Chương 934: Có nữ thương xót cho hồn hoa
Chương 934: Có nữ thương xót cho hồn hoaChương 934: Có nữ thương xót cho hồn hoa
Hạo Thiên Tôn thu hồi một tia ý thức này, vẻ mặt có chút khó coi, những gì một tia ý thức này trải qua lập tức truyền đến trong đầu của hẳn.
Cho dù Tân Mục xóa đi ký ức của một tia ý thức này, nhưng dù sao thân thông không đổi của Tân Mục còn chưa có luyện được tốt, tồn tại sơ hở rất lớn.
Hắn thoáng tra xét một hồi, lại biết mình vận dụng bao nhiêu loại phương pháp Đồ Mục.
- Là Vô Lượng Kiếp Kinh của Đại Phạm Thiên Vương Phật sao? Công pháp của Đại Phạm Thiên Vương Phật thuộc về tâm pháp, cho dù lão hòa thượng này giao ra Vô Lượng Kiếp Kinh, nhưng trong Thiên Đình lại không có máy người có thể học được môn tâm pháp này của hắn. Hắn không nhịn được nhíu mày, Vô Lượng Kiếp Kinh của Đại Phạm Thiên Vương Phật vô cùng khó học, lúc trước lão hòa thượng này chưa bao giờ truyền ra ngoài Vô Lượng Kiếp Kinh của hắn, hiện tại nhìn thấy thế cục không ổn, lúc này mới chủ động giao Vô Lượng Kiếp Kinh cho Thiên Đình.
Tuy nhiên tu luyện Vô Lượng Kiếp Kinh cần phải có tu vi phật đạo cực cao, ở trên phật pháp có thành tựu hơn người, nếu không sẽ không cách nào học được.
Đại Phạm Thiên Vương Phật mặc dù khai sáng ra phật môn, nhưng hắn là vãn bối của Hạo Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn tất nhiên không có khả năng cố sức đi nghiên cứu phật pháp.
Nếu học lại từ đầu, không biết phải tốn bao nhiêu năm mới có khả năng tìm hiểu thông suốt hàng vạn hàng nghìn kinh thư phật pháp, để học được Vô Lượng Kiếp Kinh.
Đương nhiên, Đại Phạm Thiên Vương Phật vẫn giấu giếm.
Vô Lượng Kiếp Kinh thuộc về tâm pháp trong tâm học, có thể từng bước một học tập tìm hiểu kinh phật, chậm rãi học được loại pháp môn này, phật tính thiền tâm đủ cao, cũng có thể học được. Nhưng cũng có thể không cần tìm hiểu, trực tiếp truyền cho ở trong giấc mộng.
Hai loại phương pháp có ưu có khuyết điểm, loại thứ nhất có cảm ngộ sâu hơn, là chân chính học được, ví dụ như Chiến Không Như Lai, Minh Tâm hòa thượng và Đế Thích Thiên Vương Phật, bọn họ thuộc về loại thứ nhất.
Bọn họ có cảnh giới phật tính, thiền †âm cao thâm.
Tân Mục lại thuộc về loại thứ hai, lão phật ở trong giấc mộng trực tiếp truyền đạo, tương đương với Quán Đính tương truyền, không cần tìm hiểu, trực tiếp lại có thể vận dụng. Nhưng biện pháp như thế chỉ biết sử dụng, không hiểu nguyên lý bên trong không có bao nhiêu cảm ngộ.
Tân Mục thậm chí ngay cả tâm pháp Vô Lượng Kiếp Kinh vận chuyển thế nào cũng không nói rõ được.
- Sư tôn, cần phải chế tạo ra một Mục Thiên Tôn sao?
Một vị Bán Thần tiến lên, cúi người dò hỏi.
Hạo Thiên Tôn lắc đầu:
- Không cần. Tần Mục chẳng qua là một nhân vật nhỏ, không đáng để ta tốn quá nhiều tinh lực. Kẻ địch của ta cũng không phải là hắn, mà là Cổ Thần và Thiên Tôn khác. Hiện tại thế cục dần dần rõ ràng, địch ta rõ ràng, nếu ta tốn quá nhiều tỉnh lực ở trên người Tần Mục, ngược lại sẽ vì nhỏ mất lớn. Hắn cười nói:
- vận chuyển thế nào, ngươi lựa chọn mười tám vị đệ tử nổi tiếng đưa đến chỗ của ta, ta truyền thụ cho bọn họ mười tám pháp Đồ Mục, bảo bọn họ tìm cơ hội giết chết Tân Mục là được.
Vị Bán Thần được gọi là Côn Ngô này đáp vâng lại nói:
- Những đệ tử này phải lựa chọn theo cảnh giới gì?
Hạo Thiên Tôn nói:
- Không cần quá cao, tu luyện tới Chân Thần là được.
Trong Hạo Thiên Cung cũng không có đệ tử tu vi cảnh giới cao hơn, đệ tử dưới bọn họ có tu vi có thành tựu lại sẽ bị Hạo Thiên Tôn phái ra đi đảm nhiệm chức vị quan trọng trong Thiên Đình, thống trị các chư thiên.
Sau khi tập trung đệ tử ở bên cạnh cũng không thể hình thành thế lực to lớn, để cho những đệ tử này đi bên ngoài dẫn binh, khai chỉ tán diệp, hắn mới có thể bảo đảm mình có quyền khuynh đảo triều đình và bách tính.
Côn Ngô cúi người, đi xuống tuyển chọn mười tám đệ tử.
Không lâu sau, Côn Ngô dẫn đến mười tám vị đệ tử, hắn hiểu rõ về môn sinh Hạo Thiên Tôn còn sâu hơn cả Hạo Thiên Tôn, đây là bởi vì mặc dù Thiên Tôn có đệ tử khắp thiên hạ, cũng rất ít khi tự mình chủ động truyền thụ, tất cả đều giao cho đệ tử đắc ý nhất của mình đi xử lý, việc truyền thụ cho những đệ tử môn sinh này cũng là do bọn họ đi làm, Thiên Tôn chỉ thỉnh thoảng mới tự mình truyền thụ.
Thật sự có thể được chân truyền của Thiên Tôn lại không có mấy người.
Cho dù là Yến Khấp Linh đệ tử của Cổ Thân Thiên Đế, cũng không có được công pháp tuyệt học thật sự của Thiên Đế, nàng lấy được chỉ là những đại đạo phù văn Cổ Thần được Đạo tổ chỉnh lý ra, được Thiên Đế truyền thụ vài loại thân thông lớn như đạo một đạo hai mà thôi.
Côn Ngô dẫn đến mười tám người này cũng như vậy.
Hạo Thiên Tôn nhìn về phía mười tám người này, khẽ nhíu mày, nói:
- Những đệ tử này đều hơi yếu, ở trên pháp lực không có vượt qua Tân Mục được bao nhiêu.
Côn Ngô vội vàng nói:
- Đệ tử theo sư huấn, truyền thụ công pháp Đế Tọa cho bọn họ, để cho bọn họ tự mình tìm hiểu. Sư tôn truyền thụ cho chúng ta hai mươi tám loại công pháp Đế Tọa, bọn họ đều học, chỉ có điều có thể lĩnh ngộ ra bao nhiêu, tìm hiểu ra bao nhiêu, vậy phải xem tư chất và ngộ tính của cá nhân bọn họ. Hạo Thiên Tôn động tâm nghĩ, nói:
- Các ngươi nói một chút xem, mỗi người các ngươi tìm hiểu ra mấy loại công pháp Đế Tọa, lại dung hợp mấy loại?
Một nữ tử tiến lên, khom người nói:
- Đệ tử Tú Du Phương, tìm hiểu ba môn công pháp Đế Tọa Tứ Tương Kiếp Công, Bích Du Đại Thanh Kinh và Âm Dương Đại Hoan Công, hòa làm một thể, miễn cưỡng tiến vào nhóm công pháp nhỏ Thiên Đình.
Hạo Thiên Tôn gật đầu, nói:
- Dung hợp ba môn công pháp Đế Tọa, lại có thể gọi là công pháp nhỏ Thiên Đình, chỉ là còn chưa đủ, nghịch tặc Tân Mục dung hợp công pháp Đế Tọa chỉ sợ cũng có hơn ba loại.
Lại có một nữ tử mặc y phục màu tím tiến lên, khom người nói:
- Đệ tử Hoa Ám Tu, tìm hiểu Minh Đô Vô Lượng Kinh, Huyền Đô Đại Thừa Kinh, Tứ Tương Kiếp Công và Cửu Phượng Triều Dương Công, hiện nay đã dung hợp bốn môn công pháp Đế Tọa này.
Hạo Thiên Tôn cười nói:
- Thực lực tàm tạm.
Lại có một nam tử trẻ tuổi khom người nói:
- Đệ tử Phan Xuân Tận tìm hiểu được Thanh Mộc Đại Hoang Kinh, Nam Đô Thiên Vương Kinh, Minh Đô Vô Lượng Kinh và Âm Dương Đại Hoan Công ông.
Mỗi một thần chỉ trẻ tuổi tiến lên, từng người nói ra công pháp mình tu luyện.
Hạo Thiên Tôn cho dù coi trọng đồ của mình, không chịu truyền ra tuyệt học thật sự của mình tương truyền, nhưng trong Hạo Thiên Cung có nhiêu công pháp Đế Tọa, hắn cũng không ngăn cấm các đệ tử môn sinh đi học. Học được bao nhiêu loại vậy phải xem bản lĩnh của những đệ tử môn sinh này.
Côn Ngô tuyển chọn những đệ tử này, cho dù đều là Chân Thần nhưng bình thường đã dung hợp ba bốn môn công pháp Đế Tọa, tối đa một người dung hợp năm loại công pháp Đế Tọa, đều là công pháp nhỏ Thiên Đình, không tính là đặc biệt xuất sắc.
Đương nhiên, nhân vật như vậy đặt ở bên ngoài, tuyệt đối là nhân vật thiên tài cấp bậc tuyệt đỉnh!
Chư thiên vạn giới, công pháp Đế Tọa cực kỳ hiếm thấy, có thế giới đừng nói một môn công pháp Đế Tọa, ngay cả một vị Chân Thần cũng rất khó tìm được.
Hạo Thiên Tôn đợi đến khi mười tám người này lần lượt nói ra hết công pháp sở học của mình, lúc này hắn mới nhìn về phía Côn Ngô, nói:
- Chỉ có những người này thôi sao? Côn Ngô do dự một chút, nói:
- Sư tôn nói là đệ tử cảnh giới Chân Thần, vì vậy đệ tử lại chỉ tìm ra mười lăm vị Chân Thần. Ngoại trừ bọn họ ra, ngược lại còn có mấy người dung hợp được nhiều công pháp Đế Tọa hơn, một người trong đó còn miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn Thiên Đình lớn.
Hạo Thiên Tôn có chút xúc động, công pháp Thiên Đình lớn là tồn tại dung hợp ngoài mười tám loại công pháp Đế Tọal
Thế gian này, chỉ có Thiên Tôn mới có khả năng dung hợp các loại công pháp Đế Tọa, tìm hiểu ra công pháp Thiên Đình lớn, không nghĩ tới môn hạ của mình tự nhiên có một đệ tử đạt tới tiêu chuẩn Thiên Đình lớn.
Côn Ngô khổ sở nói:
- Người này dung hợp mười tám loại công pháp Đế Tọa, miễn cưỡng xem như là tiêu chuẩn Thiên Đình lớn, chỉ là cảnh giới của người này không phải là Chân Thân, mà là cảnh giới Thần Kiều...
- Cảnh giới Thần Kiều lại có thể dung hợp mười tám loại công pháp Đế Tọa sao?
Trong lòng Hạo Thiên Tôn thầm cả kinh, loại thiên tài này có thể nói là vượt qua mười Thiên Tôn của Thiên Đình, hơn nữa còn trẻ như vậy, còn là cảnh giới Thần Kiều, điều này khiến cho hắn không khỏi có chút cảnh giác.
- Cảnh giới gì cũng không sao, cảnh giới của Tân Mục cũng không cao.
Hạo Thiên Tôn ép xuống chấn động trong lòng, cười nói:
- Mục tặc còn không phải là thần chỉ, hắn chỉ dung hợp có ba bốn loại công pháp Đế Tọa. Ngươi dẫn đệ tử kia đến đây.
Côn Ngô rời đi, sau một lúc lâu hẳn dẫn đến vị thần thông giả kia. Hạo Thiên Tôn nhìn lại, chỉ thấy người này là một nữ tử, nhìn thấy hắn, nữ tử này bái xuống, nói:
- Đệ tử Liên Hoa Hồn, bái kiến sư tôn.
Hâm thần Hạo Thiên Tôn rung động, cười nói:
- Đứng lên.
Nữ tử Liên Hoa Hồn kia thành thật đứng dậy, Hạo Thiên Tôn cẩn thận quan sát, chỉ thấy Liên Hoa Hồn xinh đẹp động lòng người, vai gây như gọt, trang phục rất khéo léo, chỉ là bộ ngực căng đầy như không thể giữ nổi, nhưng đến bên thắt lưng lại nhỏ lại.
Mắt nàng rất động lòng người, mắt nhìn nàng, lại khiến người ta không nhịn được cảm giác tâm thần rung động.
'Vạt áo của nàng tung bay ở sau người, ở sau đầu lại có một đạo nguyên khí hóa thành vòng tròn, không dính một chút phàm trân tâm thường.
Diện mạo của nữ tử này tự nhiên có vài phần tương tự với mẫu thân của hắn Nguyên Mỗ phu nhân!
Hạo Thiên Tôn quan sát một hồi, âm thâm tán thưởng một tiếng, hắn ép lửa lòng, thầm nghĩ:
- Môn hạ của ta lại có nữ tử như vậy sao?
Hắn mở mắt nhìn kỹ, nữ tử kia không có vết tích đao khắc rìu đục, thân thể và hồn phách đều là tự nhiên sinh ra, cũng không phải là tiểu mỹ nhân do thuật tạo hóa sáng tạo ra.
Chính hắn nghĩ ra cách sử dụng mỹ nhân kế để mưu hại Cổ Thần Thiên Đế, hắn tất nhiên sẽ cẩn thận, để tránh có người dùng mưu kế tương tự tới ám toán mình.
Cho dù hẳn di truyền một vài thói hư tật xấu của Cổ Thần Thiên Đế, nhưng tính tình cẩn thận, trong lịch sử cũng có không ít người vận dụng mỹ nhân kế với hẳn, nhưng đều bị hắn vui vẻ nhận mỹ nhân về, sau đó sẽ ăn mỹ nhân.
Hạo Thiên Tôn nhìn một hồi, ngọn lửa trong lòng lại có phần không đè ép được, cười nói:
- Những đệ tử khác có thể có được một chiêu Đồ Mục Pháp của ta, Liên Hoa Hồn lại tu luyện mười tám pháp Đồ Mục, các ngươi thay ta diệt trừ Tần Mục. Ta sẽ chế luyện giúp mỗi người các ngươi một món bảo vật, bảo vệ thần thức của các ngươi, để tránh trúng huyễn cảnh thần thức của Mục tặc.
Mọi người đều cúi người đáp vâng.
Côn Ngô nói:
- Sư tôn, trong Thiên Đình không tiện hạ thủ. Cho dù Mục Thiên Tôn ở trong Thiên Đình không có thế lực, nhưng lại có không ít Cổ Thần và Thiên Tôn âm thâm bảo vệ hắn.
Hạo Thiên Tôn trâm ngâm một lát, nói:
- Hỏa Thiên Tôn liên thủ với Hư Thiên Tôn đi thăm dò Thái Hư, phát hiện ra rất nhiều nguy hiểm đáng sợ, Hỏa Thiên Tôn đưa tin trở về, nói nơi đó nguy hiểm xuất hiện ở khắp nơi, kiến nghị Thiên Đình xuất binh thảo phạt. Nếu ở Thiên Đình không thể giết hắn, vậy giết hắn ở Thái Hư. Tìm lý do, phái hắn đến Thái Hư cũng không phiền phức.
Côn Ngô đáp vâng.
- Côn Ngô, ngươi lui ra, những người khác ở lại chỗ này, ta truyền thụ cho các ngươi mười tám pháp Đồ Mục.
Ánh mắt Hạo Thiên Tôn rơi vào trên thân mười chín người này, khi lại nhìn thấy Liên Hoa Hồn, tâm thần hẳn lại rung động, bệnh cũ di truyền từ Thiên Đế tái phát. Tuy nhiên hắn vẫn không ăn được Liên Hoa Hồn, hắn còn cần dùng nàng để diệt trừ Tân Mục, hắn chỉ đành phải kìm chế xuống, dụng tâm truyền thụ cho bọn họ mười tám pháp Đồ Mục.
Man Hồi Lang Các trong Dao Trì, Tân Mục thưởng thức Thái Đế Ấn, sau một lúc lâu, thần thức của hắn tràn vào trong Thái Đế Ấn, quát:
- Lên!
Lạch cạch.
Thái Đế Ấn rơi xuống đất.
Tần Mục gãi đầu một cái, nhặt Thái Đế Ấn lên, đổi lại thành dùng nguyên khí điều khiển, quát:
- Lên!
Thái Đế Ấn nhẹ nhàng bay trên không trung, nhưng lại không có bất kỳ uy lực gì. Con mắt dựng thẳng ở mi tâm của hắn mở ra, cố gắng lấy con mắt thứ ba tới khống chế cái bảo ấn này, nhưng vẫn không có bất kỳ tình trạng dị thường nào phát sinh.
Hắn lại cố gắng lấy thần thức ở bên trong Thái Đế Ấn xây dựng Thái Vi Viên, Thái Đế Ấn lảo đảo bay lên, trong lòng Tần Mục vui mừng, Thái Đế Ấn lại lạch cạch một tiếng rơi xuống đất.
- Cái ấn nát này hoàn toàn không có tác dụng!
Tân Mục giận dữ, rút ra Nguyên Mộc Tâm đập mạnh xuống, Man Hồi Lang Các chấn động mãnh liệt, gần như bị uy năng Nguyên Mộc Tâm làm chấn động, nhưng cái bảo ấn này vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, Nguyên Mộc Tâm mặc dù cứng rắn khác thường, lại không thể khiến cái bảo ấn này bị chút sứt mẻ nào.
- Thứ này cứng như thế, dùng để đập người ngược lại không tệ.
Tân Mục thu hồi bảo ấn, trong đầu hẳn truyền đến giọng nói của Thúc Quân, cười lạnh nói: - Bảo ấn của Thái Đế Cư Dư Thị, ngươi tự nhiên dùng để đập người, thực sự xem là vật tầm thường! Đưa khí huyết thân thức của ngươi trong vòng một năm cho ta, ta dạy cho ngươi phát động Thái Đế Ấn như thế nào!
Lúc trước hắn yêu cầu ba năm, mà bây giờ chỉ yêu cầu một năm, đã giảm đi rất nhiều.
Tần Mục không để ý tới hắn, lấy ra cái hộp Vân Thiên Tôn để lại cho hắn, quan sát tòa tế đàn bên trong cái hộp này.
Tâm tình Thúc Quân không nhịn được bắt đầu cảm thấy khẩn trương:
- Lễ nào người này đã nhìn ra?
Tân Mục lại đóng cái hộp lại, lúc này Thúc Quân mới thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên Tân Mục cười nói:
- Thúc Quân, ngươi truyền những công pháp khác của Thái Vi Viên Thượng Thức cho ta, ta giúp ngươi khôi phục con mắt còn lại.
Thúc Quân cười lạnh nói:
- Nằm mơ! Thái Vi Viên Thượng Thức chẳng qua là một phần ba công pháp hoàn chỉnh, truyền tất cả cho ngươi, chỉ trị giá một con mắt sao? Ít nhất cũng phải một cái đầu! Hơn nữa, đến nay ngươi còn chưa có giúp ta tìm ra chúa sáng thế trong Thiên Đình kia là ai, cam kết của ngươi vẫn chưa hoàn thành!
Tân Mục tức giận tới mức cười ngược:
- Lão già, chúng ta giao hẹn chính là ta giúp ngươi tìm ra chúa sáng thế kia, ngươi truyền cho ta công pháp tu luyện thần thức, nhưng ngươi lại chỉ truyền cho ta một phần ba, ngươi còn có mặt mũi nói ta không thực hiện hứa hẹn!
Thúc Quân cười lạnh nói: - Ta chỉ nói là dạy ngươi làm thế nào lợi dụng Thái Sơ Nguyên Thạch tu luyện, vẫn chưa nói phải truyền thụ cho ngươi công pháp hoàn chỉnh, không có vi phạm hứa hẹn đi?
Tân Mục tức giận đến mức run:
- Đại gia ngươi!
Cục thịt trên tế đàn của Nguyên Thạch cũng tức giận đến mức run rẩy:
- Ngươi hai đại gial
Sau một lúc lâu, Tân Mục mặt mày rạng rỡ, nói:
- Ngươi truyền công pháp hoàn chỉnh cho ta, ta cung cấp khí huyết cùng thân thức trợ giúp ngươi khôi phục cái đầu, đề nghị này thế nào?
Thúc Quân trầm ngâm một lát, nói:
- Thiện. Chúng ta cần phải hợp tác chân thành, ai cũng không được lại giở trò nữal Tân Mục đáp được, khóe mắt khẽ giật, thâm nghĩ:
- Ta tất nhiên sẽ để cho ngươi khôi phục cái đầu, nhưng tuyệt đối không để cho ngươi khôi phục đầu óc, lỗ tai cũng đừng mong, còn có con mắt còn lại, miệng, hàm răng, đầu lưỡi, chỉ cho ngươi khôi phục một đầu rỗng không!