần không thể! Không nên thăm dò mi tâm của hắn, mấy người chúng ta đều bị thua thiệt nhiều lần!
Tiều phu nói: - Ta tuy rằng chưa từng bị tổn hại, nhưng cũng biết nơi đó vô cùng nguy hiểm đáng sợ, Thiên Vương tốt nhất không nên thử!
Ánh mắt của Đế Dịch Nguyệt chớp động, cười nói:
- Thật sự nguy hiểm như vậy? Lấy thực lực Đế Tọa của ta cũng nguy hiểm sao? Cũng được, thân thể của ta hiện tại đã tử vong, không nhìn thì không nhìn.
Tân Mục tỉnh táo lại, lại vội vàng lấy lá liễu dán ở mi tâm, thở phào một cái.
- Lão sư, Sơ tổ, các ngài đều đã sống lại sao?
Hắn vừa mừng vừa sợ, lập tức nhìn về phía Đế Dịch Nguyệt, vội vàng chỉnh lại trang phục, lấy ra một cái gương soi một lát, lúc này mới chào:
- Lão sư, vị thần tiên tỷ tỷ này là? - Thần tiên tỷ tỷ?
Đế Dịch Nguyệt cảm giác tâm hoa nở rộ, cảm giác không tốt với Tân Mục vừa rồi đã không cánh mà bay, cười nói:
- Thiên Sư, nhị đệ tử của ngươi tâm mắt không tệ, tốt hơn Khai Hoàng rất nhiều, so với ngươi cũng tốt hơn nhiều, là một nhân tài! Người thu đồ đệ này không có thu sai.
Tiều Phu thánh nhân yên lòng, nhìn về phía Tần Mục nói nhỏ:
- Lau miệng đi, khóe miệng của ngươi còn có máu.
- Khóe miệng có máu?
Trong lòng Tân Mục nhất thời kinh sợ, vội vàng lại lấy cái gương nhỏ ra, cẩn thận lau khô vết máu ở khóe miệng, lại từ trong kế răng kéo ra một sợi tóc, người thiếu niên không hiểu: - Ta hộc máu sao? Tại sao lại còn có thể phun ra tóc được?
Đế Dịch Nguyệt nói:
- Đó là máu và tóc của sư đệ ta, chính là thần tai họa kia, ngươi vừa ôm đầu hắn gặm.
Sắc mặt Tần Mục đỏ bừng.
Đế Dịch Nguyệt cười nói:
- Thực sự là một thiếu niên tốt thanh thuần, thiếu niên biết xấu hổ đã rất ít. Ngươi ngượng ngùng như thế, nhất định có rất nhiều thiếu nữ thích ngươi.
Sắc mặt của Tiều phu, Phược Nhật La, Xích Khê và Sơ tổ cổ quái, không ngừng ho khan, cũng không nói lời nào.
Đế Dịch Nguyệt không lưu tâm, cười nói:
- Đệ đệ... Ai nha, ta vẫn không thể gọi là đệ đệ ngươi. Ngươi là đệ tử của Đại Thiên Sư, lại là hậu nhân của Khai Hoàng, ta là tỷ tỷ của ngươi, chẳng phải là bối phận lại thấp hơn bọn họ sao?
Tân Mục nói:
- Tỷ tỷ, chúng ta kết giao riêng không phải tốt sao?
Đế Dịch Nguyệt tâm hoa nở rộ, khen:
- Chủ ý này được. Sau này cứ quyết định như vậy, chúng ta là tỷ đệ, nhưng chúng ta kết giao với những người khác nhau.
Tân Mục quan sát trên trán của Đế Dịch Nguyệt, chỉ thấy trán nàng thủng một lỗ, từ phía trước nhìn rõ được cảnh phái sau, thậm chí còn có thể nhìn thấy được phần trong đầu.
Nhịp tim của Đế Dịch Nguyệt không ngờ cũng dừng lại, máu cũng không chay nữa, hiển nhiên là một bộ thi thể! Chỉ là nguyên thần của nàng quá mạnh mẽ, vẫn có thể khống chế thân thể này, cho nên thoạt nhìn vẫn giống như đang sống vậy.
- Tỷ tỷ thương thế rất nặng.
Tân Mục nói:
- Làm sao lại bị thương nặng như vậy?
Đế Dịch Nguyệt chán nản nói:
- Gặp người không tốt, tỷ tỷ gả cho một người phụ tình, kết quả bị người phụ tình gây thương tích. Đây không phải là bị thương, người chết tính bị thương thế nào?
Tân Mục cẩn thận kiểm tra vết thương của nàng, hắn ở rất gần cũng không nghe thấy được tiếng hít thở của Đế Dịch Nguyệt, trong vết thương của Đế Dịch Nguyệt còn có thần thông lưu lại, uy lực của thần thông này vô cùng cường đại, khiến cho hắn không dám chạm đến.
- Là thương thế, vẫn tính là có thể cứu chữa, tuy rằng rất nặng, nhưng không nghiêm trọng lắm.
Tân Mục kiểm tra một hồi, đi vòng qua phía sau đâu của Đế Dịch Nguyệt, nhìn vào trong lỗ một chút, quan sát một hồi, nói:
- Chỉ là ta không giải quyết được chỗ thần thông lưu lại trên vết thương này. Tỷ tỷ có thể xử lý thương thế một chút không?
Đế Dịch Nguyệt kinh ngạc, phát động Huyền Công xoa đi thần thông của Âm Thiên Tử lưu lại trong vết thương, nang hiếu kỳ nói:
- Ta là cảnh giới Đế Tọa, ngươi là cảnh giới Thiên Nhân, ngươi có thủ đoạn gì có thể trị được vết thương của Đế Tọa.
Tân Mục lắc mình một cái, hiện ra ba đầu sáu tay, giơ tay lên dùng một đường kiếm quang cắt cái đầu bên trái của mình xuống.
Đế Dịch Nguyệt bị dọa cho giật mình, Tân Mục cầm theo cái đầu bên trái của mình, cười nói:
- Mời tỷ tỷ xem.
Cổ hắn lắc lư, không ngờ lại mọc ra một cái đầu!
Đế Dịch Nguyệt trợn tròn hai mắt, thất thanh nói:
- Lại có công pháp giống như vậy sao?
Nàng nhìn ra được, Tân Mục không chỉ chém xuống đầu trên thân thể của mình, thậm chí ngay cả đầu của nguyên †hần cũng bổ xuống!
Sau khi Tân Mục phát động công pháp, không chỉ mọc ra cái đầu trên thân thể, ngay của cái đầu của nguyên thần cũng mọc ra được!
Đây là lần đầu tiên nàng biết tới loại thần thông công pháp này,
Xích Khê thân nhân hừ lạnh một tiếng, trong lòng có chút khó chịu.
Tần Mục thi triển ra Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Công của Minh Hoàng và Xích Hoàng của Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, hắn kết hợp hoàn mỹ hai loại công pháp này với nhau, có khả năng tạo thành hiệu quả thân thể bất diệt nguyên thân bất diệt!
Thân thể bất diệt là công pháp hoàn mỹ, ngay cả Xích Minh thần tử nằm mơ cũng muốn có, không nghĩ tới Xích Minh thần tử còn chưa tìm hiểu ra được, Tần Mục đã đi trước hắn một bước, làm được thân thể bất diệt nguyên thần bất diệt.
Đương nhiên, Tân Mục có thể làm đến bước này, bọn họ hâm mộ không được.
Xích Minh thần tử truyền thụ Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Công của Minh Hoàng cho Tần Mục, lại thêm tư duy của Xích Hoàng trực tiếp truyền thụ Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức cho hẳn, dẫn đến Tân Mục ở trên thần thức bất diệt nắm giữ thành tựu giống như Xích Hoàng vậy!
Có thành tựu như vậy lại đi tìm hiểu Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Công lại chính là làm ít công to, bởi vậy thành tựu của Tần Mục ở trên hai môn công pháp Đế Tọa này đã vượt xa Xích Minh thần tử, nắm giữ ưu thế không gì có thể so sánh nổi.
Hắn mặc dù cũng truyền Xích Hoàng công pháp cho Xích Minh thần tử, nhưng Xích Minh thần tử không có khả năng nắm giữ thành tựu giống như Xích Hoàng, cho nên Xích Minh thần tử đến nay không thể làm được thân thể bất diệt nguyên thần bất diệt, ngược lại Tân Mục một người ngoài này lại đi trước hắn một bước, lại làm ra được.
Tiều Phu thánh nhân lộ ra vẻ tươi cười, hắn hiểu rõ về Tân Mục, tất nhiên biết thành tựu của Tân Mục đối với thuật tạo hóa đáng sợ tới mức nào.
Chính bản thân Tân Mục cũng không biết mình cường đại tới mức nào, nhưng hắn lại biết được rõ ràng.
Tân Mục nhận được hai đại truyền thừa Đế Tọa Xích Hoàng và Minh Hoàng, hoàn toàn có thể nói là người mạnh nhất thuật tạo hóa, một không hai!
Tân Mục từ Huyền Không Giới của Xích Minh mang đến hai đại công pháp Đế Tọa, đều liên quan tới thuật tạo hóa, hẳn không giữ lại chút nào truyền thụ cho các Đại Học cung của Duyên Khang. Hàng vạn sĩ tử và cường giả của Duyên Khang đều đang khổ nghiên cứu ảo diệu của công pháp này, có nhân tài nổi danh tư chất hơn người, đã tìm hiểu ra đạo lý của hai môn công pháp Đế Tọa này.
Nhưng ngoại trừ tiêu phu ở ngoài, gần như tất cả mọi người không biết Tân Mục đã sớm đặt chân ở trên đỉnh cao.
Tần Mục loại bỏ đi trạng thái ba đầu sáu tay, cười nói:
- Đối với những người khác, thương thế của tỷ tỷ rất khó trị liệu, nhưng đối với ta lại không quá khó khăn. Tỷ tỷ có nghiên cứu về thuật tạo hóa hay không?
Đế Dịch Nguyệt lắc đầu nói:
- Có nghiên cứu sơ qua, nhưng thành tựu không sâu, không bằng Đại Thiên Sư.
Đại Thiên Sư trong miệng nàng chính là Tiều Phu thánh nhân.
Tần Mục đi tới đi lui, nói:
- Thân thể của tỷ tỷ đã chết, thời gian tử vong chắc hẳn đã rất lâu, nhưng vân bảo tồn rất tốt, rất mới mẻ, giống như là vừa mới chết vậy. Nhưng tỷ tỷ ở trong cuộc sống này, thân thể trì hoãn càng lâu lại càng dễ dàng bị mục nát, nếu thật sự bị mục nát, vậy chính là chết thật sự. Như vậy...
Hắn ngẩng đầu cười nói:
- Ta lấy tạo hóa Huyền Công giúp tỷ tỷ trị liệu! Đợi đến khi tỷ tỷ sống lại, lại có thể tự mình chậm rãi tìm hiểu thuật tạo hóa.
Đế Dịch Nguyệt kinh ngạc nói:
- Ngươi thật sự có thể trị liệu thân thể cho cường giả Đế Tọa? Ta là cảnh giới Đế Tọa! Tân Mục đầy lòng tin nói:
- Thầy thuốc có tấm lòng cha mẹ...
- Phì, chiếm tiện nghỉ của tỷ tỷ.
Đế Dịch Nguyệt lườm hắn một cái, lại hoàn toàn không có vẻ tức giận.
Đám người Tiều phu, Phược Nhật La đưa mắt nhìn nhau.
Sơ tổ Nhân Hoàng khẽ nói:
- Thiên Sư, hắn lừa trái tim của thiếu nữ như vậy là học theo ngươi sao?
Tiều phu mờ mịt:
- Ta làm sao hiểu được chuyện này? Nếu như ta đã hiểu, còn có thể cô độc đến nay hay sao? Nói ra thật xấu hổ, đừng nói tới chuyện này, ngay cả công pháp thần thông ta cũng chưa từng dạy hắn. Hắn có sư thừa khác...
Trên đài quan sát ngoài trời, thi thể của dược sư đã cứng đờ.