Chương 875: Chào ngươi, ngụy tùy phong
Chương 875: Chào ngươi, ngụy tùy phongChương 875: Chào ngươi, ngụy tùy phong
Muội muội của Đế Hậu nương nương... Tại sao thi thể của nàng lại ở chỗ này?
Trong đầu Tân Mục trống rồng, gần như không thể nào tin nổi vào con mắt của mình!
Thi thể của Đế Hậu nương nương giấu ở trên quỷ thuyền, Tân Mục ở quỷ thuyền trải qua những chuyện rất kỳ lạ, khiến cho hắn vĩnh viễn cũng không có cách nào quên được.
Vì phá giải câu đố của quỷ thuyền, hắn nhớ kỹ mỗi một chỉ tiết trên thuyền trong mỗi lần luân hồi, bởi vậy ký ức của hắn đối với quỷ thuyền cũng vô cùng sâu sắc.
Trên quỷ thuyền, thân thể của Đế Hậu nương nương và Tuyệt Vô Trần đều đặt ở trong cùng một cái quan tài, Tân Mục chiêu hôn cho Tuyệt Vô Trân, phát hiện Tuyệt Vô Trân căn bản không có hồn phách, là một mỹ nhân được tạo ra, Lăng Thiên Tôn vì diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế đã sử dụng thuật tạo hóa chế tạo ra một nữ tính hoàn mỹ.
Tân Mục chiêu hồn cho Đế Hậu nương nương, lại hoảng sợ phát hiện Đế Hậu nương nương căn bản chưa chết, còn đang ở nhân thết
Sau đó, hắn suy luận ra quá trình tỷ muội Đế Hậu cùng Thiên Minh liên thủ mưu sát Cổ Thần Thiên Đế.
Tỷ muội Đế Hậu liên thủ, muội muội ở lại Thiên Đình kìm chế Cổ Thần Thiên Đế, Đế Hậu về que thăm viếng, lợi dụng Long Bá quốc ở gân đó, khiến cho Long bá vương làm phản đánh Đế Hậu bị thương, nhốt Đế Hậu ở Quy Khư.
Thiên Đế lệnh cho Ngụy Tùy Phong dẫn đầu Vũ Lâm Quân đi bình định, nghĩ cách cứu viện Đế Hậu, sau khi Ngụy Tùy Phong bình định, vào trên trước khi khải hoàn trở về triều, vụ án Đế Hậu bị tập kích đã bạo phát, mạch nước ngâm của Quy Khư phun trào, trong đêm tối xuất hiện hai Đế Hậu, Đế Hậu thật sự bỏ mạng.
Ngụy Tùy Phong mang theo thi thể của Đế Hậu quay về Thiên Đình, ở trên Thiên Hà hắn gặp phải Lăng Thiên Tôn thi pháp. Ngụy Tùy Phong lập tức mượn sương mù dày đặc rời khỏi thời đại Long Hán, trở lại thời đại của mình. Vũ Lâm Quân cùng lâu thuyền ở trong thần thông của Lăng Thiên Tôn biến thành quỷ thuyền xuyên qua ba mươi sáu thời không.
Nhưng Đế Hậu vẫn chưa có chết, mà trở thành Tuyệt Vô Trần.
Thiên Đình cũng tuyên bố Đế Hậu không có chết, Tân Mục suy nghĩ Đế Hậu nương nương trong Thiên Đình kia chắc là muội muội của Đế hậu. Dựa theo suy đoán này, tỷ muội Đế Hậu đầu tham dự vào trong kế hoạch mưu sát Thiên Đế.
Nhưng trước mặt của hắn lại có quan tài muội muội của Đế hậu, thi thể muội muội của Đế hậu đang nằm ở trong quan tài!
Nếu lúc đó, muội muội của Đế hậu không có ở Thiên Đình kìm chế Thiên Đế, mà đi theo Đế Hậu tới Quy Khư, kích động Long Bá quốc làm phản, nhân cơ hội xuống tay với tỷ tỷ, ngược lại cũng bị tỷ tỷ giết sao?
Tỷ tỷ giấu thi thể muội muội ở trong Quy Khư, bản thân mình thì giả vờ bị tập kích bỏ mạng, để cho Ngụy Tùy Phong đưa thi thể của mình đi Thiên Đình, mượn quỷ thuyền thoát thân, hóa thành Tuyệt Vô Trần.
Ngụy Tùy Phong lại phát hiện ra mờ ám, người chất thật ra là muội muội của Đế hậu, vì vậy hắn lưu lại một chỗ, chỉ điểm cho Tần Mục đi khai quật chân tướng.
- Tuy nhiên suy đoán này có một chỗ sơ hở, đó chính là vì sao Thiên Đình tuyên bố Đế Hậu nương nương chưa chết?
Tân Mục lấy lại bình tĩnh, chìm vào trầm tư:
- Đế Hậu nương nương trong Thiên Đình khẳng định là một trong tỷ muội các nàng, như vậy một người khác là ai? Có thể cũng có một loại khả năng khác. Lúc đó tỷ muội Đế Hậu đang chơi hát bè, muội muội giả vờ tập kích tỷ tỷ, ở trước mắt bao nhiêu người đánh tỷ tỷ chết, tỷ tỷ ngất thoát thân hóa thành Tuyệt Vô Trần, muội muội lại trở lại Thiên Đình từ phó chuyển thành chính, trở thành Đế Hậu chính quy.
- Sau khi Cổ Thần Thiên Đế bị giết, Đế Hậu lại trừ đi muội muội, đưa thi thể của nàng đến nơi đây, che giấu chân tướng! Mãi đến khi Ngụy Tùy Phong đi tới nơi này, phát hiện ra thi thể của muội muội của Đế hậu...
- Vẫn có chỗ không thông! Thi thể của tỷ muội Đế Hậu, một giấu ở trên quỷ thuyền, một giấu ở Quy Khư, như vậy các nàng bây giờ là ai? Trong Thiên Đình có còn Đế Hậu hay không? Hay nói, Đế Hậu không có diệt trừ muội muội, mà tỷ muội cùng một thể, ở lại Thiên Đình khống chế thân thể Thiên Đế...
Tần Mục chỉ cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, bỗng nhiên hắn quát lớn:
- Rồng béo, xuống, mở quan tài!
Toàn thân Long Kỳ Lân run rẩy, ghé vào trên quan tài thủy tinh không dám nhúc nhích, Tân Mục giơ tay lên nâng cả quan tài thủy tỉnh và nó, ném qua một bên, hắn lập tức phát động Phách Thể Tam Đan Công.
Phía sau của hắn có cánh cửa Thừa Thiên hiện lên, nhưng cổ quái chính là cánh cửa Thừa Thiên vô cùng ảm đạm, như có như không, căn bản không có cách nào thành hình!
Tân Mục nhíu mày, Quy Khư vô cùng cổ quái có thể khắc chế thân thông U Đô, hẳn không có cách nào thông qua Khiên Hồn Dẫn tới thử thăm dò xem muội muội của Đế hậu rốt cuộc có sống hay chết.
- Ngụy Tùy Phong xem thi thể của muội muội Đế hậu trở thành bảo vật ở chỗ này, chẳng lẽ là muốn ta mang thi thể này đi sao?
Hắn càng nhíu chặt chân mày, đi tới đi lui quanh quan tài, hắn nhìn thân thể muội muội của Đế Hậu trong quan tài, trầm ngâm suy nghĩ.
Thật sự phải mang nó đi sao?
Đột nhiên, có tiếng nước từ bên ngoài truyền đến, Tân Mục giật mình, bước nhanh đi ra khỏi cung điện màu hồng. Hắn ngửa đầu nhìn ra ngoài, tiếng nước là từ trên trời truyền đến, tuy nhiên lại không thẩm thấu đến thế giới trong bông hoa. - Thiên Hà khô cạn, không nên có tiếng nước mới phải?
Tân Mục giật mình kinh sợ:
- Lễ nào...
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời có sương mù dày đặc bay lên, sương mù từ trong khe hở chui vào thế giới trong bông hoa, dần dần tràn ngập thế giới trong bông hoa.
Yên Nhi cùng mỹ nhân rắn do nhụy hoa biến thành còn đang tranh đấu chém giết, như ẩn như hiện ở trong sương mù.
Sau một lúc lâu, sương mù dày đặc tản đi, tiếng nước cũng biến mất, chỉ nghe có âm thanh lớn truyền đến, thế giới trong bông hoa chấn động mãnh liệt, tiếp theo Tân Mục cảm giác được hai đóa hoa lớn đang bay lên!
- Hai đóa hoa sắp từ trong Quy Khư dâng lên! Trong lòng Tân Mục thoáng động, hắn lập tức quay người đi tới trong cung điện màu đỏ, nhấc Long Kỳ Lân lên, kéo nó ra khỏi ván quan tài.
Tân Mục mở quan tài thủy tinh ra, nói:
- Rồng béo, đừng run rẩy nữa, ta sẽ cho ngươi thêm cơm. Nhanh đi gọi Yên Nhi tỷ đến đây, chúng ta nhân lúc hai đóa hoa này trồi lên trên Đại Uyên, sẽ rời khỏi nơi đây!
Tinh thần Long Kỳ Lân lập tức tăng lên gấp trăm lần, nó lao ra khỏi cung điện màu đỏ, liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh, kêu lên:
- Giáo chủ, hoa nở rồi! Yên Nhi tỷ cùng này Cổ Thần đánh đến trong thế giới bóng tối! Nơi đó quá tối, ta không dám tiến vào trongl
- Thêm hai phần cơm!
Long Kỳ Lân nhảy vào trong thế giới bóng tối tìm kiếm Yên Nhi, Tân Mục nâng quan tài thủy tinh lên, cười nói:
- Tỷ muội Đế Hậu không biết ở giở trò gì, tuy nhiên ta cứ vác quan tài ra ngoài, lại biết ngươi sống hay chết...
Hắn mới vừa đi ra khỏi cung điện màu đỏ, lại thấy có một nam tử trung niên đi tới trước mặt mình. Nam tử kia mặc trang phục bằng vải thô, dáng vẻ phong trần mệt mỏi, chân tay to lớn, mày rậm mắt to, bên thắt lưng được thắt bằng đai lưng lớn, trước mặt có một tấm da dê dang di chuyển theo hắn.
Trước tấm da dê còn có một cây bút, đang tự động viết viết vẽ vẽ trên giấy, vẽ lại địa lý của thế giới trong bông hoa.
Hai người đối mặt, cả hai đều hơi ngẩn người ra.
- Khai Sơn tổ sư... Đại sư huynh!
Quan tài trên đầu vai của Tân Mục rơi xuống trên mặt đất, ngơ ngác nhìn nam tử trung niên kia, hắn cười ha ha nói:
- Ngụy, Ngụy Tùy Phong!
- Ngươi là ai?
Nam tử trung niên kia ngạc nhiên, ánh mắt chuyển tới quan tài thủy tinh trên mặt đất, chỉ thấy quan tài bị mở ra, thi thể một nữ tử từ trong quan tài lăn ra, mặt hướng xuống dưới, sau đầu bị thủng một lỗ, phía trên cắm một cây trâm gài tóc bằng gỗ đào.
Nam tử trung niên cảnh giác, lập tức thu tấm da dê và bút:
- Ngươi là sai? Vì sao nhận ra ta? Ngươi dự định làm gì với thi thể nữ tử này?
Trong đầu Tần Mục hoàn toàn hỗn loạn, trong sương mù dày đặc vừa rồi đột nhiên xuất hiện đại sư huynh Ngụy Tùy Phong, sau đầu muội muội của Đế hậu có trâm gài tóc bằng gỗ đào, chuyện liên tiếp xảy ra khiến cho hắn nhất thời không có cách nào tìm ra manh mối.
Nam tử trung niên này thật sự là Khai Sơn tổ sư của Thiên Thánh giáo Ngụy Tùy Phong. Thánh Lâm sơn trên tổng đàn Thiên Thánh giáo có bức tranh của hắn, mỗi một vị giáo chủ đều sẽ đi qua Thạch Thượng Truyền Kinh nghe Thánh Sư giáo huấn, đều sẽ để cho bọn họ nhìn thấy được hình ảnh Ngụy Tùy Phong nghe Tiều Phu thánh nhân truyền đạo.
Hắn tuyệt đối sẽ không nhận nhầm người.
- Tiếng nước vừa rồi là Thiên Hà lại xuất hiện, sau đó sương mù dày đặc bạo. phát, khiến cho nơi đây trở lại hai vạn năm trước.
Trong đầu Tần Mục không còn hỗn loạn nữa, hắn lập tức có thể từ trong đó tìm ra manh mối.
Thân thông của Lăng Thiên Tôn khiến cho hẳn trở lại hai vạn năm trước, lúc này Ngụy Tùy Phong vì để làm được lập giáo lập ngôn lập công ba lập thành thánh, bắt đầu đi qua những lơi bí ẩn thăm dò, hắn đi tới Quy Khư.
Mà sau đầu của muội muội của Đế hậu là trâm gài tóc bằng gỗ đào, không ngờ Lăng Thiên Tôn chính là người giết chết muội muội của Đế hậu mà không phải là Đế Hậu hạ thủ.
Là Lăng Thiên Tôn giấu thi thể của muội muội Đế hậu ở chỗ này!
- Vì sao ngươi không nói lời nào?
Các loại vũ khí phía sau lưng nam tử trung niên đột nhiên rung lên, tất cả vũ khí xôn xao rơi xuống đất, nhanh chóng tổ hợp, cẩn thận chỉ vào hắn, nói:
- Ngươi làm sao nhận ra được ta? Ngươi là người của Thiên Đình ngoại vực lưu lại ở chỗ này hay là người trộm mộ? Vũ khí của hắn vô cùng đặc biệt và kỳ lạ, đó lại là các loại linh kiện khác nhau có thể tùy ý tổ hợp thành hình thái vũ khí khác nhau.
Tân Mục nghĩ thông suốt được điểm mấu chốt, cười nói:
- Đại sư huynh, ta là nhị sư đệ của huynh, chúng ta là sư huynh đệ đồng môn, đều bái Tiều Phu thánh nhân làm sư...
Nam tử trung niên thò tay chộp về phía sau, thần binh vừa tạo thành lập tức rơi vào trong tay hắn, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi là sư đệ ta? Thánh Sư căn bản chưa từng thu đệ tử khác! Ngươi rốt cuộc là ai?
Vũ khí trong tay hắn giống như một cái nón lá rộng vành, tuy nhiên đây chỉ là một biến hóa trong số đó.
- Ta là sư đệ của huynh ở hai vạn năm sau. Tân Mục vội vàng nói:
- Hai vạn năm sau, tiêu phu lão sư thu ta làm đồ đệ, ta cũng là Thiên Thánh giáo chủ, cách huynh hai vạn năm. Vừa rồi, huynh có phải gặp được sương mù dày đặc hay không? Sương mù dày đặc chính là nguyên nhân khiến ta xuyên qua đến hai vạn năm trước. Ta chính là theo bản đồ địa lý do huynh lưu cho ta, tìm tới nơi này, chiếc quan tài này và nữ tử trong quan tài đều do huynh lưu lại, chờ cho ta tới phát hiện chân tướng lịch sử. Nữ tử này là muội muội của Đế Hậu nương nương trong Thiên Đình ngoại vực...
Hắn nói một hồi, lại nói không được nữa.
Những lời này, đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ không tin tưởng!
Bởi vì quá hoang đường, quá ly kỳ!
Tân Mục thở dài, nói: - Ta nói như vậy, huynh nhất định không tin đúng không?
- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao?
Nụ cười lạnh trên mặt nam tử trung niên càng lúc càng rõ, hắn nói:
- Lưu lại quan tài và thi thể nữ tử, ta có thể thả cho ngươi rời đi.
Tân Mục lại thở dài, nói:
- Lão sư nói ngươi đặc biệt cố chấp, nhận định một việc gì rồi thì chín con bò đều không kéo đi được, bất kỳ người nào. cũng không có cách nào khiến cho huynh hồi tâm chuyển ý. Xem ra, chỉ có đánh nhau một hồi, huynh bị ta đánh phục mới có thể thừa nhận ta là sư đệ của huynh. Trong ba huynh đệ đồng môn chúng ta từ trước tới nay thật ra chưa từng tranh đấu.
Dáng vẻ của nam tử trung niên rất mộc mạc, khi nghe vậy hắn cười nói:
- Ta còn có một tam sư đệ sao? Hôm nay ta tới Quy Khư nơi hiểm ác này, thoáng cái lại xuất hiện thêm hai sư đệ, thực sự là kỳ quặc quái gở.
Tân Mục hoàn toàn nghiêm túc nói:
- Tương lai, huynh sẽ nhìn thấy chúng ta. Chỉ có điều hôm nay...
Hắn còn chưa nói dứt lời, Ngụy Tùy Phong đột nhiên vứt nón lá rộng vành lên. Chiếc nón lá rộng vành xoay tròn di chuyển trên không trung, chỉ một thoáng đã biến mất, Tân Mục ngẩng đầu nhìn lên, khắp bầu trời có sao lập lòe!
Ánh sáng của hàng vạn hàng nghìn ngôi sao đan xen vào nhau, ép xuống phía dưới.
- Sao cát? Không đúng, là Vạn Thiên Thần Thông trong Đại Dục Thiên Ma Kinh!
Hắn vừa mới nghĩ tới đây lại bị vô số ngôi sao nhấn chìm!
Ngụy Tùy Phong thò tay chộp một cái, chiếc nón lá rộng vành lại trở xuống trong tay, hắn thản nhiên nói:
- Dấu với ta sao? Thu phục ngươi cũng chỉ là chuyện nhỏ...
Ầm...
Nón lá rộng vành trong tay hắn đột nhiên nổ tung, vô số thần binh bay lượn đầy trời, Tân Mục phá vỡ nón lá rộng vành, phi thân lên, cười nói:
- Đại sư huynh, huynh không có dùng hết bản lĩnh của lão sư đối phó với ta...
Sắc mặt của Ngụy Tùy Phong thoáng biến đổi, vô số thần binh lại tổ hợp. Khi Tần Mục còn chưa lao lên, nó lại hóa thành một cái đỉnh một lần nữa thu Tần Mục vào trong đỉnh trấn áp!
- Ngân Hà Táng Thiên!
Ngân hà xoay quanh người hẳn, đột nhiên có sông dài mênh mông cuồn cuộn xuất hiện, vô số ngôi sao vọt vào trong đỉnh!