Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 779 - Chương 770: Nguyên Từ Địa Mẫu

Chương 770: Nguyên từ địa mẫu Chương 770: Nguyên từ địa mẫuChương 770: Nguyên từ địa mẫu

Thượng Thương học cung đã tiến vào trong quỹ đạo, Tê Cửu Nghỉ cũng được Hư Sinh Hoa mời từ trong Thượng Thương tới giảng bài, lại thêm Hùng Tích Vũ cung chủ của Chân Thiên, Hồ Bất Quy dùng võ nhập đạo, cùng với tiểu công chúa Hùng Kỳ Nhi của Chân Thiên cung, trận sư Hòa Y Y, độc sư Mộc Ánh Tuyết, kiếm sư La Doãn Ngọc, còn có hai mẹ con Liễu Như Nhân và Liễu Chân Khanh của Liễu gia, Ngật Kha nhi tử của Thiếu Niên tổ sư, Thượng Thương học cung ở Tây Thổ có thể nói là nhân tài đông đúc!

Linh Dục Tú làm Tiết Độ Sứ do triều đình phái tới, đã ở Thượng Thương học cung treo một cái tên.

Mấu chốt nhất chính là Vũ Đấu Thiên Sư rửa trà cũng ở nơi đây giảng bài một khoảng thời gian, chỉ có điều không phải dạy các nữ đệ tử của Tây Thổ, mà truyền thụ võ học cho đám người Tê Cửu Nghi, Hùng Tích Vũ, La Doãn Ngọc, thậm chí ngay cả Hư Sinh Hoa Đại Tế Tửu này cũng chạy tới đây nghe giảng một khoảng thời gian.

- Long Kỳ Lân bị Vũ Đấu Thiên Sư cưỡi đi rồi.

Hư Sinh Hoa nói:

- Vũ Đấu Thiên Sư chờ ngươi trả trâu, hắn đợi ngươi mấy tháng, kết quả ngươi không trả trâu lại cho hắn, hắn rất tức giận, hắn nói cả nhà đốn củi đều là những kẻ chuyên lừa đảo, sau đó hắn lại cưỡi rồng béo rời đi.

Tân Mục ở bên trong Thượng Thương học cung du ngoạn khắp mọi nơi thưởng thức phong cảnh. Trong lúc đó, Ngự Thiên Tôn lại bị mọi người kéo qua nghe giảng bài. Vừa nghe Hư Sinh Hao nói như vậy, hắn thất thanh nói: - Rồng béo làm sao có thể cõng được hẳn chứ? Chỉ có điều, như vậy cũng rất tốt, rồng béo cõng Vũ Đấu Thiên Sư, ngược lại có thể rèn luyện thân thể tốt một chút.

Hư Sinh Hoa đi ở bên cạnh Tân Mục, mở miệng dò hỏi:

- So sánh với Lam Ngự Điền này, ta cảm thấy hai người chúng ta đều giống với giả phách thể, hắn mới là phách thể chân chính. Ngươi nhặt được tiểu hài tử này từ chỗ nào vậy?

~- Một trăm vạn năm trước.

Tân Mục thở dài, nói:

- Hắn không phải là hài tử, hắn đã một trăm vạn tuổi rồi.

Hư Sinh Hoa gật đầu:

- Thì ra là thế.

- Hư huynh, sao huynh không có vẻ gì là bị dọa cho giật mình vậy? Tân Mục quan sát vẻ mặt của hẳn, có phần buồn bực nói.

Hư Sinh Hoa nghiêm mặt nói:

- Ta đã bị dọa cho giật mình.

Tân Mục tiếp tục quan sát vẻ mặt của hắn, vẫn không nhìn ra có bất kỳ biểu tình hoảng sợ nào, đành phải lắc đầu nói:

- Không biết Kinh Yến coi trọng huynh ở điểm nào. Lam Ngự Điền tên này huynh chưa từng nghe qua, có khả năng huynh cũng không biết thành tựu của hắn, nếu như ta nói cho huynh biết, hắn chính là người sáng lập cũng là người thành lập hệ thống tu luyện thần tàng và hệ thống tu luyện Thiên Cung, huynh chung quy cũng nên lộ ra biểu tình hoảng sợ chứ?

Nghe hẳn nói vậy, thân thể Hư Sinh Hoa lập tức chấn động, nhưng biểu tình của hắn lại vẫn như ban đầu:

- Người sáng lập và thành lập ra hệ thống tu luyện thân tàng và hệ thống tu luyện Thiên Cung sao? Như vậy vì sao hắn cái gì cũng không biết, còn cân phải học lại từ đầu như vậy?

Tân Mục nói sơ qua một lượt những chuyện mình cùng Ngưu Tam Đa trở lại Long Hán năm đầu, nói đến chuyện mình gặp được Khai Hoàng, gặp được bảy Thiên Tôn, cùng với Thiên Đình thịnh hội và Dao Trì thịnh hội, bản thân mình còn cùng Khai Hoàng được Thiên Đình phong làm Mục Thiên Tôn và Tần Thiên Tôn.

Sau khi nghe xong, thấy Hư Sinh Hoa vẫn là biểu tình như cũ, Tần Mục thật sự bị đả kích lớn.

- Thật ra, từ sau khi ta gặp được bảy Thiên Tôn, ta vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề.

Tân Mục cười nói:

- Ngươi biết đó là vấn đề gì không?

Hư Sinh Hoa suy nghĩ một lát, ánh mắt nhất thời sáng lên:

- Tần giáo chủ, ngươi là một người tiên phong lớn loa! Ngươi là muốn một lần nữa mở ra Thần Kiều thần tàng, chữa trị cho mọi người ở Duyên Khang quốc đã bị chặt đi Thần Kiều, còn có những võ giả của Đấu Ngưu giới, khiến cho bọn họ đều có thể nhờ vậy có hy vọng tu luyện tới Thần cảnh đúng không!

Tân Mục than thở:

- Người hiểu ta chính là Hư huynh. Không sai, sau khi ta gặp được bảy Thiên Tôn, ta đã suy nghĩ tới vấn đề này. Mọi người trong Duyên Khang đều là di dân của Khai Hoàng, bọn họ bị chặt mất Thần Kiều, đám người ở bên trong Đấu Ngưu giới lại dứt khoát không có Thần Kiều. Bất luận là pháp môn của Vũ Đấu Thiên Sư hay Thước Kiều quyết Huyền Dẫn quyết đều không phải là con đường giải quyết thật sự. Chỉ có mở ra Thần Kiều thần tàng một lần nữa mới là biện pháp giải quyết cuối cùng.

Hư Sinh Hoa nói:

- Vân Thiên Tôn mở ra Thần Kiều thần tàng, cho nên ngươi cũng muốn tìm được biện pháp mở ra Thần Kiều thần tàng, truyền bá ra ngoài, hoàn toàn giải quyết được mối tai họa này.

Tân Mục gật đầu:

- Thần tàng của tất cả mọi người đều là nhờ tổ tông di truyền tới, nếu như Thần Kiều bị chặt gãy, thần tàng sẽ không còn. Chúng ta chỉ cần mở lại là được. Tuy rằng không phải tất cả mọi người có thể mở ra được, nhưng số lượng thần thông giả có thể mở ra tuyệt đối nhiều hơn so với người tu thành Thước Kiều quyết!

Hư Sinh Hoa nói:

- Như vậy ngươi có thỉnh giáo Vân Thiên Tôn xem làm thế nào mở ra Thần Kiều thần tàng hay không? Tân Mục lắc đầu:

- Ta trở lại Long Hán năm đầu không thể nói chuyện với hắn. Sau đó ở trong nam tháng Long Hán, hắn đã chết trận. Chỉ có điều hắn có thể mở ra được Thân Kiều thần tàng, chúng ta cũng có thể.

Hư Sinh Hoa do dự một chút, nói:

- Nếu có thể mở ra Thần Kiều thần tàng, như vậy ngươi chính là một Vân Thiên Tôn khác! Chỉ có điều Thần Kiều thần tàng của ngươi là hoàn chỉnh, ngươi làm thế nào mở ra được?

Tần Mục cười nói:

- Ta bây giờ là cảnh giới Thiên Nhân, còn cảnh giới Sinh Tử không xa, ta nghĩ, sau cảnh giới Sinh Tử, ta lại tự mình phế bỏ Thần Kiều thần tàng, sau đó thử mở ra Thần Kiều thần tàng của mình. Chỉ có điều, có một câu nói huynh đã nói sai rồi, ta cũng không phải là một Vân Thiên Tôn khác, trăm vạn năm trước ta cũng đã là Mục Thiên Tôn!

Hư Sinh Hoa trâm ngâm nói:

- Thân Kiều thần tàng của ngươi là hoàn chỉnh, Thần Kiều thần tàng của ta lại là bị ngăn cách, có thể nên để ta làm một Vân Thiên Tôn khác.

Tân Mục nhíu lông mày, cười nói:

- Như vậy chúng ta lại có thể cạnh tranh một chút. Xem giữa ta và ngươi ai có thể đi đầu mở ra thần tàng sinh tử, phế bỏ Thần Kiều thần tàng, sau đó lại mở ra Thần Kiều!

Hư Sinh Hoa ôn hòa cười:

- Được. Đến lúc đó, ta muốn ngươi chính miệng thừa nhận ngươi là nữ.

Tân Mục cười ha ha, nói:

- Ngươi không phải còn muốn nghiên cứu thần thông nguyên từ và Thái Vi Toán Kinh sao? Ngươi sẽ có thời gian nghiên cứu Thân Kiều thần tàng sao? Ngươi nhất định sẽ phải thua ta thôi!

Hư Sinh Hoa thản nhiên nói:

- Ngươi thật giống như còn bận hơn cả ta, ngươi có thời gian rảnh hay không?

Hai người này mắt lớn trừng mắt nhỏ, mỗi người đều hừ lạnh một tiếng.

Hư Sinh Hoa nói:

- Tư bà bà dẫn theo các sĩ tử của Thiên Thánh học cung đang ở bên trong Thái Hoàng Thiên nghiên cứu thần thông nguyên từ, đã có không ít thành quả, ta cũng thường xuyên đi tới nơi đó, giúp nàng xác lập phù văn cơ sở của thân thông nguyên từ. Hiện tại, Tư bà bà đã chỉnh lý ra phù văn nguyên từ lên tới hơn một nghìn ba trăm loại, nhưng ta suy tính ra còn có hơn sáu trăm loại phù văn nguyên từ chưa bị phát hiện. Đợi đến khi Lam Ngự Điền học được tuyệt học của Thượng Thương học cung, không bằng đi một chuyến tới Thái Hoàng Thiên. Qua hơn nửa tháng, Ngự Thiên Tôn đã nằm giữ được phù văn cơ sở của Thượng Thương học cung, Hư Sinh Hoa thu thập hành trang, cùng Tân Mục đi tới Thái Hoàng Thiên.

Tân Mục luôn luôn thích làm người chưởng quỹ phủi tay. Lúc trước, hắn chỉnh lý ra được mấy phương trình suy luận cơ bản về nguyên từ, sau đó hắn lại ném cho mấy phương trình suy luận này Tư bà bà và Hư Sinh Hoa, bản thân mình thì chạy tán loạn khắp nơi.

Lần này, khi hắn đi tới được Thái Hoàng Thiên, hắn lại nhìn thấy được rất nhiều kiến trúc có hình dạng kỳ lạ, đó là cây cột được chế tạo từ đồng đen. Cây cột này là loại rỗng ruột, mỗi cái có kích thước dài ngắn khác nhau, có các cỡ lớn nhỏ khác nhau. Có cái cao tới mấy trăm trượng, có thể so với ngọn núi cao, có cái ngắn lại chỉ có một thước. Mấy trăm cây cột như vậy đứng vững ở những điểm có nguyên từ khác thường, Chỗ giao giữa Thái Hoàng Thiên cùng Đại Khư là nơi có các điểm nguyên từ khác thường nhiều nhất, các bố trí cùng loại đã lên tới hai ba mươi, có phần đồ sộ.

Mỗi một điểm có nguyên từ khác thường đều sẽ có thần thông giả cầm giấy bút vây quanh cột đồng ghi lại các số liệu phản ứng khác thường của điểm nguyên từ đưa tới, sau đó tất cả những số liệu này được chuyển tới trong Thần Thành gần Thái Hoàng Thiên để sắp xếp chỉnh lý lại.

Đám người Bàng Ngọc Chân Thần, Tang Diệp tôn thần xây dựng lại Thái Hoàng Thiên, lại xây ra được vài toà Thần Thành, bắt đầu sinh sống. Lần này, Tư bà bà thôi diễn ra phù văn nguyên từ cũng đã mượn không ít thần thông giả đến từ Thái Hoàng Thiên.

Thái Hoàng Thiên vốn có thành tựu thuật số rất không tốt, nhưng sau khi hai giới được nối liền, thân thông giả của Thái Hoàng Thiên tiến vào Duyên Khang học tập thuật số, hiện tại bọn họ cũng có không ít người tinh thông thuật tính.

Tân Mục đi tới bên trong Thần Thành, lại thấy Tư bà bà chui ở trong một đống những trang giấy chồng chất giống như ngọn núi cao. Ngoài ra còn có trên dưới một trăm vị sĩ tử khác đang chỉnh lý lại số liệu từ các điểm nguyên từ khác thường chuyển tới, các loại linh binh tính toán không ngừng lách cách vận chuyển.

Mà ở trên vách tường lại in hơn một ngàn những phù văn kỳ diệu. Những phù văn này không ngừng sáng tắt biến hóa, mơ hồ truyền ra lực lượng của nguyên từ.

- Còn có một cái phù văn cuối cùng nữa.

Hư Sinh Hoa quan sát kỹ những dấu vết được in ở phía trên vách tường kia. Hắn không nhịn được, kinh ngạc nói:

- Tốc độ của Tư bà bà thật là quá nhanh!

Hắn vừa mới nói tới đây, đột nhiên đám người bọn họ lại nghe được có tiếng cười của Tư bà bà truyền đến:

- Đại công cáo thành, ta tính ra rồi!

Vị nữ tử xinh đẹp này nhảy lên một cái, đi tới trước vách tường, nguyên khí của nàng điên cuồng phun ra, hóa thành phù văn cuối cùng, in dấu vết phù văn ở trên vách tường.

Tần Mục tiến lên, quan sát những dấu hiệu phù văn nguyên được in ở phía trên vách tường. Xem một hồi, hắn không nhịn được lộ vẻ xúc động, khen:

- Tư bà bà, hơn một ngàn chín trăm bùa văn này được bà bà sửa sang lại, đây quả thật chính là công đức vô lượng!

Lúc này, Tư bà bà mới chú ý tới bọn họ, nàng vừa mừng vừa sợ nói:

- Mục nhi tới đây từ khi nào vậy? Ngươi đã không ít ngày không có tới thăm ta rồi! Suy luận ra những phù văn này, trong đó có bốn phần công lao của ngươi, sáu phần công lao khác là do ta với Hư Sinh Hoa chia đều. Hư Sinh Hoa chỉnh lý ra phương trình thôi diễn hơn một ngàn loại nguyên từ. Ta chỉ là sửa sang lại số ít trong đó mà thôi.

Hư Sinh Hoa nói vài lời khiêm tốn, sau đó hắn lại nhìn sang Tần Mục.

Tần Mục cười nói:

- Ta suy luận ra mấy phương trình ban đầu, Hư huynh dọc theo con đường của ta tiếp tục đi xuống, làm được thật sự không tệ.

Hư Sinh Hoa vừa nghe hắn nói vậy, không nhịn được kêu lên một tiếng rên rỉ.

Tân Mục nói lời này mặc dù có dấu hiệu khoe khoang, nhưng cũng có thể xem là lời nói thật.

Tân Mục là người đã phát hiện ra sự ảo diệu của nguyên từ. Sau đó, hắn lại sáng lập ra mấy phương trình cơ bản nhất để tính toán ra nguyên từ. Cuối cùng, hắn giao nhiệm vụ suy luận phù văn nguyên từ này cho đám người bọn họ.

Tân Mục chính là người mở đường, còn bọn họ là người đi hoàn thiện nó. Cho nên trong việc này, Tân Mục đã chiếm gần một nửa công lao.

- Tư bà bà, bà bà đã sửa sang lại xong thần thông nguyên từ rồi sao? Hiện tại, Tư bà bà có thể lại tìm hiểu ra thần thông nguyên từ hay không?

Tân Mục hỏi.

- Ta có thể thử một chút!

Lúc này, Tư bà bà nghe hắn nói xong, tinh thân hăng hái bừng bừng, dẫn theo bọn họ đi tới phía bên ngoài Thần Thành. Tư bà bà nói:

- Mấy ngày nay, ta đã suy luận phù văn nguyên từ, trong lòng ta đã tính toán ra rất nhiều thân thông, chỉnh lý ra được không ít thần thông nguyên từ. Vừa rồi, sau khi ta suy luận ra phù văn nguyên từ cuối cùng, ta lại tự nhiên lĩnh ngộ ra được một chiêu thần thông lớn, có thể dung hợp được hoàn mỹ hơn một ngàn chín trăm phù văn.

Tần Mục biết nàng là tồn tại đã có thần thông nhập đạo từ lâu, lần này chỉnh lý ra tất cả phù văn nguyên từ cơ sở, tìm hiểu ra thần thông lớn khẳng định không thể coi thường được, hắn không khỏi cảm thấy chờ mong vạn phần.

Tân Mục, Hư Sinh Hoa và Ngự Thiên Tôn đi theo phía sau lưng của Tư bà bà. Ngoài ra còn có các thần thông giả khác của Thái Hoàng Thiên và sĩ tử của Thiên Thánh học cung đều bay tới. Đám người Bàng Ngọc Chân Thần, Tang Diệp tôn thân cũng nghe được tin tức, chạy tới, khắp nơi trên bầu trời đều là thân thông giả và thần chỉ, tất cả đều đang chờ Tư bà bà thi triển ra chiêu thần thông lớn này.

Tư bà bà đứng ở phía trên Thái Hoàng Thiên, phía dưới chính là Đại Khư, nàng đứng vuông góc với cả hai.

- Ta còn chưa có đặt tên cho chiêu thần thông này. Hiện tại, ta tạm thời thi triển ra cho các ngươi được mở mang tâm mắt!

Nàng phát động thần thông, nguyên khí dồi dào tuôn trào. Tư bà bà từ lâu đã là thần chỉ, pháp lực hùng hậu, thần thông kỹ càng. Lúc này, nàng thi triển ra thần thông nguyên từ lớn do mình tìm hiểu ra được. Ngay lập tức, mọi người đang ở trên bầu trời lại giống như mưa rơi xuống, mỗi một cắm đầu ở trên mặt đất, không thể nào động đậy được.

Tân Mục cũng bị ép nằm ở phía trên mặt đất, hắn chỉ cảm thấy dường như có một tòa chư thiên đang đè xuống trên người mình, trong lòng hắn vô cùng hoảng SỢ.

Bàng Ngọc Chân Thần đang chật vật đứng lên, hai chân của hắn run rẩy, gần như không đứng nổi, trong lòng hắn cũng thấy khủng hoảng, vội vàng kêu lên:

- Ấu U tôn thần, kiềm chế chút, cẩn thận kẻo sẽ đè chết chúng ta mất!

Tư bà bà quay đầu lại, lúc này mới chú ý thấy đám người bọn họ đều bị ép nằm ở trên mặt đất, nàng cười nói:

- Thần thông của ta là thi triển ra đối với Đại Khư, cũng không phải nhằm vào các ngươi. Chờ ta đánh ra đạo thần thông này, sẽ không có nguyên từ thần lực đè nặng các ngươi nữa. Nàng võ một cái về phía trước, nguyên từ thần quang lập tức bạo phát ra, trong thần thông mơ hồ có thể thấy được ngàn vạn ngôi sao đang quay xung quanh biến thành một con sông dài, giữa các ngôi sao đó có nguyên từ thần quang liên kết lại, đan xen lại vào nhau, những tiếng động cực lớn ầm ầm đặt ở phía trên Đại Khư!

Đại Khư ở phía dưới chợt lún xuống hơn một trăm trượng, phía xa lại có từng ngọn sông núi đột ngột từ mặt đất nhô lên, các dãy núi từ dưới nền đất không ngừng lao ra, liên tục không ngừng!

Tư bà bà khen:

- Thực sự là một thần thông. Hiện tại, các ngươi không cảm giác được áp lực rồi chứ?

Đám người Tân Mục chỉ cảm thấy áp lực nhẹ đi, mỗi người bọn họ đều cuống quít đứng lên, Tang Diệp tôn thân cười nói:

- Ấu U tôn thần có pháp lực tinh tế, thần thông hơn người, chính là rất lợi hại. Chỉ có điều Ấu U tôn thần có thể thu lại thần thông hay không?

Phía trên Đại Khư đất rung núi chuyển, còn có từng con sông ngọn núi đột ngột từ dưới mặt đất nhô lên, đang không ngừng mở rộng ra ngoài.

Tư bà bà không hiểu nói:

- Ta đã thu lại thần thông rồi... A, điều này không thích hợp!

Đám người Tần Mục nhìn xuống Đại Khư phía dưới. Nhưng bọn họ lại nhìn thấy được từng con sông ngọn núi đang nhanh chóng rời xa bọn họ, mặt đất cũng đang không ngừng mở rộng ra, ngọn núi ở gần bọn họ lúc trước, hiện tại đã cách xa tới mấy ngàn dặm, dùng mắt thường đã không có cách nào nhìn thấy được ngọn núi đó!

Cùng lúc đó, Tân Mục nhìn thấy được Dũng Giang đang thay đổi chiều rộng, trở nên càng lúc càng rộng hơn, sức nước cũng càng lúc càng chảy nhanh!

Lúc trước, con sông lớn này chỉ rộng khoảng chừng một trăm trượng, mà bây giờ gần như chỉ mới chớp mắt một lần, nó lại mở rộng tới trăm trượng nữa!

~ Phát sinh chuyện gì vậy?

Mọi người mê man, ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vậy.

Đại Khư không chỉ có mở rộng ở hướng đông tây, đồng thời cũng đang mở rộng ở hướng nam bắc, hơn nữa những con sông ngọn núi này không ngờ cũng đang điên cuồng sinh trưởng. Chúng càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao hơn!

- Thần thông của Tư bà bà không có khả năng tạo thành những điều này được...

Trái tim Tân Mục chợt đập mạnh, vội vàng phi thân lên. Hắn đi qua đường hầm của Thái Hoàng Thiên tới Đại Khư đối diện, chỉ thấy phía tây của Đại Khư cũng đang điên cuồng mở rộng ra.

Mà ở tại chỗ vách núi dựng đứng Đại Khư còn xuất hiện một cảnh tượng càng kinh người hơn, từng tòa chư thiên từ bên trong vách núi dựng đứng bay ra, chư thiên càng lúc càng lớn, nhẹ nhàng bay lên trên bầu trời.

Rất nhanh, trên bầu trời có từng tầng tòa chư thiên ẩn nấp ở bên trong chỗ mây mù mờ ảo.

Đám người Tư bà bà cũng chạy theo hắn tới nơi đây. Tất cả bọn họ ngơ ngác nhìn cảnh tượng đang diễn ra ở trước mặt.

Bất chợt, vách núi dựng đứng phát ra một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, vách núi không ngừng bắn ra tung tóe, nước sông trong vách núi càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt, dâng lên lũ lụt ngập trời. Bên trong dòng nước có từng tòa chư thiên vẫn đang lao ra ngoài, dường như tất cả những tòa chư thiên bị trấn áp ở nơi này từ bốn thời đại trước đều được bị phóng thích ra ngoài.

- Đây là thứ ta lấy ra sao?

Tư bà bà không ngừng chớp chớp mắt, lẩm bẩm nói.

- Đúng vậy.

Tân Mục nhìn về phía vách núi dựng đứng. Lúc này, vách núi dựng đứng đang không ngừng ầm ầm ầm nứt ra, lộ ra một khối tấm bia đá cực lớn. Văn tự trên tấm bia đá này cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn, hắn nhìn kỹ những văn tự ghi trên tấm bia đá, giọng của hắn có phần khàn khàn nói:

- Là do Tư bà bà lấy ra. Tư bà bà chỉnh lý ra những phù văn nguyên từ cơ sở kia, sử dụng thần thông nguyên từ thức tỉnh lại tồn tại khủng khiếp được chôn cất ở chỗ này...

Trên tấm bia đá của vách núi dựng đứng mới lộ ra này viết mấy thần văn cổ xưa, Tân Mục đã từng nhìn thấy được một ít loại thân văn này, đó chính là văn tự trong Thiên Đình Long Hán, do thân ngữ tạo thành, bên trong đó ẩn chứa lực lượng kỳ diệu.

Chỉ có điều, văn tự trên tấm bia đá này hình như càng cổ xưa hơn, trong đó có rất nhiều biến hóa khiến Tân Mục cũng không nhận ra được.

-.. Mẫu, còn có nguyên, chữ phía trước và chữ phía sau, ta lại không nhận ra được.

Tần Mục quan sát một lát, sau đó lắc đầu nói:

- Những văn tự này quá mức cổ xưa.

- Địa Mẫu Nguyên Giới.

Bên cạnh hắn, Ngự Thiên Tôn đột nhiên nói.
Bình Luận (0)
Comment