Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 748: Mồi Lửa Thiên Minh

Chương 748: Mồi Lửa Thiên Minh Chương 748: Mồi Lửa Thiên MinhChương 748: Mồi Lửa Thiên Minh

Tân Mục cùng trâu già trợn tròn tròng mắt, Khai Hoàng cũng lộ ra vẻ khó tin, ba người một hồi lâu nói không ra lời.

Chu Tước Nhi nhìn thấy được thần thái của bọn họ, trong lòng rất thỏa mãn, nói:

- Sau đó chuyện này tới lại vỡ lở ra, Đế hậu rất không vui, náo loạn một hồi, Thiên Đế lại buông tha thân người trở lại Thiên Đình, Đế hậu lại náo loạn một hồi mới thông suốt. Chuyện này, trong Thiên Đình có rất nhiều người đều biết, chỉ là tất cả mọi người không nói ra. Sau đó, Hạo Thiên Tôn quật khởi, quả nhiên rất nổi bật, nhưng Đế hậu lại đối với Ngự Thiên Tôn rất tốt, các ngươi đoán xem nguyên nhân là gì?

Trâu già lập tức nói:

- Đế hậu muốn trả thù Thiên Đế, ngủ với Ngự Thiên Tôn!

Khai Hoàng cùng Tân Mục không ngừng ho khan, đến mức mặt đỏ bừng.

- Ngược lại không đến mức này, nàng là muốn nâng đỡ Ngự Thiên Tôn, chèn ép muội muội và nhi tử của Thiên Đế.

Chu Tước Nhi suy nghĩ một lát, lòng hiếu kỳ đột nhiên bắt đầu dâng cao, khế nói:

- Như vậy Đế hậu có loại tâm tư này hay không? Có thể nàng thật sự ngủ với Ngự Thiên Tôn cũng không chừng... Đúng rồi, vì sao Hạo Thiên Tôn muốn giết Ngự Thiên Tôn? Chẳng lẽ là Thiên Đế nhận thấy được Đế hậu bị hắn ngủ cùng, là Thiên Đế bày mưu đặt kế cho Hạo Thiên Tôn ra tay sao?

Tần Mục không nhịn được cắt ngang nàng, nói:

- Tỷ tỷ, là muội muội của Đế hậu lấy pháp lực bao phủ Man Hồi Lang Các, khiến cho Ngự Thiên Tôn không có cách nào chạy ra, cũng không có cách nào kêu cứu.

Ánh mắt của Chu Tước Nhi nhất thời sáng lên:

- Mâu thuẫn tỷ muội à? Tranh thủ tình cảm với nhau? Giết gà dọa khỉ? Thực sự là vở tuồng hay!

Tần Mục chớp chớp mắt, thầm nghĩ:

- Tư duy của vị tỷ tỷ này hình như có chút khác ta. Ta ngược lại cảm thấy sở dĩ Hạo Thiên Tôn muốn trừ hết Ngự Thiên Tôn, là bởi vì danh vọng của Ngự Thiên Tôn rất cao, diệt trừ Ngự Thiên Tôn, hắn lại có thể trở thành đứng đầu Bán Thần và bộ tộc hậu thiên kia, đợi cho tới khi Bán Thần và bộ tộc hậu thiên phát triển, hắn lại có hi vọng nhòm ngó vị trí càng cao hơn.

Chu Tước Nhi hiển nhiên là không nghĩ tới phương diện này, vẫn hưng phấn ở trong chuyện hậu cung Thiên Đế tranh đấu, hoàn toàn không suy nghĩ cùng một chuyện với đám người Tân Mục.

Khai Hoàng lộ ra sắc mặt buồn bã, nói:

- Ngự Thiên Tôn người kiệt xuất trong cùng một thế hệ, đáng tiếc lại bị hạ độc thủ như vậy. Thiên Đế ở bên trong này rốt cuộc có tham dự vào hay không, vậy thì không được biết rồi.

Chu Tước Nhi vừa thu lại sự hưng phấn, thản nhiên nói:

- Con trai của Thiên Đế nếu kém hơn con trai của nhân loại, chẳng phải là nói cho người đời biết, huyết mạch của Cổ Thần còn không bằng người phàm sao?

Trong lòng của Tần Mục và Khai Hoàng chấn động mạnh, nghẹn họng nhìn trân trối.

Chu Tước Nhi lại không còn nghiêm túc nữa, cười nói: - Đệ đệ tốt, các ngươi tạm thời ở lại chỗ này của tỷ tỷ, ta đi ra bên ngoài xem náo nhiệt. Tiểu tiện nhân nhất định sẽ huyên náo rất vui vẻ!

Tân Mục trợn tròn hai mắt, Chu Tước Nhi hiển nhiên là e sợ cho thiên hạ không loạn, lập tức liền xông ra ngoài.

- Vị tỷ tỷ này còn muốn hưng phấn hơn cả đương sự là ta nữa...

Tần Mục lắc đầu, về phía Khai Hoàng nói:

- Tước Nhi tỷ tỷ thích mới vừa nói, có phải là thật hay không? Thiên Đế có phải thật sự bày mưu đặt kế cho Hạo Thiên Tôn hay không?

Khai Hoàng lắc đầu:

- Ta chưa từng thấy qua Thiên Đế, không có cách nào biết được tính tình của hẳn, không tiện suy đón. Chỉ có điều cũng thật sự có khả năng này. Nếu Nam đế nói là thật, như vậy Thiên Đế chính là đang chơi với lửa. Hạo Thiên Tôn có dã tâm cực lớn, đợi đến khi các tộc hậu thiên và Bán Thần phát triển, vị trí của hắn chưa chắc có thể ngồi vững vàng!

Tân Mục nhíu mày.

Trâu già bị dọa cho giật mình, vội vàng nói:

- Thiên Đế là thần thông quảng đại tới mức nào, hơn nữa lại là phụ thân của Hạo Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn lẽ nào sẽ có dã tâm như vậy?

Khai Hoàng nói:

- Từ xưa chuyện nhà của đế hoàng, bình thường là hoàng đế sống quá lâu, thái tử lại ngồi không yên, ước gì hoàng đế chết sớm một chút. Thiên Đế là không già không chết, Hạo Thiên Tôn muốn ngồi trên Đế vị, cũng chỉ có thể động thủ đối với Thiên Đế. Hơn nữa, sau khi chủng tộc hậu thiên và Bán Thần quật khởi, cũng sẽ yêu cầu năm giữ nhiều lợi ích hơn, khi đó cũng không được phép Hạo Thiên Tôn không động thủ.

Trong lòng Tân Mục thoáng động, nói:

- Ta đang suy nghĩ, Ngự Thiên Tôn đã từng nói với chúng ta một chuyện, là khiến cho các tộc hậu thiên đều có thể tu luyện, đều có thể cùng cấp với thần. Vậy chuyện thứ hai hắn nói, sẽ là chuyện gì?

Ánh mắt Khai Hoàng nhìn qua, hai người liếc mắt nhìn nhau giống như thần giao cách cảm.

Khai Hoàng nói:

- Nếu Ngự Thiên Tôn bất tử, lại vẫn có khả năng. Ngự Thiên Tôn chết, Thiên Tôn khác không có người nào sẽ là đối thủ của Hạo Thiên Tôn. Hạo Thiên Tôn nắm giữ thân thể Bán Thần, lại có không ít người của các tộc khác đi theo, đầu tiên hắn đã có đại thế, lại thêm là nhi tử của Thiên Đế, không ai bằng. Hắn sẽ trở thành là một trong ba phân Long Tiêu Hán, hơn nữa còn là mạnh nhất!

Tân Mục nói:

- Thiên Tôn khác không có người nào là đối thủ của Hạo Thiên Tôn. Ba phân Long Tiêu Hán còn có một nhà nữa, mà một nhà này là từ đâu đến?

Khai Hoàng lắc đầu nói:

- Chỉ sợ không phải là điều chúng ta có khả năng suy nghĩ và chỉ phối được.

Trâu già nghe được mơ mơ màng màng, thử dò xét nói:

- Các ngươi đang nói cái gì? Không phải nói Ngự Thiên Tôn muốn nói chuyện thứ hai sao? Thế nào kéo đến tới ba phần Long Tiêu Hán?

Tân Mục giải thích:

- Ngự Thiên Tôn muốn nói chuyện thứ hai, chính là sau khi truyên phương pháp trường sinh, Nhân tộc và chủng tộc hậu thiên khác sẽ càng lúc càng có nhiều thần chỉ, sớm muộn sẽ đưa tới kiêng ky và chèn ép. Hắn dự định giúp các tộc tranh đoạt lợi ích, đây chính là cực thứ ba chúng ta nói tới trong ba phần Long Tiêu Hán.

Trâu già cười nói:

- Trực tiếp tạo thành một Thiên Đình nhỏ, không được sao?

- Ai tới tạo?

Tân Mục sầu muộn nói:

- Chúng ta không thể ở lại, mỗi người đều phải quay về thời đại của từng người, ai cũng sẽ không lưu lại được, cũng không có cách nào lưu lại.

Khai Hoàng gật đầu:

- Trong Chín Thiên Tôn, Ngự Thiên Tôn đã chết, Tân Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn mất tích. Các Thiên Tôn còn lại đều không phải là đối thủ có thể cùng Hạo Thiên Tôn tranh tài. Hơn nữa, mấy vị Thiên Tôn này năm bè bảy mảng, rất khó tạo thành cực thứ ba.

Tân Mục im lặng, sau một lúc lâu lại nói:

- Ta ngược lại có biện pháp có thể tạo thành cực thứ ba. Nhưng sau khi ba phần Long Tiêu Hán qua đi, rốt cuộc là một cực nào thắng lợi?

Trong lòng của Khai Hoàng thầm giật mình, nhìn về phía hắn.

Tân Mục tiếp tục nói:

- Thắng lợi cuối cùng là cực của Thiên Đình Cổ Thần thứ nhất, hay cực thứ hai Thiên Đình Bán Thần, hay là là cực thứ ba? Sau đó thời đại Xích Minh bị hủy diệt, thời đại Thượng Hoàng Thiên Đình ngoại vực kia lại là cực nào trong ba cực này?

Khai Hoàng trầm mặc xuống, bây giờ là thời đại Long Hán ban đầu, Long Hán năm đầu tiên, cực thứ hai và cực thứ ba đều chưa xuất hiện. Ai cũng không biết ở trong năm tháng vô cùng lâu dài của thời đại Long Hán rốt cuộc là một cực nào giành được thắng lợi cuối cùng, thành là chúa tể của tất cả quái vật khổng lồ này.

- Ngươi an tâm dưỡng thương đi.

Khai Hoàng lộ ra vẻ tươi cười, nói:

- Lịch sử tự có quỹ tích của nó, chúng ta không phải là người của thời đại này, không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Chúng ta chỉ cần trở lại thời đại thuộc về chính mình, đối mặt tất cả những điều này, không sợ, không sợt

Tân Mục khẽ gật đầu, nhưng trong lòng nói:

- Nhưng chúng ta trở lại quá khứ, lại đã trở thành lịch sử. Cực thứ ba nhất định phải tạo dựng lên.

Mấy ngày sau, thương thế của hẳn khỏi hẳn. Chu Tước Nhi lại nhớ tới trong cung, hào hứng nhìn bọn họ nói tới những gì mình tìm hiểu được về Dao Trì.

- Đã có tin tức truyên tới.

Nàng hưng phấn nói:

- Hạo Thiên Tôn chết ngất, đến nay vẫn bất tỉnh nhân sự, Thiên Đế rất tức giận, hạ lệnh tra rõ vụ án này. Chỉ có điều, trên đời không có bức tường nào gió không lọt qua được, rất nhanh lại có tin tức nói Hạo Thiên Tôn mưu hại Ngự Thiên Tôn, bởi vậy Ngự Thiên Tôn chết đi sống lại báo thù Hạo Thiên Tôn, thần thông giả của những chủng tộc hậu thiên đều xôn xao. Lại có người suy đoán ra rất nhiều âm mưu, truyền đi rất sôi rồi, các loại cách nói đều có.

Tần Mục chớp chớp mắt, nói:

- Như vậy tin tức này là từ đâu truyền tới?

Chu Tước Nhi có chút ngượng ngùng, nói: - Ta chỉ là thoáng nói ra một chút tình hình thực tế mà thôi, chỉ là nói một câu Ngự Thiên Tôn báo thù Hạo Thiên Tôn.

Khai Hoàng và trâu già buồn cười.

- Còn có người đội chậu phân lên trên đầu Thiên Đế, âm thầm nói là Thiên Đế chủ trì mưu sát lần này! Truyền đi có mũi có mắt! Những lời này không phải là ta nói.

Chu Tước Nhi mặt mày rạng rỡ, nhảy đến trên ổ chim của mình, ở trong Chu Tước Thánh Hỏa đắc ý lắc chân, nói:

- Nhưng ta biết là ai nói.

Trâu già hiếu kỳ nói:

- Tỷ tỷ, ai nói vậy?

Tần Mục và Khai Hoàng đều lộ ra sắc mặt cổ quái, liếc mắt nhìn con trâu này.

Khai Hoàng thầm nghĩ:

- Ngưu Bôn tiền bối học được thật nhanh. - Đương nhiên là Đế hậu nương nương.

Chu Tước Nhi cười nói:

- Đế hậu cũng là người thông tuệ, tất nhiên biết người xuống tay với Ngự Thiên Tôn là ai, tỷ muội hai người chắc hẳn đã ở trong hậu cung làm ầm ï một trận. Nhưng sau đó, muội muội của Đế hậu nói là Mục Thiên Tôn giết Ngự Thiên Tôn, lại cố gắng mưu sát Hạo Thiên Tôn, đội chậu phân lên trên đầu của đệ đệ. Chỉ có điều, người sáng suốt vừa nhìn lại biết, phương diện này có rất nhiều mờ ám. Rất nhiều thần thông giả đều dự định rời khỏi Thiên Đình, chỉ có điều Thiên Đình đang tra rõ các cung, tìm kiếm vị trí của Ngưu Bôn, Tần Thiên Tôn và Mục Thiên Tôn, nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào rời đi. Những thần thông giả lại làm ầm ï, Bán Thần cùng thần thông giả lại đánh nhau, rất náo nhiệt.

Nàng hưng phấn đi tới đi lui, nói:

- Trong Thiên Đình đang chướng khí mù mịt, hỗn loạn, Kim Ngô Vệ còn dự định lục soát Chu Tước Cung của ta, bị ta đuổi ra ngoài. Thiên Cung của tỷ tỷ, khuê phòng cũng có thể để cho hán tử thô lỗ như vậy xông vào sao?

Tần Mục có thể tưởng tượng ra tình hình vị nữ Cổ Thần này nổi giận.

- Chỉ có điều, các ngươi cũng có thể phải rời đi.

Chu Tước Nhi đột nhiên bình tĩnh trở lại, nhìn ba người Tân Mục, nói:

- Ta nhận được tin tức, Thiên Đế đã mời Thổ Bá ra tay, kiểm tra toàn bộ thiên địa sinh tử thần tàng của tất cả mọi người, cần phải tìm ra các ngươi. Thiên Đế tự mình mời Thổ Bá, Thổ Bá nhất định sẽ cho hắn mặt mũi này. Thổ Bá có pháp lực thế nào, các ngươi đại khái còn không biết, nếu như hẳn muốn dò la xem tất cả sinh mạng, tất cả mọi người không giấu được con mắt của hắn! Trong lòng của Tân Mục, Khai Hoàng và trâu già rét lạnh.

Thổ Bá quả thật có năng lực này!

Hiện tại Thổ Bá còn không biết bọn họ, nếu nhận ra bọn họ, nhất định sẽ bắt bọn họ, đưa đến trước mặt Thiên Đết

Đột nhiên, Tần Mục nói:

- Thổ Bá ra tay tra xét chúng sinh các thần của Thiên Đình, như vậy chắc là thời điểm bóng tối bao phủ Thiên Đình, thời gian chúng ta rời đi cũng thật sự đến rồi.

Khai Hoàng và trâu già có chút không giải thích được, bọn họ lần đầu tiên trở lại quá khứ, Tần Mục lại trải qua một lần.

- Tỷ tỷ, tỷ có thể mời Lăng Thiên Tôn tới không?

Tân Mục nói:

- Ta còn có một số việc muốn nói cùng nàng. - Chuyện này đơn giản, ta ra lệnh cho người gọi nàng qua là được.

Chu Tước Nhi phân phó, Tân Mục chờ đợi một lúc lâu, thị nữ ở ngoài điện nói:

- Nương nương, Lăng Thiên Tôn đến.

Lăng Thiên Tôn đi vào trong điện, nhìn thấy đám người Tần Mục liền thoáng ngẩn người ra, nàng chưa từng thấy qua mặt mũi thật sự của Tần Mục, bởi vậy không nhận ra, ngược lại nhận ra được Khai Hoàng.

Lăng Thiên Tôn tiến lên, nhìn về phía Chu Tước Nhi chào, nói:

- Ra mắt Chu Tước nương nương.

Chu Tước Nhi xua tay, cười nói:

- Các ngươi ở chỗ này nói chuyện, ta đi ra xem một chút, Thổ Bá cũng sắp muốn ra tay rồi.

Gương mặt của Tân Mục biến hóa, Lăng Thiên Tôn ngơ ngác nhìn hắn, thất thanh nói: - Mục Thiên Tôn! Ngươi, ngươi...

Tân Mục nghiêm mặt nói:

- Lăng tỷ tỷ, chúng ta phải đi rồi, bởi vậy mời tỷ tới chứng kiến một chút, để cho ngươi không nên buông tha hi vọng.

Trong lòng Lăng Thiên Tôn hoàn toàn hoảng loạn:

- Các ngươi phải đi? Đi tới chỗ nào? Nhân tộc thì làm sao bây giờ? Ai tới làm người đứng đầu đâu? Còn có Ngự Thiên Tôn, hắn còn đang ở trong quan tài...

Tần Mục lộ ra vẻ tươi cười, khẽ nói:

- Thế đạo hiểm ác đáng sợ, Nhân tộc chắc hẳn là phải tự mình đoàn kết lại, sinh linh hậu thiên cũng có thể tự mình đoàn kết lại. Ta với Tân Khai Ngưu Bôn không có cách nào ở lại chỗ này, chỉ có thể xem lịch sử của các ngươi.

Lăng Thiên Tôn càng mê man bất lực.

Tân Mục không đành lòng, khẽ nói: - Tỷ nguyện ý gia nhập Thiên Minh sao?

Lăng Thiên Tôn giật mình:

- Thiên Minh?

- Gia nhập Thiên Minh, đưa tới càng nhiều nhân tài chí sĩ cùng nhau gia nhập, thành lập thế lực của mình...

Tân Mục còn chưa nói xong, ngoài điện có tiếng của Chu Tước Nhỉ truyền đến:

- Thổ Bá ra tay! Bóng tối gần đến tới bên này!

Tần Mục đi về phía ngoài điện, Lăng Thiên Tôn đột nhiên lớn tiếng nói:

- Ta nguyện ý!

Tân Mục quay đầu lại, lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh sáng mặt trời:

- Như vậy Lăng tỷ tỷ chính là minh chủ của Thiên Minh ở thời đại Long Hán. Lăng tỷ tỷ, chúng ta tương lai gặp lại! Hắn đi nhanh ra khỏi điện, phía xa, bóng tối giống như đại hồng thủy vọt tới, nhấn chìm tất cả, sắp cắn nuốt tới nơi đây!

Tân Mục nhìn về phía Chu Tước Nhi lạy dài tới đất:

- Tỷ tỷ, đệ đệ phải đi, ơn tỷ tỷ thu giữ, cả đời không quên!

Bóng tối vọt tới, nuốt lấy thân hình của hắn.
Bình Luận (0)
Comment