Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 830 - Chương 820: Đánh Cắp Lực Của Bốn Đế

Chương 820: Đánh cắp lực của bốn đế Chương 820: Đánh cắp lực của bốn đếChương 820: Đánh cắp lực của bốn đế

Từng vị Thần Ma với thân thể vô cùng khổng lồ đứng dậy, bọn họ nhìn về phía người thiếu niên đang đi tới trước mặt bọn họ.

Binh phù chính là vật tượng trưng cho thân phận, là bằng chứng để điều động binh mã, Thập Vệ của Thiên Đình chỉ nhận binh phù không nhận người.

Thiên Đình Thập Vệ chỉ thần phục Thiên Đế, nếu không có binh phù, cho dù là thống soái cũng không có cách nào điều động được đại quân.

Muốn điều động Thiên Đình Thập Vệ chỉ có hai biện pháp, một là sử dụng binh phù, hai là do đích thân Thiên Đế đi tới.

Tần Mục nắm giữ binh phù, vậy hắn chính là Hữu Lang Tướng của Vũ Lâm Quân, hẳn lại nắm giữ quyền điều động được đại quân!

Binh phù là di Khai Sơn tổ sư Ngụy Tùy Phong mang đi, giao cho Thanh Hoang lão nhân bảo quản. Lúc trước, Thanh Hoang lão nhân đã giao cho Tân Mục. Tân Mục cầm binh phù bước lên trên chiếc quỷ thuyền, nhưng hắn vẫn không có cách nào ra lệnh cho đội quân Thần Ma cường đại nhất này, mãi đến khi đi tới luân hồi đầu tiên của quỷ thuyền.

Khi Vũ Lâm Quân từ hư hóa thành thực, cuối cùng Tần Mục đã có thể dựa vào tấm binh phù, nắm giữ được loại lực lượng khủng khiếp này.

Đứng trước trận thế của Vũ Lâm Quân, gương mặt Tân Mục dần dần thay đổi, khôi phục lại khuôn mặt của Mục Thiên Tôn.

Mục Thanh trong chín Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn. Từng vị tướng sĩ Thân Ma trong Vũ Lâm Quân nhìn thấy khuôn mặt của hắn thay đổi, tuy rằng trong ánh mắt bọn họ có vài phần kinh ngạc, nhưng không có một ai hỏi thăm.

Trong thời đại Long Hán, chín Đại Thiên Tôn mỗi một người đều có sở trường riêng của mình, mỗi một người đều có khả năng kỳ lạ của mình, mỗi người đều có thành tựu không tầm thường. Nhưng thần bí nhất khó lường nhất lại là Tân Thiên Tôn và vị Mục Thiên Tôn trước mắt này có thể nói là tôn tại Thân Long thấy đầu không thấy đuôi.

Bất luận là ai, chỉ cần nắm giữ binh phù lại chính là người đứng đầu đội quân của bọn họ.

Tân Mục giơ tay lên, một kiếm bay ra, chặt đứt cây cột do Lăng Thiên Tôn lưu bài thơ.

Cây cột bay tới, thân thể hẳn liên tục lớn lên, hắn giơ bàn tay chộp tới, năm lấy cây cột ở trong tay, sau đó hắn đi về phía trước, phía sau lưng hắn là hàng vạn hàng nghìn Thân Ma của Vũ Lâm Quân theo sát phía sau.

Triết Hoa Lê đánh bạo, theo sát phía sau lưng Tần Mục, hắn lại phát hiện Tân Mục dẫn theo những Thần Ma này lao thẳng đến chỗ đại điện có đặt quan tài của Đế Hậu.

Phía trước đại điện là một vị Long Thần cường đại không gì sánh được bị nhốt ở trong từng sợi dây xích, ánh mắt tàn bạo nhìn chằm chằm vào Tân Mục đang đi tới, hắn lớn tiếng kêu lên:

- Thiên địa dễ đổi, hằng số ba mươi sáu người không đổi! Là có ý gì? Nói, là có ý gì?

Tần Mục dừng bước, trong đầu hắn ầm ầm chấn động.

Triết Hoa Lê vội vàng nói: - Tân giáo chủ, tại sao lại dừng lại? Con rồng này vẫn luôn nói những lời như vậy, vẫn luôn điên điên khùng khùng...

Tân Mục lắc đầu, tỉnh táo lại, chỉ vào con Long Bá Vương bật cười nói:

- Khi ta bước lên chiếc quỷ thuyền này, ngươi đã nói ra những lời này. Lúc đó, ta còn cho rằng ngươi đã phát điên rồi, chỉ là đang nói những lời hồ ngôn loạn ngữ. Ta thật sự không nghĩ tới, ngươi không phải đang nói vấn đề này cho những người khác biết, mà là ngươi đang hỏi ta!

Hắn có một loại cảm giác vô cùng hoang đường.

Thần sắc của con rồng điên cuồng, hung ác nói:

- Nói mau, là có ý gì?

Tân Mục mỉm cười:

- Phá giải hằng số không đổi sẽ có khả năng rời đi. Dứt lời, hẳn xoay người dẫn theo rất nhiều tướng sĩ Vũ Lâm Quân đi vào bên trong đại điện.

- Phá giải hằng số không đổi?

Con rồng già này giật mình, lạnh lùng nói:

- Phá giải như thế nào? Ngươi đừng đi! Trở về nói cho ta biết, phá giải hằng số không đổi như thế nào?

Tân Mục đi vào bên trong đại điện, chỉ thấy tám con rồng lớn trông coi quan tài của Đế Hậu, tám con rồng bị sợi dây xích khóa lại.

Hiện tại, tám con rồng lớn vẫn chưa bị hóa đá.

Hắn lại một lần nữa mở ra hành lang, dân đầu tướng sĩ Vũ Lâm Quân đi vào bên trong thân tàu, sau đó hắn đóng kín hành lang lại, trâm giọng nói:

- Ngụy tướng quân đã dạy các ngươi cách bố trí Tứ Tướng Kiếp Trận chưa?

Hàng vạn hàng nghìn Thần Ma lập tức bày trận, hóa thành Tứ Tướng Kiếp Trận, phân bố ở xung quanh đáy thuyền, bọn họ rất chỉnh tê, chờ đợi kiểm duyệt.

Tân Mục dò xét một lần, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, Ngụy Tùy Phong đã dạy những tướng sĩ này rất tốt, đã truyền thụ Tứ Tướng Kiếp Trận trong Đại Dục Thiên Ma Kinh cho bọn họ.

Hắn đi tới trung tâm của Tứ Tướng Kiếp Trận, cắm cây cột do Lăng Thiên Tôn lưu lại ở trung tâm trận pháp, khẽ nói:

- Bốn đế đều có thể đến, nhưng nếu bọn họ không phải lên truyền trong luân hồi này, như vậy bố trí của ta lại hoàn toàn vô dụng. Chỉ mong bọn họ sẽ đến...

Đột nhiên, quỷ thuyền nhẹ nhàng chấn động, dừng lại.

- Chiếc thuyên này biến mất hai vạn năm, cuối cùng lại xuất hiện một lân nữa.

Bên ngoài truyên tới một giọng nói nặng nề, Tân Mục từng nghe thấy giọng nói này, đó là giọng nói của Bắc Đế Huyền Vũ.

Thời điểm Dao Trì thịnh hội, Ngưu Tam Đa đại náo Thiên Đình đã từng dự định kéo Thiên Hà lên dùng để chém giết, kết quả Thiên Hà bị Bắc Đế Huyền Vũ trấn áp.

Chắc hẳn quỷ thuyền ngừng lại, chính là Bắc Đế Huyền Vũ làm ra.

Hắn tự nói hắn là Cổ Thần sinh ra ở trong Thiên Hà. Đối với hắn, ngừng quỷ thuyền chạy ở trên Thiên Hà là chuyện rất dễ dàng.

Hắn khống chế Thiên Hà cũng sẽ rất dễ dàng phát hiện ra quỷ thuyền.

Giọng nói của Đông Đế Thanh Long truyền đến:

- Huyền Vũ đạo huynh, vụ án Đế Hậu nương nương bị tập kích có rất nhiều điểm đáng ngờ, lại có chuyện Vũ Lâm Quân ở trên đường quay trở về chợt biến mất, hai chuyện này cộng lại, bên trong chỉ sợ có rất nhiều mờ ám, phải tra xét... Tây đế, Nam đế, các ngươi cuối cùng cũng đã tới.

Bốn khí tức thần thánh cường đại không gì sánh được truyền đến. Tân Mục yên lòng:

- Quả nhiên giống như ta dự đoán vậy, bốn đế đã tới đông đủ! Đây là một lần cơ hội duy nhất có thể chạy trốn, trăm triệu lần không thể có sơ suất!

- Đế Hậu bị tập kích, Vũ Lâm Quân đi bình định, Vũ Lâm Quân biến mất ở trên Thiên Hà, hai vạn năm trước chuyện này đã chấn động một thời.

Tân Mục nghe được một giọng nói quen thuộc, hắn không nhịn được lại tươi cười, đó là giọng nói của Chu Tước Nhi.

Chu Tước Nhi chính là Nam đế Chu Tước. Giọng nói của nàng tiếp tục truyền đến:

- Khi đó có đủ lời đồn đại. Nghe nói trước khi trở về, Ngụy Tùy Phong tướng quân phái người đi trước một bước tới Thiên Đình, bẩm báo chuyện đã xảy ra ở Quy Khư. Ta nghe qua, người Ngụy tướng quân phái đến bẩm báo với Thiên Đế, Đế Hậu nương nương chết ở Quy Khư, Ngụy tướng quân khâm liệm thi thể của Đế Hậu đi trên thuyền quay về Thiên Đình. Nhưng thi thể của Đế Hậu vốn phải ở trên thuyền của Vũ Lâm Quân, lại theo Vũ Lâm Quân cùng biến mất. Nhưng Vũ Lâm Quân biến mất, Đế Hậu lại xuất hiện ở trên Thiên Đình, không khỏi khiến cho ta cảm thấy không giải thích được.

Giọng nói của một nữ tử khác truyền đến, chắc là Tây Đế Bạch Hổ, nói:

- Chu Tước tỷ tỷ, là Đại Nhật Tinh Quân nói cho tỷ tỷ biết chuyện này sao? Ta cũng đã từng hỏi Đại Nhật Tinh Quân. Đại Nhật Tinh Quân cũng nói với ta như vậy, con chim nhỏ này biết được rất nhiều bí mật. Khiến cho người ta nghi ngờ không chỉ có Đế Hậu chết đi sống lại, còn có tướng sĩ do Ngụy tướng quân phái tới bẩm báo với Thiên Đế chẳng biết tại sao lại biến mất, hoàn toàn bốc hơi, cũng tìm không có cách nào tìm được người kia! Quá cổ quái!

- Càng cổ quái hơn chính là, những chuyện lạ đều phát sinh ở trên Thiên Hà, Huyền Vũ đạo huynh lại nói mình hoàn toàn không biết gì cả!

Nam đế Chu Tước thản nhiên nói:

- Chuyện đã xảy ra trên Thiên Hà còn có thể giấu giếm được ngươi sao? Ngươi lại đẩy đi, nói không biết, Huyền Vũ đạo huynh, ngươi rất khả nghi đấy.

Bắc Đế Huyền Vũ hừ lạnh.

Đông Đế Thanh Long ho khan nói: - Huyền Vũ đạo huynh không phải là loại người như vậy. Chiếc thuyên này xuất hiện lại một lần nữa, cũng là do Huyền Vũ đạo huynh nói cho chúng ta biết, để cho chúng ta đến đây, mọi người cùng nhau làm chứng. Nếu như hắn làm, tại sao hắn phải mời chúng ta đến đây? Nếu chúng ta đã đến, vậy ở lên thuyền điều tra tới cùng đi!

Đột nhiên, quỷ thuyền chìm xuống, chắc hẳn bốn đế đã phá vỡ khí đen xung quanh quỷ thuyền, leo lên chiếc quỷ thuyền này.

- Chiếc thuyền này thật cổ quái!

Giọng nói kinh ngạc của Tây Đế truyền đến:

- Có một loại lực lượng muốn tập kích tai

- Ta cũng cảm giác được! Lực lượng đặc biệt cổ quái muốn khống chế ta! - Không phải khống chế, mà là đang cướp đoạt lực lượng của chúng ta... Không chỉ có cướp đoạt lực lượng của chúng ta, còn muốn cướp đoạt thân thể của chúng ta! Lực lượng này đang cố gắng khiến chúng ta hòa làm một thể với thổi

- Chiếc thuyền này... vẫn còn sống! Đây là một cạm bẩy!...

Âm ầm, ầm ầm, từng tiếng động truyền đến, dao động khủng khiếp cuốn ra khắp chiếc thuyền, đó là do bốn đế cố gắng loại bỏ thần thông của Lăng Thiên Tôn.

Đông đế hóa thành một con Thanh Long lắc đầu vẫy đuôi, bay ra khỏi quỷ thuyền, thân thể hắn tiến vào trong khí đen bên ngoài thuyền, trong phút chốc, Đông Đế Thanh Long lại đột nhiên xuất hiện ở trên chiếc thuyền này, rơi xuống đất nhanh chóng di chuyển vài bước, lộ vẻ kinh ngạc.

Đông đế lại một lần nữa bay ra, trong phút chốc lại xuất hiện ở trên chiếc thuyền này, hẳn bay ra hơn mười lần, vẫn xuất hiện ở trên thuyền, cho dù là Cổ Thần Đại Đế nằm giữ một Thiên Cung lớn, lúc này cũng không khỏi có chút bối rối.

Mà ba vị Cổ Thần Đại Đế khác cũng thi triển ra thủ đoạn, cố gắng rời khỏi chiếc thuyền này, Nam đế Chu Tước có tốc độ nhanh nhất, phi thân lên hóa thành Chu Tước bay đi, nhưng bất kể nàng bay thế nào, tốc độ bay nhanh thế nào, trước sau sẽ lại một lần nữa trở lại trên thuyền.

Bắc đế khống chế Thiên Hà, cố gắng ném chiếc thuyền này ra khỏi Thiên Hà, nhưng cho dù quỷ thuyền bị ném bay ra ngoài, trong phút chốc vẫn sẽ trở lại trên mặt sông.

Tây đế lại điều khiển kim khí, bổ khí đen bên ngoài chiếc thuyền này, chặt đứt, tháo ra tám khối, nhưng khí đen rất nhanh khôi phục lại trạng thái ban đầu.

Chiếc thuyền này có khiến chỗ cho bốn đế bọn họ cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, quỷ thuyền là một thân thể sinh mạng cực lớn, khóa lại tất cả, luồng thân thông xung quanh quỷ thuyên này cũng là thần thông bọn họ mới nghe lần đầu!

Bốn đế nắm giữ năng lực thay trời đổi đất, từng người nắm trong tay đại đạo cường đại không gì sánh được, đạo hạnh vô cùng hùng hậu, nhưng đối mặt với chiếc thuyền này bọn họ cũng không thể làm gì được.

- Liên thủ phá vỡ thần thông xung quanh bên ngoài thuyền!

Bốn đế đồng thời ra tay, công kích sương mù màu đen phía bên ngoài thuyền. Nhưng vào lúc này, bọn họ đột nhiên cảm giác được lực lượng ẩn chứa trong thần thông của mình đang nhanh chóng xói mòn, dường như bị người đánh cắp vậy!

Trong lòng bốn đế kinh hãi, vội vàng phát động pháp lực điên cuồng công kích.

Mà ở bên trong thân tàu, Tứ Tướng Kiếp Trận đã được khởi động, Tân Mục chủ trì trận pháp, đánh cắp lực lượng của bốn đế. Uy năng của Tứ Tướng Kiếp Trận đã càng lúc càng mạnh. Trong trận pháp trung tâm lộ ra dị tượng của Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, tất cả đều rít gào lao nhanh!

Đột nhiên, lực lượng của bốn đế chợt phát ra một tiếng nổ lớn, bắn ra bốn đường ánh sáng, chiếu sáng ở trên cây cột có lưu lại bài thơ của Lăng Thiên Tôn.

Hoa không phải là hoa, sương không phải là sương. Nửa đêm tới, bình minh đi. Tới giống như mộng xuân không lâu, đi giống như mây không chỗ kiếm kìm.

Những chữ này đang dần dần phóng ra ánh sáng, hơn nữa ánh sáng còn càng lúc càng sáng ngời.

- Bốn đế cũng không biết là ta đang lấy trộm lực lượng của bọn họ.

Trên mặt của Tân Mục lộ ra vẻ tươi cười, hắn thi triển bộ pháp di chuyển, dưới nách hắn mọc ra từng cánh tay. Các loại phù văn không ngừng từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, điểm về phía những chữ viết ở phía trên cây cột này, từng chút một kích phát ra thần thông ẩn chứ ở bên trong của những chữ viết này!

Các chữ viết này đang càng lúc càng lớn lớn, từ từ tách ra khỏi phía trên của cây cột. Chúng bay lơ lửng ở phía trên không trung, mỗi một chữ viết đã có kích thước tới phạm vi trăm trượng, trải rộng ở phía trên không trung.

Tạo thành những chữ viết này chính là vô số phù văn rất nhỏ vô cùng phức tạp. Trong mắt Tần Mục quan sát thấy, hắn điều động lực lượng của Tứ Tướng Kiếp Trận, không ngừng thay đổi kết cấu của những phù văn này, chữ viết vẫn là những chữ viết kia, nhưng những phù văn để hình thành ra những chữ viết đó lại đang phát sinh sự thay đổi, uy lực ẩn chứa ở bên trong từng chữ viết này đang dần dần bị kích phát ra!

Bây giờ là thời điểm mấu chốt nhất, nụ cười trên mặt của Tân Mục đã thu lại, hắn không khỏi cảm thấy khẩn trương, trong lòng có phần lo được lo mất.

Đột nhiên, trên sàn thuyền của quỷ thuyền truyền đến giọng nói của Long Bá Vương, hắn lớn tiếng kêu lên:

- Bốn đế mau dừng tay! Chỉ sợ các ngươi không biết, các ngươi sẽ không thể nào dừng lại được chiếc thuyền này đâu!

Bốn đế đột nhiên dừng công kích vào những sợi dây xích khí đen ở phía bên ngoài chiếc thuyền, Tứ Tướng Kiếp Trận cũng không có cách nào tiếp tục trộm được lực lượng của bốn đế nữa.

Tim của Tần Mục khẽ nảy lên, sắc mặt hẳn không khỏi trầm xuống. - Long Bá quốc vương!

Chỉ nghe giọng nói của Bắc Đế Huyền Vũ truyền đến:

- Ngươi là kẻ tạo phản làm loạn, đã bị Ngụy tướng quân bắt lại, thật không biết là ai đã cho ngươi lá gan lớn như vậy.

Trên trán của Tần Mục xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh, hắn lạnh lùng nói:

- Các tướng sĩ hãy nghe lệnh, cung cấp tất cả lực lượng trong Tứ Tướng Kiếp Trận kia cho tat

Tất cả lực lượng bị đánh cắp ẩn chứa ở bên trong Tứ Tướng Kiếp Trận càng điên cuồng phun ra, phóng về phía hắn.

Bên ngoài, giọng nói của Long Bá Vương lại truyền đến:

- Dưới sàn của chiếc thuyền này còn có người. Đó chính là Hữu Lang Tướng, của Vũ Lâm Quân là hắn đang khống chế Vũ Lâm Quân đánh cắp lực lượng của các ngươi, là hắn muốn diệt trừ các ngươi, muốn vây khốn các ngươi ở chỗ này! Bọn họ chính là người chết, bọn họ chính là quỷ, bọn họ là tồn tại không thể quan sát được!

Nghe vậy, Tân Mục cắn răng, vận dụng toàn lực ra điều động tu vi, thay đổi kết cấu phù văn bên trong hai mươi sáu chữ viết kia.

Triết Hoa Lê nghe được lời Long Bá Vương nói, hắn hận không thể lập tức xông ra ngoài, chém nát nhừ lão Long Vương này.

Nhưng vào lúc này, không gian bên trong bầu trời của quỷ thuyền hình như đang tan chảy, từng bàn tay khổng lồ từ phía trên cao hạ xuống, chộp xuống phía dưới, nắm lấy từng vị tướng sĩ Vũ Lâm Quân kéo về phía trên!

Sàn thuyền không ngừng ầm ầm chấn động, từng tấm ván thuyền bằng gỗ ầm ầm tổ hợp, hóa ra thành từng chiếc quan tài màu đen, trực tiếp phong ấn những tướng sĩ này ở bên trong quan tài.

Tân Mục lạnh lùng nói:

- Duy trì trận pháp, không nên loạn đầu trận tuyến!

Những tướng sĩ này đều vô cùng cường đại, nếu như bọn họ liên thủ công kích kẻ địch, bọn họ có thể trấn áp được cao thủ giống như Long Bá Vương. Bọn họ muốn liên thủ cùng bốn đế cứng rắn lay động cũng không phải là vấn đề. Nhưng Tần Mục làm thống soái, mệnh lệnh của hắn vừa được đưa ra, những tướng sĩ lại đều buông tha ý định chống lại, bọn họ đều duy trì trận pháp vận hành.

Từng bàn tay khổng lồ lần lượt thò xuống chộp lấy, phong ấn càng lúc càng nhiều tướng sĩ của Vũ Lâm Quân. Càng lúc, tướng sĩ Vũ Lâm Quân xung quanh Tân Mục càng ít đi. Mỗi khi thiếu đi một người, những người khác sẽ lập tức thay đổi trận hình, duy trì cho trận pháp tiếp tục vận chuyển, bọn họ không hề có bất kỳ một câu oán hận nào.

- Đại sư huynh chăm sóc dạy bảo những tướng sĩ Vũ Lâm Quân này quả thật quá xuất sắc.

Cuối cùng, Tân Mục đã điều chỉnh kết cấu phù văn của hai mươi sáu chữ viết này một lượt. Trong hai mươi sáu chữ viết này phóng ra ánh sáng vô cùng cường đại, ánh sáng đặc biệt nông đậm mạnh mẽ từ không gian phía bên trong thuyền soi sáng ra ngoài, khiến cho bốn đế ở phía trên sàn thuyền cũng khó có thể nào nhìn thấy rõ ràng tình cảnh trước mắt, bọn họ không thể không giơ tay lên che mắt.

- Các tướng sĩ, các ngươi chờ ta.

Tân Mục nhìn về phía các tướng sĩ còn lại, hắn bái lạy một cái, sau đó trầm giọng nói:

- Phong ấn của Bốn Đế sẽ không trấn áp được các ngươi, đợi đến sau khi các ngươi hóa thành hư vô, lại sẽ thoát khỏi phong ấn. Tương lai, ta sẽ hoàn toàn phá giải thân thông của Lăng Thiên Tôn, giải cứu các ngươi từ trong loại trạng thái không sống không chết này đi ra.

- Ngươi thề đi.

Từng gương mặt dưới mũ giáp đều nhìn chằm chằm về phía hắn.

Tân Mục giơ bàn tay lên:

- Ta lấy tính mạng của ta lập lời thề...

Nhưng vào lúc này, lại có mấy bàn tay thò xuống, bắt đi các tướng sĩ còn lại và Tần Mục, Triết Hoa Lê kéo về phía trước.

~ Tỷ tỷ, còn nhớ rõ Mục đệ hay không?

Tân Mục ngửa đầu, cao giọng nói.

Trên sàn thuyền, nữ tử đang nắm lấy Tân Mục và Triết Hoa Lê kia lại lộ vẻ kinh ngạc, thất thanh nói: - Mục Thiên Tôn sao?

- Tỷ tỷ, tương lai ta sẽ giải thích cho tỷ tỷ biết, hiện tại tỷ tỷ hãy thả chúng ta ra!

Nam Đế Chu Tước Nhi thả lỏng bàn tay ra. Ngay lập tức, hai mươi sáu chữ chợt chấn động, ầm một tiếng bạo phát nổ tung ra, ánh sáng lập tức tràn ra bốn phương tám hướng xung quanh, quét sạch tất cả sương mù màu đen phía bên ngoài chiếc thuyền!

Dường như chỉ là trong một cái chớp mắt, lại giống như đã trôi qua không biết bao nhiêu vạn năm, Tân Mục thấy ánh sáng trước mắt mình chợt tản đi. Hắn chỉ nhìn thấy xung quanh là một mảnh tối tăm, hắn lại thấy mình đang đứng ở trên mặt sông của Dũng Giang, thôn trưởng và Hoạn Long quân từ phía sau chạy tới phía bên cạnh hắn.

Tân Mục nhìn về phía dưới mặt nước sông. Ở đó có một chiếc quỷ thuyền đang di chuyển ở bên trong dòng nước.

Hắn quay đầu lại, nhìn về phía bên bờ, đám người Sơ tổ Nhân Hoàng đang đứng ở bên bờ, tập trung nhìn vê phía bên này.

Thôn trưởng hung hăng nện một cái ở trên đầu của hắn, quát lớn:

- Ngươi chiếu cố tới chúng ta sao? Là ta tới chiếu cố ngươi thì có. Tiểu tử thối, ở bên ngoài lăn lộn mới được có vài năm, giọng điệu của ngươi đã trở nên không nhỏ rồi đấy!

Tần Mục xoa xoa đầu, hắn ngẩng đầu lại nhìn về phía trên bầu trời. Trên mặt trăng có một sợi dây thừng bằng bạc được thả xuống, hắn nhìn về phía thượng du của Dũng Giang, chi thấy Lạc Vô Song ngồi ở trên một chiếc thuyền nhỏ đang lướt nhanh như bay lao tới phía bên này.

Tân Mục lộ ra vẻ tươi cười, nhìn về phía thôn trưởng và Hoạn Long quân nói: - Ta đã thực hiện được lời hứa, cứu các ngươi trở về rồi. Thôn trưởng gia gia, Hoạn Long quân, đã lâu không gặp rồi.
Bình Luận (0)
Comment